Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 428




Thạch Thiên lúc này nhớ tới trong động phủ Thái Ất phải điển tàng thư tịch ghi lại, có ghi qua một đoạn Thái Ất chân nhân người sáng lập Thái Ất phải lúc tuổi còn trẻ từng xâm nhập qua vùng khô cằn ở Tây Tạng để tu luyện kinh nghiệm. Phù hiệu kỳ lạ được miêu tả trong Thái Ất bí điển cùng phù hiệu trong hào quang cự năng thể phóng xuất ra giống nhau. mà cự năng thể lại là vật trong "con nòng nọc", có lẽ là lúc trước Thái Ất chân nhân ngẫu nhiên đi ngang qua núi lửa này, vừa vặn chứng kiến cự năng thể phóng thích phù hiệu chiếu rọi ra hào quang, mà hẳn lẻ loi một minh lại không có công cụ, tất nhiên không cách nào đem "con nòng nọc" từ trong núi lửa đão bới ra, cho nên chi là đem những phù hiệu kỳ lạ này viết lại.

Đối với Thạch Thiên phản ứng lớn như thế, Beila chỉ là thản nhiên nói: "Nhìn ra được anh sau khi cướp đi cự năng thể đã có khác biệt rất lớn, nó đối với anh ảnh hưởng nhất định rất lớn, chắc hẳn anh đối với cự thể hiểu biết so với chúng tôi cùng đã sâu hơn nhiều, mới có thể tưởng tượng đến phát hiện này ảnh hương đối với nhân loại".

Thạch Thiên nói: "Lão tử mặc kệ đồ này đối với nhân loại có bao nhiêu ảnh hưởng, cô phải nói cho lão tử, bên trong còn có thứ gì nữa?"

Beila nói: "Có rất nhiều... cơ bản có thể khẳng định đó là đến từ ngoài hành tinh thì ra đĩa bay ngoài hành tinh mà mọi người thường xuyên nói đến, tuy từ khi phát hiện đến bây giờ đã hơn một trăm năm, những bí mật trong đó đại đa số vẫn không cách nào giải ra, tôi có thể hiểu biết cũng rất thấp" Nói đến đây ngừng lại một chút, rất có thâm ý nhìn Thạch Thiên nói tiếp: "Bất quá nếu như anh cảm thấy hứng thú, có thể tự mình đi xem một chút".

Thạch Thiên đương nhiên cảm thấy hứng thú, hơn nữa không thể chờ đợi được muốn tiến vào trong "con nòng nọc" chưa bao giờ thấy kia, chỉ là hạm đội nước Mí vẫn ở chung quanh quần đảo Thiên Thạch nhìn chằm chằm, không khỏi có chút do dự. Thạch Thiên bản thân tất nhiên không đem những hạm đội kia để vào mắt, cũng chính bởi vì tâm tính không thèm ngó tới hạm đội nước Mỹ này, cho nên tùy ý để chúng dưới mắt mà không để ý tới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Quán đội đế quốc do đệ tử tòa thành Thiên Thạch cùng lính đánh thuê vừa được xây dựng trong khoảng thời gian này sau khi cải tạo tuy tố chất binh lính cực cao, năng lực tác chiến có thể nói bất luận bộ đội tinh nhuệ quốc gia nào cũng đều không thể bằng. Nhưng trước mắt hệ thống phòng ngự của quần đảo Thiên Thạch vẫn chưa hoàn công, vũ khí công kích từ xa trên đảo vẫn chưa bố trí đúng chỗ, nếu như Thạch Thiên lúc này rời quần đảo Thiên Thạch, mà hạm đội quân Mỹ tới lui tuần tra chung quanh quần đảo Thiên Thạch đột nhiên phát động tiến công. Dựa vào đạn đạo từ xa cùng máy bay tiến hành không kích. bọn họ khẳng định khó có thể ứng phó.

Beila cùng Alex từng tại Lầu Năm Góc tính kế Thạch Thiên, cùng chính phủ Mỹ quan hệ chắc chắn không tầm thường. Thạch Thiên không thể không đề phòng nàng lần này đến đây có thể lại là một cái bẫy hay không, mục đích chính là trợ giúp nước Mỹ gạt hắn rời quần đảo Thiên Thạch. Nhưng sau khi nhìn kỹ Beila, thấy ánh mắt nàng trầm ổn. thẩn sắc bình thường, ngược lại nhìn không ra một chút khác thường đáng hoài nghi nào.

Nghĩ đến mục đích vừa rồi Beila nói khi tới đây, Thạch Thiên hỏi: "Vừa rồi cô nói muốn lão tử giúp cô giết người, nhưng lại quan hệ đến tất cả mọi người, đến tột cùng muốn giết ai?"

Beila nghe vậy thần sắc rõ ràng buồn bã. đồng thời thân thể nhẹ nhàng run lên, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp, phẫn hận, bất lực, còn có sợ hãi, trong miệng lẩm bẩm nói: "Cũng không biết bọn họ hiện tại có còn tính là loài người hay không..." thanh âm rất nhẹ, như là đang tự nói với chính mình.

