Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

Chương 35: Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh [35]




“Anh cũng không phải Tử Tường, sao biết được chứ?” Nghe giọng điệu khẳng định của Cố Hướng Bồi, Lý Duệ có chút khó hiệu.

Khóe miệng Cố Hướng Bồi hơi nhếch lên, giọng điệu trầm thấp khàn khàn: “Tôi làm sao biết…” Vẻ mặt có chút hoảng hốt, giống như đang nhớ lại. Nửa ngày, Cố Hướng Bồi hoàn hồn: “Cậu hỏi tôi làm sao biết, bởi vì, tôi đã thích Tử Tường rất nhiều năm, thích từ khi nào cũng không còn nhớ rõ, chỉ nhớ đã rất lâu rất lâu rồi.” Nói xong, anh nhìn về phía Lý Duệ, hỏi ngược lại: “Hiện giờ cậu nói xem, tôi làm sao biết?”

“Anh…!” Lý Duệ kinh ngạc nhìn Cố Hướng Bồi, vừa nãy đã phát hiện ánh mắt Cố Hướng Bồi nhìn Hà Tử Tường không thích hợp, nhưng theo vẻ ngoài cùng hành động, không thể nào ngờ được Cố Hướng Bồi là Gay, chỉ có khi đứng trước mặt Hà Tử Tường mới nhìn ra chút bất thường.

“Kia, Tử Tường biết khô0ng?” Lý Duệ nghĩ tới hình thức cùng thái độ tự nhiên của hai người, liền suy đoán, Cố Hướng Bồi hẳn cũng yêu đơn phương đi, ừm ~~~~~ giống như mình.

“Này cậu không cần biết.” Cố Hướng Bồi không muốn lộ chuyện riêng của mình với người lạ: “Chỉ cần sau này cậu đừng dây dưa Tử Tường nữa là được.”

“Vì cái gì!” Lý Duệ không phục: “Anh thích Tử Tường, tôi cũng thích Tử Tường, vì cái gì chỉ có mình anh được quyền thích, tôi thì không?”

“Nội cái bộ dáng ẻo lả này của cậu, Tử Tường đã không thích rồi.”

“Sao có khả năng không thích, người ta kiều mỵ như hoa, lại còn có nhiều kinh nghiệm, mặc kệ một đêm bao nhiêu lần cũng có thể thỏa mãn, là tiểu thụ 419 tốt nhất a.” Lý Duệ vuốt ve da dẻ non mềm, thực tự tin với bản thân.

Nghe lí do của Lý Duệ, Cố Hướng Bồi liền hắc tuyến, khóe miệng cũng không khỏi co rút, lối suy nghĩ kì quái như vậy, Tử Tường làm thế nào trao đổi với cậu ta a.

“Vậy cậu biết Tử Tường là thuộc tính gì không?” Cố Hướng Bồi nghĩ, hôm nay nhất định phải làm Lý Duệ hết hi vọng, anh không muốn phải đề phòng cả nữ lẫn nam.

“Gì mà thuộc tính?” Lý Duệ có chút khó hiểu, nhìn dáng người Cố Hướng Bồi, so sánh hai bên, cộng thêm nụ cười trên mặt đối phương, đột nhiên, một khả năng xuất hiện trong đầu: “Ý anh là, Tử Tường là thụ?!!”

“Chứ cậu nghĩ sao?”

“Không có khả năng!” Lý Duệ không thể nào tin nổi, khó khăn lắm mới tìm được một người hợp ý, sao có khả năng là thụ a, hai tiểu thụ ở bên nhau làm sao hạnh phúc: “Trước đó anh cũng nói Tử Tường không phải Gay, sao có thể xác định cậu ấy là thụ?”

“Khi nãy, chẳng lẽ cậu còn chưa nhìn rõ?”

Nghĩ lại tình cảnh ăn cơm ban nãy, hình thức ở chung của Cố Hướng Bồi cùng Hà Tử Tường, bi ai phát hiện hình như là vậy. Mặc dù Lý Duệ không thích tráng công nhưng lại càng không thích cường thụ a, cậu chỉ thích cường công nhược thụ.

Cố Hướng Bồi mang theo nụ cười hài lòng rời khỏi WC, Lý Duệ uể oải nửa ngày không đi ra ngoài, sao mình có thể nhìn nhầm a.

Nói ra, bởi vì yêu cầu quá cao, phải kết giao lâu dài, diện mạo tốt, tính tình tốt, đặc biệt là dáng người, quả thực quá khó khăn nên tới giờ vẫn chưa quen được ai lâu, cùng lắm chỉ hơn nửa năm mà thôi. Vốn nghĩ nếu cưa đỗ Hà Tử Tường thì nửa năm, thậm chí là cả năm sau cũng không cần sầu lo về tính phúc, nào ngờ.

Đây không phải lần đầu tiên Lý Duệ nhìn nhầm, đây đã là lần thứ ba rồi, hai lần trước, haiz, khá xui xẻo là tình huống thực hỏng bét.

Lý Duệ thực bi ai, mối tình đơn phương thứ ba cứ vậy tan biến, nhìn bản thân trong gương, vận may xui xẻo, ánh mắt cũng tệ a!

Lúc này, cửa WC ‘lạch cạch’ mở ra, một người đàn ông mặc tây trang đen cao hơn một mét tám nhưng thể trọng không quá 70kg bước vào, ánh mắt Lý Duệ lập tức sáng bừng, dáng người hoàn mỹ.

Người nọ tựa hồ không để ý tới ánh mắt sáng như đuốc của Lý Duệ, vẻ mặt tự nhiên vòng qua, cởi quần giải quyết nhu cầu sinh lý.

