Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của Tôi

Chương 36: Đừng đi




Nhưng trong phương diện này liên quan đến mấy chỉ số. Đàn ông dễ đánh, ngực bãng phẳng.

Đàn bà cần kỹ thuật, bởi vì mức độ lộ ngực không giống nhau, ảnh hưởng đến vũ khí bạn chọn.

Vũ khí giống như vậy, nữ nhân lộ ngực càng cao, tỉ lệ sống càng lớn.

Đặc biệt là phụ nữ thường xuyên tập thể dục, đối với lực cản viên đạn càng tăng, hơn nữa tính đàn hồi rất mạnh, bản thân tự mang sẵn phòng hộ.

Vương Thuật thường xuyên nghiên cứu việc này, cho nên đối với số đo cơ thể phụ nữ hiểu rõ như lòng.

Vừa liếc mắt đã nhìn ra, dáng người phụ nữ này tuyệt đối là tỉ lệ vàng hoàn mĩ nhất trên thế giới.

Ha! “Hello! Chào buổi sáng”

Vương Thuật cho răng đây là bữa sáng Long Nghị chuẩn bị cho mình, cánh tay trái chống trên khung cửa, nghiêng người dựa, tay phải nâng lên, tự nhiên bät chuyện cũng mĩ nữ.

Linh hồn nhỏ bé của Long Ngạo Tuyết suýt chút nữa bay. mất, gương trong tay “choảng” rơi xuống đất, tay trái nằm lấy, kanhm trên tường bên cạnh giống như làm ảo thuật xuất hiện trên người, dưới chân chớp động như bay, tay trái đánh ra một quyền.

Keng!

Trên cổ tay trái trằng như tuyết của Long Tuyết Nghị có một túi da cổ quái, cùng với kim loại vang lên, trong túi da bắn ra một loạt kiếm, đâm thẳng đến tiền tâm của Vương Thuật, lạnh miệng quát: “Lưu manh, anh sao lại ở trong nhà của tôi?”

Này này này!

Vương Thuật có ngốc cũng biết sự việc không đúng.

Nói gì cũng muộn rồi, thanh kiếm như sao, bay vụt đến, hai bên là khung cửa, Vương Thuật không vội vàng né tránh, thân thể thẳng tắp ngửa về sau.

Lại nói, bạn học Vương Thuật, loạt động tác này của anh thật sự rất cợt nhả al

Toàn thân Vương Thuật không mảnh vải, cả người đột nhiên ngửa ra sau, vậy thì sao....

Loại tạo hình này cũng là trước không thấy cố nhân sau không thấy người tới, niệm thiên địa chỉ ung dung độc thương thế mà khóc hạ, mọi người hiểu mà!

Nhưng mà có tác dụng thật!

Một kiếm của Long Nghị Tuyết đi vào khoảng không, mũi kiếm dán vào bụng Vương Thuật bay qua, nhìn thấy Vương Thuật tạo hình bất nhã nhổ một câu: “Con đĩ” Kiếm trong tay thuận thế trượt xuống, thẳng tới đũng quần Vương Thuật.

Ðml! Trứng của tôi!

Cơ thể Vương Thuật thẳng tắp ngã xuống, lại tạo thành góc vuông 90 độ với chân, theo kiếm hạ xuống, chân Vương Thuật cũng đổ xuống theo, sau đó chân đạp mạnh xuống mặt đất, “vù” một tiếng, thân thể giống như một phiến lá, thần kì bay về phía sau.

“Lưu manh, hôm nay không phải anh chết thì là tôi sống.”

Hai kiếm của Lưu Nghị Tuyết đi vào khoảng không, cũng là kinh ngạc, nhưng lửa giận trong lòng xông tới đỉnh đầu, vẻ mặt càng lạnh như băng, nhấc lên bảo kiếm, chân trần từ buồng tắm đuổi tới.

Đệch, đây hoàn toàn là hiểu lầm a, ai mẹ nó lại hãm hại ông đây?

Vương Thuật khóc không ra nước mắt, lúc này đã hiểu rõ ràng.

Bị chơi rồi, mĩ nữ này không phải là gà, là một thanh đao, muốn mạng của chính mình a!

Nhưng Vương Thuật có nằm mơ cũng không nghĩ tới đây thật sự là một cái hãm hại, hơn nữa là hãm hại thần kỳ.

Có người nói, trên thế giới, mỗi một lần sinh mệnh nở rộ, đều bắt đầu từ tim đập, mỗi một đóa hoa tình yêu, đều bät đầu từ gặp gỡ, mỗi một lần hãm hại, đều bắt đầu từ vô số sự trùng hợp.

Cái hãm hại thần kỳ này của Vương Thuật, thật sự là gom từ rất nhiều sự trùng hợp mà thành.

Trên bàn rượu, Long Nghị hãm hại anh một trận không giả, nhưng Long Nghị cũng có ý khác của anh ta, khiến Long Nghị tiễn anh đi.

Ai ngờ được Long Nghị tạm thời có chuyện đi rồi a!

Long Nghị và Long Lôi đi rồi cũng không sao, Long Hoa cũng có thể đưa Vương Thuật về.

Không ngờ được chính là, Long Hoa cũng tạm thời có chuyện rời đi rồi, lúc này mới đưa Vương Thuật tới chỗ Long Ngạo Tuyết.

Thế cũng được, khiến Long Hoa cũng không ngờ tới chính là Long Ngạo Tuyết đã nói rõ mấy ngày nữa sẽ về, vậy mà đột nhiên lại trở về.

Trở về thì cũng thôi đi, Long Ngạo Tuyết bởi vì vội ra ngoài, lúc trở về, cũng không kiểm tra phòng của mình, trực tiếp vọt vào buồn tắm.

Nhiều trùng hợp như vậy, cuối cùng xây cho bạn học Vương Thuật một cái hố to như vậy, hãm hại đến thiên hoang địa lão, hãm hại đến phát rồ.

Vương Thuật cmn sao có thể nghĩ đến những cái kia, đừng nói là anh, cho dù là Gia Cát võ hầu sống lại, cũng bất lực a!

“Đừng đi.”

Mày liễu của Long Ngạo Tuyết dựng thẳng, mang theo bảo kiếm đuổi theo phía sau không tha.

Vương Thuật đau trứng đến muốn sống muốn chết, hoảng tới không chọn đường, lại nhớ tới phòng ngủ của Long Ngạo Tuyết, giơ tay chộp lấy cái gối, che ở đũng quần chính mình, tay phải chộp Häc Long lệnh vào tay.

Cuối cùng chặn lại bộ vị yếu hại.

Gối của bạn học Vương Thuật ở đũng quần, lập tức khí thế đại tráng, quát lớn về phía Long Ngạo Tuyết: “Mĩ nữ, đó là hiểu lầm, hiểu lầm cực lớn al”

Anh muốn càng đúng tình hợp lý hơn một chút, nhưng sự thật là không lý lế a, chính mình ngủ trên giường người ta một đêm không nói, còn nhìn thân thể người ta một lượt từ trên xuống dưới, thật sự là không nói nổi al

Hiểu lầm? Hiểu lầm em gái anh ấy. Tử tâm của Long Ngạo Tuyết đều có a, kia chính là gối của mình a, cư nhiên lại bị tên lưu manh này kẹp ở đũng quần, lại còn hiểu lầm?