Bầu Trời Sao Kinh Hồn

Chương 21: Tiểu đạo




Triều Lập Tinh ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp Dẫn Khí 5.1.

Theo sự vận công, những sợi nguyên khí hệ Thủy dần xuất hiện. Trải qua hơn mười ngày “bồi đắp” tình cảm, chúng nó không còn e ngại, rất thân thiết với Triều Lập Tinh.

Lần luyện công này, chúng không đơn thuần vui chơi bên ngoài. Chúng nó nhận thấy một sức hấp dẫn từ bốn huyệt vị của Triều Lập Tinh. Đã từng có một lần chui vào bên trong, nhưng lần đó chỉ là nhất thời, và không được chào đón tiếp nữa.

Ngày hôm nay, bốn huyệt vị như đang mời chào những sợi nguyên khí hệ Thủy vào tham quan. Được mời gọi, những sợi nguyên khí cũng không từ chối, từng người một lần lượt đi vào.

Những sợi nguyên khí hệ Thủy không cần phải tặng những món đồ quý giá của chúng nữa. Hôm nay, mỗi khi chúng đi vào, đám năng lượng dư thừa trên người chúng cọ rửa huyệt vị, làm huyệt vị của Triều Lập Tinh trở nên óng ánh màu lam hơn.

Nhịp điệu phồng và xẹp của bốn huyệt vị dần vững vàng theo tần suất hô hấp đặc thù của Triều Lập Tinh.

……….

Con Ốc Nón dưới chân bụi Hải Quỳ đang vội vã dùng vòi kéo từng con mồi vào trong bụng.

Nó đương nhiên không hiểu vì sao dạo gần đây Hải Quỳ chưa tới mùa sinh sản như mong đợi của nó, nhưng con mồi xuất hiện mỗi lúc một nhiều thêm.

Vốn đang cần năng lượng tích trữ cho việc Trúc Cơ sắp tới, nó không bỏ lỡ thời cơ, không ngừng thu gặt sinh mệnh.

Đôi lúc, vẫn có con mồi đào thoát khỏi cái vòi của nó, hoặc là do số lượng con mồi quá nhiều, nó bắt không kịp. Đám con mồi may mắn tới gần phần ngọn bụi Hải Quỳ thì chợt biến mất. Nó không hiểu đó là nguyên lý gì, nó cũng không tìm hiểu xem đó là chuyện gì. Trong tâm trí như đứa trẻ con của nó, nó chỉ tập trung săn mồi và săn mồi.

Thỉnh thoảng khi không có con mồi xuất hiện, nó lê cái thân cồng kềnh ra bên ngoài tản bộ với mục đích giảm mỡ bụng. Những lúc như thế, nó nhìn bụi Hải Quỳ mà suy tư: “Giống này… tốt đấy.”

Nó cố gắng ghi nhớ đặc điểm bên ngoài của bụi Hải Quỳ, thầm nghĩ tương lai nó sẽ chọn một bụi Hải Quỳ tương tự làm chỗ trú thân.

……….

Kết thúc tu luyện, hoàn thành xong giai đoạn Dẫn Khí, Triều Lập Tinh truyền tống vào trại thiếu nhi.

Một ngày hoàn thành giai đoạn Dẫn Khí, nếu đặt ở bên ngoài đó là không tưởng. Nhưng thực ra nó hợp lý. Công pháp Dẫn Khí truyền thống chú trọng đến việc lừa gạt, bắt nhốt. Vì thế, dù xung quanh có một đám nguyên khí, chỉ cần bắt một vài sợi, những sợi còn lại chắc chắn bỏ chạy mất dạng. Một lần dụ dỗ, hai lần lừa gạt, ba lần mạnh tay cưỡng ép… Số lần càng tăng lên, bởi đặc tính nhút nhát, sự xuất hiện của các sợi nguyên khí càng ít đi, từ đó dẫn đến việc tu luyện sẽ càng thêm khó khăn.

Tu luyện giống như học tập, đều cần phương pháp hợp lý.

Triều Lập Tinh đặt cái thùng ủ rượu xuống, tự thoát khỏi tình cảnh chật vật của bản thân.

Trong lúc Triều Lập Tinh còn đánh giá khung cảnh thay đổi xung quanh, Vũ tiên sinh đã trồng xong hai mươi loại cây thuốc, cùng đám hạt giống trái cây mà Triều Lập Tinh mang vào. Diện tích nơi này eo hẹp, Vũ tiên sinh chỉ trồng mỗi loại một cây.

Trồng xong, Vũ tiên sinh nhàn nhã ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn trà, pha một ấm trà sen.

