Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 435: Thâm nhập dưới lòng đất




Thấy Beila giống như thiếu nữ thẹn thùng, Thạch Thiên không khỏi ngẩn ngơ, lại thầm khen một tiếng: "Rất đẹp!".

Thật ra hắn vừa rồi nói "rất đẹp" là khen cảnh sắc của tính mạng năng lượng Beila trong ám không gian, tuy so với hắn giống như tinh quang so với mặt trời, nhưng lại óng ánh tiên lệ, cực kỳ bắt mắt.

Ý thức của Thạch Thiên có thể đi vào trong cơ thể Beila nhìn xem tính mạng năng lượng của nàng ở trong ám không gian, tính mạng năng lượng của nàng đồng thời sinh ra cảm ứng, dưới tác dụng dẫn lực kỳ diệu, tạo nên ánh sáng xinh đẹp, đây cũng là nguyên nhân làm cho nàng kích động khó hiểu. Beila đương nhiên không biết nguyên do, chỉ cảm thấy ánh mắt Thạch Thiên chấn nhiếp tâm hồn, khiến cho nàng tâm hoảng ý loạn, vội vàng dùng lực cắn môi, đem tâm thần từ trong ánh mắt Thạch Thiên đào thoát ra, xoay người nhặt lấy vũ khí của người trên mặt đất, trầm giọng nói: "Cẩn thận bọn họ xông ra, đây là những người canh giữ cửa ra vào hạp cốc".

Giác quan của Thạch Thiên so với người thường linh mẫn vạn lần, trong hạp cốc có mấy con kiến đang bò đều thấy rõ ràng, không chút nào cảm giác có khí tức những người khác tồn tại, thầm nghĩ những người đó quá nửa sau khi giết sạch thì đã rời đi. Hắn đối với cái này ngược lại không nóng nảy, nhìn bốn phía, không phát hiện bất luận tòa nhà nào, hiểu rằng trong hạp cốc có cơ quan khác, liền hỏi: "Đĩa bay của người ngoài hành tinh đâu?" So ra, hắn đối với cái này càng cảm thấy hứng thú hơn.

Beila chỉ vào một mặt vách đá nói: "Ở bên trong.".

Thạch Thiên nghe vậy ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên nhìn ra một ít mánh khóe, lại nhìn bốn phía, ngược lại có quá nửa vách đá đều giống như nhân công kiến tạo ra, nhưng mà giả cực kỳ rất thật, nếu không phải Beila chỉ ra, căn bản là nhìn không ra thật giả, xem ra cải tạo ở đây cũng đã tốn của bọn họ không ít tâm huyết cùng thời gian.

Thạch Thiên nói: "Vậy vào đi thôi".

Beila đi đến suối nước nóng bên cạnh ba thi thể, đưa tay trực tiếp thọc vào trong suối nước. Thạch Thiên tò mò cũng đi tới, đứng ở bên cạnh suối nước nóng thì cảm giác một cỗ nhiệt khí đập vào mặt mà đến, lấy tay hướng vào trong nước thì cũng không cảm thấy nóng. Chỉ nghe trong suối nước truyền ra một tiếng vang rất nhỏ, tiếp đó nổi lên bọt nước, một cái bảng hình tứ giác màu đen bị nắm lên khỏi mặt nước, trên bảng lại không có giọt nước nào, khi lên đến trước ngực Beila, thì hiện ra một cái màn hình.

Trên màn hình biểu hiện là những ký hiệu mà Thạch Thiên không biết, hiển nhiên là tổ chức của Beila vì an toàn, bản thân đã chế ra những chữ chuyên dụng riêng. Beila cũng để ý tới Thạch Thiên, ngón tay điểm nhẹ trên màn hình, sau đó tay trái đặt lên trên màn hình, màn hình lóe lên mấy cái, sau đó ở vách đá đối diện truyền ra tiếng xì xì, ở trên cao mười thước hạ xuống một cánh cửa rộng hai thước, cao gần ba thước, nghiêng xuống suối nước nóng chỗ hai người đứng

Thạch Thiên cảm thấy thú vị, nhấc chân liền muốn đi lên.

Beila đối với năng lực của Thạch Thiên tuy có tin tưởng, nhưng chuyện phát sinh mấy ngày trước hiển nhiên còn làm cho nàng sợ hãi, thấy bộ dáng Thạch Thiên thần thái thoải mái vô cùng, nhịn không được kéo áo hắn nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, bọn họ căn bản không thèm nói chuyện, nhìn thấy người là trực tiếp tựu tiến công…"

Thạch Thiên cười nói: "Cô nếu như sợ hãi, thì ở bên ngoài chờ ta" Thật ra với tu vi của hắn, cho dù trong giấc mộng, gặp được bất kỳ tình huống dị thường hoặc nguy hiểm nào đều lập tức sinh ra cảm ứng, căn bản không cần tận lực đề cao cảnh giác.

