Bi Thiên

Chương 20: Đêm nóng bỏng




“A… A…”

Bên trong thạch thất quanh quẩn tiếng rên rỉ khàn khàn mê người.

May mắn Tĩnh Liễu sớm đã mang theo Minh Lộ vào trấn — Huyền Dận nghĩ như thế tỉnh táo giữ nguyên động tác nhẹ nhàng để tính khí đỏ đậm của mình từ từ trừu sáp trong hậu huyệt người dưới thân.

“Ưm…” Tứ chi Minh Sùng chống trên giường làm tư thế nằm úp sấp, miệng huyệt nhăn nheo đỏ tươi phía sau bị tính khí thô to kéo căng, trướng đến nổi miệng huyệt ẩm ướt theo động tác của Huyền Dận mà phun ra nuốt vào thứ dữ tợn, thịt mềm đỏ tươi bên trong theo động tác ma sát thỉnh thoảng bị lôi ra, tràng dịch óng ánh thuận theo cự vật chảy xuống.

Động tác chậm cháp khiến hậu huyệt Minh Sùng ngứa ngáy khó nhịn, hắn bất mãn xoay tay vỗ eo Huyền Dận, “Ngươi nhanh lên tí!” Miệng huyệt nộn hồng nhiệt tình co lại, dũng đạo nhiệt tình chèn ép trụ cột.

“Ha…” Bụng dưới Huyền Dận căng thẳng, gần như không kiểm soát được muốn dùng sức, tính khí đỏ tươi bị rút ra, quy đầu khổng lồ dính với miệng huyệt bằng sợi chỉ bạc, lỗ nhỏ chảy ra chút dịch trắng, từ trong huyệt chảy ra lượng lớn hỗn hợp “Tí tách” nhỏ xuống giường, đem sàng đan nhạt màu dần trở nên tối hơn.

“Ngươi làm gì đó?” Minh Sùng không kiên nhẫn nổi lắc mông, cúc huyệt bất mãn mà khép mở, rụt lại ép chất lỏng óng ánh chảy ra.

Đợi một hồi cũng không thấy người phía sau di chuyển, Minh Sùng nhếch miệng tự lực cánh sinh, tay hắn sờ soạng nắm lấy tính khí của Huyền Dận, đưa mông về phía sau, cúc huyệt khát khao được người xâm lấm mà phấn khởi, Minh Sùng thả lỏng hậu huyệt để tạo thành lỗ nhỏ, tay cầm lấy thứ thô to để giữa hai mông trượt vào trong, tay còn lại banh mông để miệng huyệt đỏ tươi xinh đẹp mở lớn cắn lấy quy đầu, nỗ lực nuốt tính khí thô to vào.

Huyền Dận cúi xuống rũ mắt quan sát động tác của Minh Sùng, con ngươi càng trầm hơn, y động thân một chút sau đó đem tính khí dùng lực nhét vào.

“A! A…” Minh Sùng đột ngột bị cắm vào khiến vai trượt lên trước một đoạn, khuôn mặt đầy mồ hôi chôn vào sàng đan.

Huyền Dận rên lên từ từ trừu sáp, động tác tuy chậm nhưng tiến vào rất sâu, thân cán cường tráng nhét đầy dũng đạo, bên ngoài dính sát vào tràng ruột non mềm, gân thô ráp không ngừng ma sát điểm nhạy cảm, hậu huyệt không không chế được run lên, điểm nhạy cả bị ma sát khiến dũng đạo co giật. Tính khí không ngừng bị hút khiến Huyền Dận cảm nhận được khoái cảm mà động tác tăng nhanh, y thở gấp xoa bờ mông đầy đặn của Minh Sùng, tính khí trong miệng huyệt ra vào làm văng ra những bọt nước nhỏ.

“A a… A a… Thoải mái… Quá…” Minh Sùng ưỡn thắt lưng đưa mông về phía sau, miệng huyệt bị cắm vào nhu thuậ phun ra nuốt vào tính khí dữ tợn trướng lớn, thịt mềm bên trong từ kẽ hỡ mà lồi ra tạo thành những bọt nước, chất lỏng trong suốt từ miệng huyệt chảy xuống, làm hoa huy*t trở nên ẩm ướt, chất lỏng óng ánh trượt vào miệng hoa huy*t, nhưng từ đó cũng có nhiều chất lỏng chảy ra tạo thành mũi nhọn chảy ướt sàng đan, bộ phận dương v*t ngây ngô còn thừa lại nửa ưởn lên theo phần thaan chảy xuống giường, Minh Sùng chống đỡ người, liếm môi quay đầu lại nhìn Huyền Dận, miệng huyệt khép chặt cắn lấy tính khí chôn trong cơ thể mình, “Ưm a… Lại dùng lực… Chút… A a a!”