Cái này đương nhiên chạy không khỏi tai của Thạch Thiên, kinh ngạc nói: "Không tính loài người? Là... người ngoài hành tinh sao?"

Beila nghiêm mặt nói: "Việc này không phải nói vài câu là có thể nói rõ ràng. nhưng lời tôi nói vừa rồi tuyệt đối không phải nói chơi. Nếu để phát triển xuống rất có thể sẽ uy hiếp tới an toàn tính mạng của tất cả mọi người, thạm chí quan hệ đến tồn vong của nhân loại. Anh... anh tuy khác vói người thường, nhưng nếu như anh vẫn ở trên tinh cầu này, thì nhất định phải gánh chịu trách nhiệm này, bởi vì chỉ có anh mới có năng lực này..."

Thạch Thiên khoát tay nói: "Nói sao nghe kinh thiên địa quỷ thần khiếp như thế. Chẳng lẽ tận thế tới nơi rồi? Người khác chết sống tồn vong cùng lão tử không quan hệ. Nhưng mà... lão tử ngược lại có không ít đồ tử đồ tôn không thể không trông nom. Nếu thật nghiêm trọng như cô nói, vì bọn họ ra chút lực cũng không ngại. Chi là cô đã tính toán lão tử không chỉ một lần. Dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng lời nói của cô? Hôm nay coi như vận khí của cô tốt Đụng lúc lão tử tâm tình không tệ, nếu không sớm đã đem đầu cô vặn xuống ném trong biển cho cá ăn".

Beila trên mặt đột nhiên đỏ hồng, tiếp đó liền khôi phục hờ hững. rồi nâng tay phải lên cởi nút áo.

Thạch Thiên thấy thế cảm thấy nghi hoặc, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ nàng thi triển mỹ nhân kế đối với lão tử? Nàng dung mạo tuyệt thế, phong tình đặc biệt. Nếu thật dùng thủ đoạn nhu thế. ngược lại thật làm cho lão tử... có chút khó xử..." Đã thấy Beila cởi một nửa nút áo liền ngừng tay, tay phải nắm lấy sợi dây áo trong cổ áo, từ vai trái kéo xuống, một khuôn ngực tròn trịa đã hiện ra ở trước mắt hắn.

Ngực của Beila tuy không quá lớn. nhưng trắng nõn thắng tuyết, lớn nhỏ vừa phải cực kỳ cao thẳng, trên đỉnh có một nụ hồng tinh xảo hơi nhếch lên, lại phối hợp với thần sắc lạnh lùng cùng dung mạo tuvệt thế của nàng. Tuyệt đối có thể ngạo thị quần phương, đã giống như một pho tượng điêu khắc nữ thẩn nửa thân trần đứng trong gió biển.

Chi cần là nam nhân bình thường, nhìn thấy cảnh này cũng sẽ khó mà giữ được hô hấp bình thương. Huống chi Thạch Thiên là một nam nhân cực kỳ không bình thường. Cho dù dùng từ "sắc ma" để hình dung hắn cùng không tính là quá.

Đổi lại binh thường, Thạch Thiên tất nhiên sẽ kìm nén không được mà làm ra phản ứng "bình thường", đem ma trảo của hắn vươn tới Beila điềm đạm đáng yêu. Nhưng lúc này hắn lại ngơ ngẩn. thấy bên ngực trái của Beila có một cái lỗ lòn bằng ngón tay cái. từ trước ngực xuyên qua trái tim thấu đến sau lưng. ánh mắt có thể trực tiếp nhìn thấu qua. Hơn nữa da thịt chung quanh lổ thủng còn cháy đen.

Thạch Thiên duỗi ra tay trái đem Beila kéo lại trước người, cau mày nói: "Không thể tưởng được thương thế của cô thành như vậy còn có thể sống được..." Tay phải đặt lên vết thương trên ngực Beila, chợt hiểu được. Beila bởi vì trong cơ thể cùng có năng lượng đến từ cự năng thể. loại năng lượng này cùng chân nguyên trong cơ thể Thạch Thiên tương tự. cho nên bị trọng thương bực này còn có thể còn sống. Nếu đổi người thường trái tim bị xuyên thủng bằng ngón cái, mặc dù là có mười cái mạng cũng chết.

Beila ngực trái cảm thụ được nhiệt độ trên bàn tay của Thạch Thiên, thân hình không khỏi run lẻn. muốn giãy dựa. nhưng thân thể lại như nhũn ra vô lực khả thi, mãnh liệt cắn răng muốn mở miệng trách cứ. lại cảm thấy trong lòng bàn tay của Thạch Thiên chỗ truyền đến một cổ năng lượng cực lớn. trong nháy mắt liền tràn đầy toàn thản, tiếp đó liền mất đi tri giác