Triều Lập Tinh nhìn Vũ tiên sinh, nhìn ông ta thuần thục dùng những mảnh nhị sen đã thu thập được để pha trà, đứng chờ đợi, không muốn suy nghĩ gì nhiều.

Nhấp một ngụm trà, Vũ tiên sinh sảng khoái nhắm mắt lại tận hưởng.

Triều Lập Tinh nhìn tình cảnh này, khá là ghen tị.

Nếu hắn có tu vi mạnh mẽ như ông ta, giờ này hắn cũng có thể thảnh thơi và thoải mái như vậy.

Uống xong chén trà, Vũ tiên sinh nói: “Tên nhóc nhà ngươi vào trễ một ngày. Con Dị hôm qua ta đã thuận tay bóp chết, ngươi nợ ta một điều kiện.”

“Vâng, tiền bối.” - Ngoài miệng cung kính, trong nội tâm Triều Lập Tinh lại suy nghĩ: Phải chăng những lần tới mình cũng nên vào trễ? Như thế mình sẽ không phải đối mặt với con Dị nào.

Hiển nhiên việc không phải đối mặt với một loài vô địch cùng cảnh giới là một lựa chọn không tồi.

Vũ tiên sinh như là giòi trong bụng Triều Lập Tinh, ông ta bóp chết ý định này của hắn: “Đây là ngoại lệ, tất nhiên lần này ta sẽ không truy cứu. Nhưng mà sẽ không có lần sau, nếu có, ngươi phải gánh chịu năm cái điều kiện, chứ không phải là một cái như lần này.”

“Vâng, vãn bối đã rõ.” - Triều Lập Tinh chỉ có thể chấp nhận. Dẫu sao một cái điều kiện đủ để hắn thêm nguy hiểm, giờ mà năm cái điều kiện một lần, hắn cảm thấy mình không có khả năng sống sót. Diện tích vùng không gian mới được mở ra là có hạn, tình cảnh mười bước gặp một con Kỳ, với tình cảnh xung quanh đều là những con Kỳ đứng chen chúc vào nhau là hai tình cảnh khác nhau hoàn toàn. Gặp tình cảnh trước còn có thể sống, gặp tình cảnh sau thì đừng nghĩ nhiều, chết chắc.

“Chuyện này có lợi cho con đường tu hành của ngươi. Trốn tránh nhất thời chứ không trốn tránh mãi được.” - Vũ tiên sinh nói.

Triều Lập Tinh gật đầu, không ý kiến gì, chỉ thầm nhủ: Ngài mạnh, lời của ngài có lý.

Vũ tiên sinh nhìn về phía Triều Lập Tinh, nghiêm túc nói: “Giai đoạn tiếp theo là Tẩy Tủy. Đây là giai đoạn khá nguy hiểm, ngươi cần phải thật cẩn thận. Những ngày tiếp đến nếu ngươi có nghi vấn gì về việc tu luyện, ngươi có thể vào đây thường xuyên để hỏi ta.”

Triều Lập Tinh không hiểu: “Tiền bối, bên ngoài không ai bảo tu luyện Tẩy Tủy có nguy hiểm gì mà?”

Vũ tiên sinh hỏi: “Bên ngoài luyện gì?”

Triều Lập Tinh đáp: “Bên ngoài luyện da thịt.”

Vũ tiên sinh lắc đầu: “Luyện da thịt đương nhiên không có nguy hiểm gì. Nhưng luyện da thịt là tiểu đạo. Tẩy Tủy là gì? Như cái tên của nó, là giúp tủy sạch sẽ và tươi nhuận. Vì thế giai đoạn Tẩy Tủy là luyện tủy chứ không phải luyện da. Tủy sống là nơi sản xuất phần lớn bạch cầu và hồng cầu. Hồng cầu có nhiệm vụ mang những dưỡng chất cần thiết cho việc nuôi dưỡng các tế bào trong cơ thể, bạch cầu tẩy trừ, thanh lọc các chất cặn bã và độc tố. Chúng ta rèn luyện để tủy sống khỏe mạnh và đạt chất biến, nhờ đó cơ thể chúng ta mới được lợi về lâu dài. Đó mới là đại đạo.”

Dừng một chút, Vũ tiên sinh nói tiếp: “Tủy sống là một cơ quan quan trọng trong cơ thể, chạy dọc bên trong xương sống, chứa các dây thần kinh tạo liên hệ từ não đến toàn bộ cơ thể. Con người có xấp xỉ 300 cái xương, nên việc rèn tủy mất rất nhiều thời gian. Ngươi có thể chọn rèn luyện những xương ít nguy hiểm hơn trước, như xương bàn chân, xương bàn tay. Sau khi có đủ kinh nghiệm, có thể tiến hành rèn luyện xương cột sống, rồi cả xương sọ.”

