Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1143: Một là sinh tồn không thì đào thải




Trong số các vị lãnh đạo tỉnh ủy thì Vương Tử Quân sợ nhất chính là Trương Đông Viễn, sở dĩ như vậy cũng là vì hắn có chút kiêng kỵ, tất nhiên nguyên nhân là vì Trương Lộ Giai.

Bí thư Vương tuy không phải chính nhân quân tử thế nhưng ở phương diện này cũng có chút đuối lý, hơn nữa Trương Đông Viễn trước nay luôn giúp đỡ hắn, rất nhiều chuyện vì hắn mà đứng lên nói chuyện.

- Tử Quân, cậu có nghe nói thành phố Sơn Viên tổ chức lễ hội văn hóa Thần Hoàng chưa?

Trương Đông Viễn cũng không dông dài với Vương Tử Quân, lão hỏi cực kỳ dứt khoát gọn gàng.

Vương Tử Quân vừa vặn mới nghe được tin tức này, hắn lập tức cười nói;

- Đã nghe nói đến.

- À, trong cùng một tỉnh lại mở hai hội nghị kêu gọi đầu tư vào cùng một ngày, tôi cảm thấy có chút không ổn. Nhưng nếu như hai bên có thể hội họp lại cùng một chỗ, chia ra làm hai hội trường, như vậy lại có hiệu quả rất tốt.

Trương Đông Viễn dùng giọng khá trầm thấp, thế nhưng lại làm cho người ta sinh ra một ý nghĩ cực kỳ chân thật đáng tin.

Vương Tử Quân thật sự cảm thấy bội phục vì tính cách nhạy cảm đối với các sự việc đang diễn ra của bố vợ Trương Đông Viễn, đối với thành phố Sơn Viên và La Nam, hai hội nghị kêu gọi đầu tư được tổ chức cùng một ngày rõ ràng là đối thủ của nhau. Thế nhưng đứng ở độ cao lãnh đạo tỉnh, có thể tiến hành liên hợp hai thành phố lại, thực hiện một nhiệm vụ chung, xem như hai bên cùng có lợi.

Vương Tử Quân hiểu ý của Trương Đông Viễn, thế nhưng hắn tuyệt đối không hy vọng có thể hợp tác với thành phố Sơn Viên. Dù sao thì sự việc lần này cũng là thành phố Sơn Viên chủ động khiêu khích, không thèm quan tâm đến mình làm gì.

Nhưng Vương Tử Quân cũng hiểu tính tình của Trương Đông Viễn, nếu như mình trực tiếp từ chối, như vậy rất có thể sẽ làm cho chủ tịch Trương nổi giận, sẽ mở miệng mắng mình, sau đó mình còn phải ngoan ngoãn nghe lời.

Hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, cho dù chủ tịch Trương có thể thuyết phục mình thì thành phố Sơn Viên cũng không nhất định sẽ phục tùng sắp xếp này, thế nên chính mình nên đơn giản nể mặt cha vợ là được.

Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân cười nói:

- Được, vậy thì xử lý theo ý ngài, nhưng thành phố Sơn Viên có gia nghiệp lớn, nếu chúng tôi chạy qua hợp tác, như vậy có phải là dán mặt nóng lên mông lạnh không?

- Được rồi, cậu đừng nói những lời như vậy với tôi, chuyện này cứ để tôi đi xử lý.

Trương Đông Viễn thuận miệng nói hai câu với Vương Tử Quân, sau đó cúp điện thoại.

Vương Tử Quân nhìn Trương Đông Viễn cúp điện thoại mà cười cười, sau đó bắt đầu công tác của mình. Hắn thật sự rất quan tâm đến kế hoạch lớn của thành phố La Nam lần này, nếu như không có được sự giúp đỡ hưởng ứng của nhà đầu tư, như vậy rõ ràng là lý luận suông. Trước tiên hắn gọi điện thoại cho Trịnh Thần Minh của tập đoàn Thần Minh, vì hai bên có hợp tác ở phương diện đường cao tốc Sơn La, thế cho nên quan hệ là rất tốt, cho nên Vương Tử Quân gọi điện thoại rất thoải mái.

- Tôi sẽ đến trình diện ở hội nghị phát triển kinh tế, bí thư Vương cứ yên tâm, chúng ta đã hợp tác thời gian dài, ngài còn chưa biết tôi là người thế nào nữa sao? Đến lúc đó tôi sẽ tìm cho anh một vài bạn bè có mục đích đầu tư, đây tuyệt đối không là vấn đề. Bên phía chúng tôi hiện đang có vài người bạn muốn đầu tư, để tôi kéo về phía anh.