Beila trợn mắt nhìn nói: "Bên trong có bảy lối đi, thông tới từng phân khu khác nhau. Từng phân khu lại có hơn mười lối đi thông với phòng thí nghiệm nghiên cứu khác nhau. Mỗi lối đi đều có hai đến ba đạo trạm kiểm soát, cùng cần mật mã cùng ID mới có thể mở ra. Anh một mình không vào được đâu".

Thạch Thiên khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong mắt hắn căn bản không có chỗ nào là vào không được. Mặc dù không cách nào dùng "kỹ thuật" để mở khóa, thì một cước đem cửa đá văng ra cũng được, ngược lại càng thêm đơn giản. Nhưng mà hắn không rõ ràng lắm bên trong có cái gì, vạn nhất xây được giống như mê cung, tìm không ra được cũng phiền toái. Thế nên trừng mắt nhìn Beila nói: "Còn nói gì nữa, mau dẫn đường. Yên tâm đi, trên đảo trừ cô cùng ta ra, đã không còn người sống".

Beila hiểu rõ Thạch Thiên năng lực thâm sâu không lường được, một chút cũng không nghi ngờ phán đoán của hắn, nói đến khủng bố đã phát sinh được mấy ngày, nàng đã sớm đoán rằng năm bộ đội đặc chủng sau khi cường hóa đem người giết sạch thì có thể đã rời đảo Chico, đối với cái này cũng không biết là ngoài ý muốn hay không. Nghĩ đến trong căn đã phơi thây khắp nơi trên đất, Beila thần sắc buồn bã, tiện tay đem vũ khí vừa nhặt được ném trở lại trên mặt đất, giữ im lặng đi vào.

Đi vào cửa không tới mười mét, đã hiện ra cánh cửa thứ hai, sau khi mở ra là một thang máy rộng rãi. Trong thang máy biểu hiện chỉ có hai tầng, nhưng mà cảm giác tối thiểu đi xuống hơn năm mươi mét mới ngừng lại. Đi ra thang máy là một đại sảnh gần ngàn thước vuông, cao chừng năm mét, trang trí lịch sự tao nhã sáng ngời, cảm giác như là đi vào một khách sạn xa hoa vậy, chỉ là thi thể nằm tán loạn bốn phía làm cho đại sảnh tăng thêm vài phần khí âm trầm khủng bố. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thạch Thiên trông thấy người chết không có gì phản ứng, chính hắn đã chết chín lần, chỉ là nhìn thấy thi thể của người khác, ngẫu nhiên sẽ liên tưởng tới mình sau khi chết sẽ có bộ dáng ra sao. Beila thì hô hấp trở nên dồn dập mất trật tự, tình hình bi thảm trong đại sảnh địa rõ ràng làm cho lòng nàng sinh ra dao động thật lớn.

Đại sảnh có bảy mặt tường phân biệt do hồng, xanh nước biển, vàng, lục, xanh, lam, tím bảy màu phân chia, trên mỗi bức tường có một cái cửa, trên cửa đều khảm những chữ mà Thạch Thiên không biết.

Beila lúc này hai mắt đỏ bừng thấy trong đó mấy thi thể nữ, thân thể run nhè nhẹ, phỏng chừng cùng với các nàng có cảm tình không tệ. Thạch Thiên không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ con gái ở trước mặt hắn rơi nước mắt, gặp tình hình này muốn dời đi sự chú ý của nàng, liền hỏi: "Đằng sau bảy cánh cửa này là bảy thông đạo chủ yếu mà cô nói sao?"

Beila chậm rãi gật nhẹ đầu.

Thạch Thiên thấy tác dụng không lớn, lại hỏi: "Trên cửa viết cái chữ gì? Là văn tự các người lập ra sao?"

Beila nhắm mắt lại than nhẹ một tiếng, lúc này mới nhìn về phía Thạch Thiên đáp: "Không phải chúng ta tự mình lập, là ở trong đĩa bay phát hiện văn tự của người ngoài hành tinh. Muốn hiểu khoa học kỹ thuật cùng văn minh của bọn họ, phương pháp trực tiếp nhất chính là làm quen với văn tự của bọn họ, vì thế chúng ta ngay từ đầu đã lập nên đội chuyên môn nghiên cứu văn tự của người ngoài hành tinh, là một trong những hạng mục nghiên cứu lâu dài nhất quan trọng nhất trong tổ chức. Nhưng mà bởi vì thiếu căn cứ xác minh, nghiên cứu gần trăm năm, có thể phá giải ra văn tự trước mắt còn không tới một phần mười, phỏng chừng những gì chưa hiểu được cũng rất lớn. Vì để cho thành viên trong tổ chức đều có thể quen thuộc văn tự của người ngoài hành tinh, đề cao năng lực nghiên cứu phá giải khoa học kỹ thuật của người ngoài hành tinh, cho nên trong căn cứ rất nhiều chỗ đều trực tiếp sử dụng văn tự này".