Huyền Dận bị tư thế dâm đãng của Minh Sùng kích thích, y nhắm hai mắt lại, tay nâng cằm Minh Sùng, tay còn lại xẹt qua bụng dưới bóng loáng của hắn, đầu tiên là nặn nặn dương v*t mềm mại phía trước, sờ sờ độ cong rõ ràng của bụng hắn, đầu ngón tay ở đầu rốn vẽ vòng tròn rồi trượt lên đầu v* đang sưng vù vểnh cao.

“A… A… Ưm…” Minh Sùng bị nâng cằm mà ngước đầu, hầu kết nhạy cảm bị vết chai mỏng ở bàn tay như có như không quấy rầy, một bên đầu nhũ bị ngón tay thô ráp xoa nắn gãi gãi, bên trong hậu huyệt điểm nhạy cảm cũng bị quy đầu đụng trúng, “Ha a… A a… Nơi đó… Quá… Kỳ quái quá…” Đầu lưỡi đưa ra liếm môi, nước bọt phân bố quá nhiều mà từ khóe miệng hắn chảy xuống tay Huyền Dận, điểm nhạy cảm không ngừng bị va chạm kịch liệt khiến Minh Sùng đỏ cả mắt, hậu huyệt từ từ đau xót, miệng huyệt kịch liệt co rút lại.

“Thoải mái sao?” Huyền Dận nằm nhoài trên lưng Minh Sùng, xoay đầu hắn qua đụng tới bờ môi kia, hạ thân kéo dài nghiền nát nơi đang bủn rủn của hắn, “Thoải mái không? Hử?”

Minh Sùng bị khống chế ép nâng mặt lên mà chảy nước mắt, giọng nói vốn khàn khàn còn mang theo tiếng khóc run rẩy, “A… Ưm… Đừng chậm… Thoải mái… Nữa… A…”

Huyền Dận thẳng eo, rút tính khí ra nhìn cúc huyệt mở miệng chảy nước, y cong khóe miệng, tay nắm chuẩn vào hoa hạt ở hoa môi, ngón tay thô ráp xoa nắn.

“A a! Ô… Nơi đó… Không được…” Minh Sùng muốn kẹp chặt hai chân đang mở lớn lại bị Huyền Dận dùng chân giữ lại, hoa huy*t bất lực mà mở ra để ngón tay nhào nặn hoa hạt đang bị sưng to. “Ô ô… Ngừng tay… A a đau… Muốn… Muốn tiểu a a… A —”

Đi theo tiếng hét gào khàn khàn của hắn là hoa huy*t ẩm ướt ngọ nguật, chất lỏng sền sệt đi theo chất lỏng trong suốt trào ra, dương v*t trước người cũng gắng gượng từ miệng chảy ra niêm dịch, hậu huyệt cũng co rút lại phun ra một luồng chất lỏng trong suốt. Hạ thân bị khoái cảm đè ép khiến Huyền Dận rên khẽ sau đó phun tinh dịch vào bên trong.

“A a!” Minh Sùng bị nóng mà co mông lại, dương v*t trước người cùng hoa huy*t phun ra chút ít niêm dịch.

“Hô…” Minh Sùng bị buông ra mà cả người xụi lơ, nằm nghiêng trên sàng đang ướt bẩn, hắn híp mắt nhìn Huyền Dận còn đang quỳ ở chỗ củ, tính khí trượt ra khỏi miệng huyệt còn gắng gượng, trên nó dính đầy dâm dịch, từ quy đầu chảy xuống nửa người dưới của Minh Sùng, tay Minh Sùng móc một chút dịch trắng nhơ bẩn ở đó bỏ vào miệng liếm, hắn nheo mắt lại, cả người bủn rủn nằm trước người Huyền Dận, hai tay thô ráp chuyển tới, đầu ngón tay xẹt qua hậu huyệt đi tới hoa huy*t hồng nộn, ngón tay dùng sức vén bên trong ra nói với Huyền Dận, “Còn có nơi này… Cũng muốn.”

Huyền Dận nhìn cái bụng phồng lên một chút, lại nhìn ngón tay giữa hoa môi co rúm, che mặt thuận theo ý Minh Sùng lần nữa đem cự vật đưa vào bên trong.