Sau khi nghe lời đảm bảo của Trịnh Thần Minh, Vương Tử Quân bấm số điện thoại của Lữ Chính Bình. Lúc này Lữ Chính Bình rất khách khí, tập đoàn Huyền Lục của bọn họ đã biết được lực ảnh hưởng của bí thư Vương, nếu bọn họ không muốn vãn hồi mối quan hệ với bí thư Vương, cũng sẽ không chịu đầu tư vào công viên kỹ thuật.

Tuy công viên kỹ thuật mới tiến hành được giai đoạn một, thế nhưng điều này cũng làm cho cổ phiếu của tập đoàn Huyền Lục tăng trưởng, bọn họ càng thêmm ý thức được tính quan trọng trong mối hợp tác với Vương Tử Quân. Sau khi nghe xong yêu cầu của Vương Tử Quân, Lữ Chính Bình vỗ ngực rất lớn, chỉ sợ nếu không làm như vậy thì bí thư Vương căn bản không biết được quyết tâm của mình.

Vương Tử Quân gọi điện thoại đến người thứ ba chính là Thành Kiếm Xã của Bất Lão Khang, sau khi rượu Huyền Lộ Dịch chiếm được thành công lớn ở thị trường nội địa, Thành Kiếm Xã càng ngày càng thêm vênh váo tự đắc.

- Ôi, anh tìm giám đốc Thành sao? Giám đốc Thành hiện tại không có mặt ở đây.

Người tiếp điện thoại là thư ký của Thành Kiếm Xã, người này khẽ nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân biết rõ vì sao lại có lời thoái thác thế này, hắn định nói mình là ai thì bên kia cúp điện thoại.

Thành Kiếm Xã này xem ra càng lúc càng vênh váo, Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống Thành Kiếm Xã ra mặt mà khẽ lắc đầu, thầm nghĩ sau này cho người đến liên lạc là được.

Vương Tử Quân nghĩ đến những người có kết giao với mình những năm qua, sau đó bắt đầu gọi điện thoại đến cho từng người. Những người này rất nể tình, đặc biệt là nhà máy rượu Hồng Ngọc, bọn họ càng vỗ ngực nói sẽ đến tham gia.

Sau khi bỏ ra một giờ gọi điện thoại, Vương Tử Quân cảm thấy điện thoại của mình nóng lên. Hắn khẽ buông điện thoại ra, sau đó mệt mỏi dựa lưng ra ghế.

- Bí thư Vương, là điện thoại của Thành Kiếm Xã.

Khương Long Cương cầm điện thoại lên rồi khẽ nói với Vương Tử Quân.

Thành Kiếm Xã? Vương Tử Quân cười cười, hắn nhận lấy điện thoại từ trong tay của Khương Long Cương. Hắn còn chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng cười cực kỳ khoa trương của Thành Kiếm Xã:

- Bí thư Vương, ngài có việc gì sao? Đã lâu rồi không gặp ngài, thật sự cũng rất nhớ.

Thành Kiếm Xã vĩnh viễn luôn là kẻ cao ngạo, cả đời này từ khi sinh ra nói chung là chưa từng phục người, khi còn đi học thì thành tích cũng căn bản không thua ai, đánh nhau cũng không kém cạnh kẻ nào; chạy ra ngoài xã hội kinh doanh, cho dù gặp phải kẻ có nhiều tiền hơn thì hắn vẫn có khí thế mạnh miệng coi trời bằng vung, cho đến bây giờ chưa từng thua ai.

Lần đầu tiên biết mặt Vương Tử Quân, nói thật thì Thành Kiếm Xã căn bản không thèm quan tâm đến một tên cán bộ trẻ tuổi như vậy. Hắn là người trong một gia tộc có bối cảnh và địa vị cao, nhìn vào đối phương thì thấy được mấy phần bản lĩnh?

Nhưng sau khi té ngã một lần thì Thành Kiếm Xã đã hiểu, vị cán bộ trẻ tuổi quá mức tên là Vương Tử Quân kia thật sự là một thanh đao sắc, có thể tiêu diệt bất kỳ kẻ nào chạy đến gây sự, sẽ không cho anh đường nào để trốn tránh; đối phương cũng có thể là ngọn lửa, có thể soi sáng cho bất kỳ kẻ nào. Loại người này nếu như không có đủ tư chất để làm đối thủ, biện pháp lớn nhất chỉ có thể trở thành bạn bè mà thôi.

Sự thật chứng minh suy nghĩ của Thành Kiếm Xã là rất đúng đắn, hơn nữa Vương Tử Quân còn thúc đẩy cho Thành Kiếm Xã kiếm được món hời là Huyền Lộ Dịch, làm cho hắn trở thành một thần tài bắt mắt với tất cả mọi người.