Triều Lập Tinh nghe vậy, nhịn không được, hỏi: “Tiền bối, chúng ta là tu sĩ, sao lại dùng kiến thức của phàm nhân?”

Vũ tiên sinh cười lạnh: “Ngươi không phải Trúc Cơ, chưa thuế biến thì vẫn là người thường, dĩ nhiên là cơ thể ngươi mạnh hơn người thường một chút. Luyện Khí là cảnh giới quá độ từ phàm nhân lên tu sĩ, Trúc Cơ mới là cảnh giới ban đầu của tu sĩ. Luyện Khí còn đang là phàm nhân, không dùng kiến thức phàm nhân thì dùng cái gì?”

Triều Lập Tinh không trả lời được.

Vũ tiên sinh liếc mắt khinh bỉ Triều Lập Tinh một phen, sau đó mới nói: “Để giảm thiểu nguy hiểm của giai đoạn tẩy tủy, trước khi vận công cần dùng Động Tác Cơ Bản 4.2. Tập xong bộ động tác của Động Tác Cơ Bản 4.2, ngươi uống nước thuốc, rồi vận chuyển công pháp Tẩy Tủy 5.1 là được.”

Triều Lập Tinh nghe cái tên Động Tác Cơ Bản, nghi hoặc: “Tiền bối, cái Động Tác Cơ Bản có tác dụng gì? Tập thể dục để cơ thể nóng lên?”

Trong đầu Triều Lập Tinh nhớ lại lúc còn 7 tuổi, mỗi sáng hắn đều phải tập thể dục, trong lòng không khỏi cảm thấy mệt người.

“Động Tác Cơ Bản 4.2 có thể giúp thể chất con người tăng lên, đề thăng việc khai phá trí não. Ngươi chỉ cần học nó xong, thể chất của ngươi có thể tăng gấp hai lần. Đương nhiên, nếu không có nước thuốc phụ trợ sau khi tập luyện thì… ha ha.”

Không để ý đến đoạn phía sau, Triều Lập Tinh nghe nói có thể tăng thể chất lên gấp đôi, hắn liền bảo: “Hiệu quả tốt vậy sao? Vãn bối liền học.”

“Được thôi.”

Vũ tiên sinh nói xong liền xuất thủ, nắm lấy cả cơ thể Triều Lập Tinh, vừa uốn đúng động tác, vừa nói: “Động Tác Cơ Bản 4.2 có tất cả hai bộ phận, mỗi phần gồm năm động tác. Động tác thứ nhất của phần một chính thức bắt đầu.”

Nghe Vũ tiên sinh bảo những động tác trong Động Tác Cơ Bản 4.2 có tác dụng tăng cường thể chất, Triều Lập Tinh hiểu rằng những động tác này sẽ không đơn giản.

Quả nhiên, sau khi cả người bị Vũ tiên sinh nắm lấy, uốn thành động tác mẫu, sắc mặt Triều Lập Tinh trở nên trắng bệch, la hét thảm thương, từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

“A…”

“A… a… a…”

……….

Bộ động tác này có độ khó rất cao, hoàn toàn không phải là những động tác cơ bản như cái tên. Triều Lập Tinh dám đảm bảo 90% tu sĩ Luyện Khí đừng mơ hoàn thành bộ Động Tác Cơ Bản 4.2 này.

Cơ bản cái quỷ, chỉ động tác ban đầu mà hắn sắp chịu không nổi, vừa đau vừa căng cơ. Nó quả thật là một cuộc tra tấn thân thể.

Nghiến răng nghiến lợi rủa thầm, Triều Lập Tinh vẫn nghiêm chỉnh cố gắng nhớ những động tác ma quỷ này.

Vũ tiên sinh có thể là thầy giáo thực sự, ông ta truyền thụ bộ Động Tác Cơ Bản 4.2 hết sức cẩn thận và tỉ mỉ.

Truyền thụ xong, Vũ tiên sinh để Triều Lập Tinh nghỉ ngơi chừng hai mươi phút, rồi bắt hắn thực hiện lại.

Triều Lập Tinh có chút sai lầm trong động tác, hắn liền bị Vũ tiên sinh phê bình không ngớt. Âm thanh trách mắng, khinh bỉ của Vũ tiên sinh liên tục diễn ra, khiến Triều Lập Tinh cảm thấy phụ nữ hàng cá cũng sẽ xấu hổ vì không phải đối thủ của ông ta.