“A… Lớn quá… Nóng quá…” Minh Sùng buông tay đang đỡ bụng ra, khuỷu tay chống lên trán, mở mắt nhìn phong cảnh dưới hông mình, kề cái bụng cao là dương v*t cùng hai cánh hoa đang sưng lên, cự vật thô to đỏ tươi biến mất trong nơi đang sưng lên ấy. Minh Sùng đung đưa mông, hoa huy*t so với hậu huyệt càng mềm mại nhiệt tình đón lấy tính khí quá quen thuộc, Minh Sùng vểnh cao mông, thân thể di chuyển về trước, hoa huy*t nộn hồng mở lớn ý đồ đem tính khí nuốt vào càng sâu, “Ưm a… Cứng quá… Nóng nóng… Thật thoải mái… Sâu hơn một chút… A…”

Huyền Dận tiến vào trong hoa huy*t Minh Sùng càng thêm cẩn thận, hắn dè dặt xâm nhập vào dũng đạo trơn trợt nhiệt tình, cảm giác quy đầu đụng trúng thứ gì đó khiến Minh Sùng co giật eo mà rút ra một chút.

“A a…” Vừa nãy bị đụng vào khiến Minh Sùng run eo, hoa huy*t phát ra tiếng “Phốc phốc” của chất lỏng văng tung tóe, tiếng nước dâm mỹ kích thích lý trí Huyền Dận, thời gian nhập ma càng xoay chuyển, y kiềm chế lực đạo, mọi cử động của Minh Sùng đều dễ dàng gợi lên tình dục của y.

Huyền Dận cúi đầu che đi màu máu đang đổi thay trong mắt, đè nén dục vọng muốn dùng hết sức khiến người dưới thân rên rỉ gào khóc xin tha, từ từ trừu sáp, vì muốn dời đi sự chú ý của hắn mà nhào nặn hoa môi sưng to cùng dương v*t đang vểnh cao của Minh Sùng.

“A a… Không cần như vậy… Làm…” Sống lưng Minh Sùng tạo thành đường cong, vai rộng thả lỏng, xương vai không ngừng khép lại, hạ thân truyền đến cảm giác khác biệt, âm vật cùng linh khẩu bị đào bới hòa với đau đớn trong hoa huy*t khiến hắn ngứa ngáy rồi lại sung sướng, ngón chân mới gấp lại liền kéo thẳng.

“Đã nói… A….” Minh Sùng cắn răng nhịu cảm giác hạ thể vừa đau đớn vừa vui sướng, “Không cần làm như vậy!”

Minh Sùng gầm nhẹ bò dậy đẩy ngã Huyền Dận, ở lúc Huyền Dận chưa kịp phản ứng lại đã ngồi lên eo y, hoa huy*t phấn nộn mở lớn kề sát tính khí thô to, cho nó quét qua thấm ướt nơi kia.

“Ngươi trước đây đều là chậm rì rì thao ta sao?” Minh Sùng nhếch miệng ghét bỏ nói, “Vậy ta tự mình mua dưa chuột chơi cho rồi!”

Hắn khẽ nâng mông lên, để miệng huyệt ướt nhẹp của mình thư giãn nuốt lấy cự vật đang ngạnh nóng.

Huyền Dận nhìn động tác Minh Sùng cưỡi trên người mình, hai mắt tối xuống, y kéo Minh Sùng xuống cà cà chóp mũi hôn lên đôi môi đang hé mở của hắn.

“A… Sâu quá…” Minh Sùng giữa kẽ hở đang hôn môi mà rên rỉ, đầu lưỡi chủ động liếm Huyền Dận, hắn xoay eo, mông lên xuống nuốt tính khí Huyền Dận vào càng sâu, tính khí hoàn toàn bộc phát to dài khác thường, Minh Sùng cảm thấy vật cứng kia dường như đâm vào trong dạ dày mình, xoay tay sờ lên phần thân còn lộ phân nửa ở bên ngoài. Trong bụng Minh Sùng nổi lên ghen tị, thân thể hắn run rẩy đem tính khí Huyền Dận nuốt vào một chút nhưng vẫn sợ sệt không dám tiếp tục, hoa huy*t ngậm lấy cán co rút vài lần, chất lỏng ở trong người chảy ra từ lỗ hỏng kín kẽ.

Huyền Dận cắn cắn lỗ tai đỏ bừng của Minh Sùng, “Sao không tiếp tục làm? Còn nhiều như vậy đây.” Y ưỡn eo để tính khí lại thâm nhập vào một chút.

“A a! Không được! Không được! Quá dài!” Hai tây Minh Sùng chống trên giường muốn nhấc eo lên, tính khí mới vừa được phân nửa rời khỏi miệng huyệt, miệng huyệt ngậm lấy quy đầu mà co rúm lại.