Hai mắt Lý Duệ lập tức ‘xẹt xẹt’ như rada quét người nọ một vòng từ trên xuống dưới, nhìn nghiêng, đủ tư cách, nhìn chính diện, đủ tư cách, nhìn sau lưng, đủ cư cách, còn phần đũng quần, ừm, cũng đủ tư cách.

Lý Duệ thực cao hứng, này này có phải hi vọng lại một lần nữa lóe sáng không a.

… …

Bên này, Cố Hướng Bồi một mình quay lại phòng, đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Hà Tử Tường cùng Chương Nghi, anh chỉ thản nhiên nói: “Lý Duệ nói bị nóng trong người, táo bón.”

Khóe miệng Chương Nghi giật giật, táo bón, là bị cậu chọc tức đi.

Ba người ngồi trong phòng chờ Lý Duệ bị táo bón quay lại, nào ngờ đợi mãi không thấy, Hà Tử Tường đành phải gọi điện cho Lý Duệ, cuộc gọi kết nối: “Lý Duệ?”

“…” Đầu dây bên kia không có người nói chuyện, chỉ có âm thanh sột soạt, Hà Tử Tường nghe không ra là tiếng gì, chỉ đành hỏi lại: “Lý Duệ?”

“Ưm…” Đột nhiên, một tiếng hừ nhẹ vang lên, Hà Tử Tường nhận ra đó là âm thanh của Lý Duệ, còn chưa kịp sửng sốt thì liền nghe thấy tiếng cởi dây nịch, Hà Tử Tường lập tức bừng tĩnh, tiếng sột soạt ban nãy chính là tiếng cởi quần áo.

Sắc mặt Hà Tử Tường ửng đỏ, vội vàng cúp máy, Lý Duệ là Gay, kia có thể phát sinh chuyện này với cậu ta nhất định là đàn ông, cậu thế nhưng vừa nghe thấy nam nam làm t…

Chương Nghi kỳ quái nhìn phản ứng của Hà Tử Tường: “Sao thế, cậu ta về trước rồi à?”

“À, cậu ta có việc, chúng ta về thôi.” Giọng điệu Hà Tử Tường có chút chậm chạp, tựa hồ có hơi do dự.

Chương Nghi có chút nghi hoặc liếc mắt nhìn Hà Tử Tường, đang định hỏi gì đó thì Cố Hướng Bồi đã lên tiếng: “Chúng ta đi trước thôi.” Chấm dứt đề tài.

Bất quá lúc đứng dậy, ánh mắt vẫn vô thức nhìn điện thoại Hà Tử Tường đặt trên bàn, nhớ lại vẻ mặt mất tự nhiên của cậu ban nãy, có chút đăm chiêu.

Cố Hướng Bồi lái xe, trước tiên đưa Chương Nghi về, sau đó mới đưa Hà Tử Tường.

Chiếc honda đen dừng lại trước dãy nhà, Hà Tử Tường định mở cửa xe thì phát hiện bị khóa, quay đầu lại, nghi hoặc nhìn Cố Hướng Bồi: “Anh, sao khóa cửa xe rồi?”

“Tử Tường, em cùng Lý Duệ rốt cuộc là sao?” Cố Hướng Bồi không trả lời, ngược lại hỏi vấn đề của mình.

“Lý Duệ?” Hà Tử Tường liếc nhìn biểu tình Cố Hướng Bồi, suy nghĩ không biết hai người này rốt cuộc nói gì.

Không đợi Hà Tử Tường trả lời, âm thanh Cố Hướng Bồi lại vang lên: “Lần trước em đã nói mình biết Lý Duệ là Gay, hơn nữa, anh nghĩ em biết Lý Duệ có ý đồ với mình, vậy vì sao vẫn còn tới lui với cậu ta? Vì cái gì?”

Được rồi, tới tình trạng này, Hà Tử Tường cũng không tiện giấu diếm, chỉ đành kể lại mình làm sao quen biết Lý Duệ, kế tiếp là ngày ngày nhắn tin cùng gọi điện phá rối, sau đó mình cự tuyệt đồng thời đáp ứng sẽ cùng ăn cơm: “Thế nên tối nay tụi em mới cùng đi ăn cơm.”

“Cậu ta thế nhưng gửi loại tin nhắn này cho em?” Nghe Hà Tử Tường nói Lý Duệ gửi tới những tin nhắn khiêu khích mời gọi, Cố Hướng Bồi thực khó chịu, người anh tỉ mỉ bảo hộ nhiều năm, chưa từng để em ấy tiếp xúc với những thứ kia, thế nhưng hiện giờ…

Cố Hướng Bồi thực hối hận, vừa nãy anh căn bản không biết việc này, bằng không sẽ không đơn giản buông tha Lý Duệ như vậy.

“Không có gì, em xóa hết mấy tin nhắn đó rồi.” Thái độ Hà Tử Tường thực bình tĩnh, chỉ là tin nhắn mà thôi, xem nhiều lần sẽ không còn giật mình nữa.

“Về sau không cần liên lạc với cậu ta nữa.” Cố Hướng Bồi nhớ tới tâm tư Lý Duệ, không khỏi nhíu mày.

“Cậu ta, hẳn sẽ không quấn quít em nữa đâu.” Nhớ tới cuộc điện thoại ban nãy, đại khái Lý Duệ đã tìm được tình yêu mới.

“Thế thì tốt.” Cố Hướng Bồi cũng đoán được cuộc gọi ban nãy có vấn đề, bất quá cũng không hỏi nhiều.