Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của Tôi

Chương 22: Tại sao?




Long Nghị gật đầu: “Cậu yên tâm, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa, không cần cậu động thủ, tôi sẽ đích thân chặt móng chó của nó xuống.

Người đâu, người này đến trang viên của tôi có ý giết người, may nhờ có Vương Thuật vì dân trừ hại, mau lôi thi thể này ra ngoài.”

Ngay sau đó hai người mặc như phục vụ đi từ trong tối ra ngoài, không nói nhảm, lập tức kéo thi thể kia đi.

Những người tới hôm nay đại đa số là người đã từng trải, hơn nữa cũng biết thủ đoạn của Long Nghị, nếu Long Nghị đã nói không sao, vậy thì không sao thật.

Người phục vụ xử lý sàn nhà, sau đó vũ khúc lại vang lên kháp đại sảnh, khoảnh khắc giai điệu ưu mỹ vang lên đã chôn vùi toàn bộ khung cảnh vừa rồi.

Nhưng một chưởng này của Vương Thuật đã để lại ấn tưởng sâu sắc ở những người ở hiện trường.

Người này chỉ có thể làm bạn, không thể làm kẻ thù! “Anh bạn trẻ, có thể thêm Wechat không?” “Anh đẹp trai, tôi muốn mời anh nhảy một bản”

“Vương Thuật, anh thật lợi hại.”

Một số giám đốc kinh doanh, rối rít thêm phương thức liên lạc với Vương Thuật, mấy người phụ nữ quyến rũ cũng đi tới, ánh mắt nóng bỏng như muốn ăn thịt người.

May mà Long Nghị nhanh tay lẹ mắt: “Các vị, các vị, mọi người kiên nhẫn đợi một lúc, tôi và Vương Thuật có chút chuyện riêng cần nói. Xong việc sẽ liên lạc với mọi người, Vương Thuật, đi, chúng ta lên tầng nói chuyện.”

Vương Thuật chắp tay: “Cảm ơn”

Hai người cầm tay rời đi, bỏ lại phương thức liên lạc của. các đại lão giới kinh doanh, bước lên cầu thang, đi lên lầu.

La Hiểu chút nữa ngất xỉu, ngày nào cô cũng giải quyết vụ án, có vụ án nào chưa từng gặp qua, ở trong cục cô nổi danh là thần thám, nhưng tại sao lần này lại có thể như vậy?

Cô cảm thấy chỉ số thông minh của mình đã bị Vương Thuật đè bẹp, cuối cùng lẩm bẩm một câu: “Em trai thật là thần kỳ”

Vương Thuật và Long Nghi vượt qua tầng hai đi thẳng lên tầng ba.

Long Nghị vừa đi vừa hỏi: “Tiểu tử, cậu không sợ tôi sẽ bắt cậu lại sao? Hoặc là giết cậu.”

Vương Thuật lắc đầu, vẻ mặt ý vị sâu xa, nghiêng đầu nhìn Long Nghị: “Anh không dám.”

“Tại sao?”

Vương Thuật nhàn nhạt nói: “Tôi phân tích cho anh một chút, có ba nguyên nhân.

Thứ nhất: Mặc dù anh đã trải qua nhiều cái chết nhưng tay không đủ tàn nhãn, lòng không đủ đen.

Thứ hai: Nếu như tôi đoán không lầm thì, Long gia đang gặp khó khăn, nếu chuyện này truyền ra ngoài, vừa đúng lúc truyền đến tai người kẻ khác, sẽ gây ra những rắc rối không đáng có cho Long gia.

Thứ ba: Cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, là anh không kịp hành động.

Ở bên trong trang viên này có tổng cộng tám lính đặc nhiệm, bọn họ được phân bố như sau, hai người ở lối vào, hai người ở trên nóc tầng ba, hai người ở đại sảnh tầng hai, hai người ở đại sảnh tầng một.

Ngoài ra trong sân có tổng cộng 12 tay súng bắn tỉa, 118 camera hồng ngoại tàng hình, 118 camera có thể bao quát toàn bộ khu nhà và có thể báo cho 12 tay súng bản tỉa kia, để bọn họ tiêu diệt mục tiêu.

Nhưng những thứ này chỉ có thể đối phó với những cao thủ bình thường.

Nếu như tôi ra tay, sẽ chỉ mất nữa giây để khống chế anh, sau đó dùng một phút giải quyết ở căn phòng bí mật hướng đông bắc tầng ba, thông qua căn phòng bí mật ở tầng hai phát ra chỉ thị cho 12 tay súng tỉa kia, cho bọn họ tụ họp tại một chỗ.

Cho nên tôi không cần biết vị trí của bọn họ, chỉ cần đưa ra một chỉ thị, là có thể giết chết bọn họ trong hai phút.

Sau đó, tôi có thể ung dung không sợ mà giết hai người, chỉ cần ném hai người vào cửa sau, giả làm tay nắm cửa sau đó không cho khác qua cửa, sau đó chạy trốn.

Sau đó dùng một khẩu súng khác bắn chết hai người. Về cách lấy nó, nó ở khắp mọi nơi.”

Vương Thuật vừa nói, vừa đưa tay ra, Long Nghị sợ ngây người, cảm thấy sau lưng khẽ động, súng lục xuất hiện trong tay Vương Thuật.

'Vương Thuật cầm súng lục nói: “Sau khi tiếng súng của tôi vang lên, tám tên lính đặc nhiệm kia sẽ có phản ứng ngay lập. tức.

Bọn họ có hai lựa chọn, thứ nhất là chạy thoát thân, thứ khai là tập trung tại đại sảnh để bảo vệ anh.

Theo phân tích dựa trên chuyên môn của họ, bọn họ hẳn là làm theo nhiệm vụ bảo vệ anh an toàn, cho nên sẽ không lùi bước.

Mà khi bọn họ tụ hợp tại đại sảnh, tôi có ít nhất ba cách để tiêu diệt bọn họ.

Thứ nhất: Kế hoạc tt ất, là chính diện đối đầu, mỗi người trong số họ chỉ có thể kiên trí trong ba giây.

Cho nên ba tám hai mươi bốn giấy sau, trân đất sẽ có tám thi thể.