Huyền Dận cười cười, y xoa bóp hoa hạt đang sung huyết của Minh Sùng, một tay để phía sau, đầu ngón tay đâm vào trong hậu huyệt, “Nơi này có thể đi vào thì phía trước cũng có thể.” Dứt lời bỗng đẩy hai tay đang chống đỡ của Minh Sùng ra, Minh Sùng không kịp chuẩn bị mất đi chống đỡ, cả người bủn rủn rơi xuống, côn th*t thô to cứ thế trượt vào miệng huyệt, tiếng “Xì xì” vang lên, tính khí to dài đã chôn toàn bộ vào trong hoa huy*t Minh Sùng, hai túi “Ba” dính chặt vào hoa môi đang phồng lớn.

Minh Sùng ngước đầu trừng hai mắt, kích thích quá lớn khiến hắn không thể phát ra tiếng, hầu kết lay động từ trong miệng truyền ra tiếng hút khí, tính khí ưỡn cao trước người phun ra niêm dịch rồi mệt mỏi mềm nhũn, ủ rũ cúi đầu đặt xuống lông mao thô cứng ở dưới hông Huyền Dận.

Huyền Dận xoa xoa mông đang run rẩy của Minh Sùng, hai tay đem hoa môi Minh Sùng kéo mở, nhìn miệng nhỏ đỏ tươi ẩn hiện dưới lông của mình, y khẽ mỉm cười với Minh Sùng, “Nhìn xem, không phải đã vào toàn bộ rồi sao? Nó gần như còn muốn nuốt vào tiếp đây.” Huyền Dận đè mông Minh Sùng, tính khí vẫn từng chút xâm nhập, hoa huy*t mở lớn ngậm lấy hai túi, từ từ chảy ra chất lỏng, thời gian mang thai khiến bên trong hoa huy*t càng ẩm ướt trơn trượt, tính khí chôn sâu giống như được đặt trong ôn tuyền, niêm dịch ấm áp ôm lấy nó, dũng đạo nóng hổi từng chút chèn ép thân gậy khiến Huyền Dận rên nhẹ, y giật eo, quy đầu khổng lồ tiến vào trong tử cung.

“A a không được!” Minh Sùng lập tức vặn vẹo giằng co, bụng dưới bắt đầu cảm thấy đau xót, hoa huy*t hé mở phát ra tiếng, từ bên trong không ngừng trào ra chất lỏng, “Quá sâu! Rút ra đi! Đi ra ngoài!”

Huyền Dận cười nhẹ thuận theo phần eo Minh Sùng nâng lên mà từ từ đem tính khí rút ra, tiếng nước từ nơi hai người giao hợp phát ra, niệm dịch dính đầy miệng huyệt cùng quy đầu tạo thành thủy ngân.

Minh Sùng chưa kịp thở ra, phần eo lại bị ấn xuống, “A a!” Bụng Minh Sùng lay động một chút, hắn run rẩy duỗi tay theo bản năng che bụng, “Bụng… Hài tử… A a… Không muốn như thế… Nhanh… A a…” côn th*t nóng bỏng không gián đoạn nhanh chóng ra vào nhục đạo, từ nơi giao hợp “Ba ba” phát ra bọt nước, hậu huyệt cũng “Phốc phốc” phun ra chất lỏng còn giữ lại bên trong.

“A… A a—” Minh Sùng nâng eo phát ra tiếng hét cao vút, bụng phồng lớn lên một chút, tính khí của hắn xụi lơ cọ trên bụng Huyền Dận chảy ra nước tiểu, từ lông mao của Huyền Dận mà uốn lượn xuống.

Huyền Dận ngắt lấy mông Minh Sùng di chuyển rất nhanh sau một lát cũng khẽ run người đem chất lỏng nóng bỏng rót vào trong đó.

Minh Sùng bị buông ra tê liệt ngã xuống giữa hai chân Huyền Dận, cơ thể chịu đựng mẫn cảm mà co quắp, tính khí còn đang run rẩy sau khi bắn tinh theo động tác ngã xuống của Minh Sùng mà trượt ra khỏi miệng huyệt, tinh dịch còn thừa lại phun giữa hai đùi Minh Sùng, miệng huyệt không bị chặn lại mở lớn dâng trào niêm dịch tích lũy đã lâu bên trong, hoa hạt bị thao mà trở nên nát bát diễm lệ, nhục đạo bị thao mà thành hình ống, miệng huyệt mất co giãn liếc vào có thể nhìn thấy âm tinh cùng tinh dịch trộn bên trong.

Kích thích quá, thoải mái quá. Thì ra Huyền Dận ở trên giường thô lỗ như thế sao? Mặt người dạ thú! — Minh Sùng bị Huyền Dận trở người bắt ngồi dậy mơ màng nghĩ. Hạ thể dính dáp rất nhanh bị côn th*t nhét vào.

Đêm, còn rất dài.