Bí Thư Trùng Sinh

Chương 695: Tửu lượng cao thì tương lai vô hạn




Trước kia Nhan Sĩ Tắc uống rượu đều cực kỳ tiết chế, đặc biệt là ở huyện Dương Cương, trên bàn rượu nói một không hai, rất ít khi uống thả cửa. Thế nhưng hôm nay thái độ của hắn lại rất khác thường, giống như biến thành một người hoàn toàn khác.

Đây là những ảnh hưởng của quyền lực, Trương Thiên Tâm nhìn Vương Tử Quân chợt cảm thấy túi tiền của mình dù có nhiều hơn nữa cũng khó thể nào so sánh được với Vương Tử Quân, khó thể nào nhìn thấy được bóng lưng của đối phương.

- Bí thư Vương, kể từ khi biết ngài đến đảm nhận vị trí bí thư thị ủy thành phố La Nam, tôi không dám nói đến những địa phương khác, nhưng huyện Dương Cương thật sự cảm thấy rất vui mừng. Tất cả mọi người đều nói ngài là chuyên gia phát triển kinh tế, ngài đến cầm lái thành phố La Nam, như vậy tương lai thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ sẽ không còn xa nữa.

Nhan Sĩ Tắc uống vài lượt rượu thì tiếp tục nâng ly lên dùng giọng chân thành nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân hiểu đây chính là Nhan Sĩ Tắc nói những lời thể hiện lòng trung với mình, hắn cũng không ghét những động tác như vậy. Con người là một phần của xã hội, làm quan cũng không ngoại lệ, nếu như anh đơn thương độc mã không có ai bán sức bán mạng cho mình, như vậy cũng không phải là một nhà lãnh đạo vĩ đại.

Khi Vương Tử Quân nâng ly lên cụng với Nhan Sĩ Tắc, đúng lúc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Trương Thiên Tâm tỏ ra không vui vì đột nhiên bị người ta quấy rầy, thế nhưng hắn vẫn trầm giọng nói:

- Vào đi.

Sau khi một nhân viên phục vụ đẩy cửa ra, phía sau lưng nàng xuất hiện một gương mặt mập mạp. Người này lảo đảo đi vào trong phòng, trong tay hắn là một chai rượu, nhìn qua tư thế thì rõ ràng là đến để mời rượu.

- Bí thư Nhan, nghe nói anh uống rượu ở đây, Trần Mập tôi đến chúc anh một ly.

Người đàn ông mập mạp kia vừa đi vào thì lớn tiếng nói với Nhan Sĩ Tắc.

Nhan Sĩ Tắc nghe người kia lên tiếng, thế là cũng không lập tức mở miệng. Hắn nhìn về phía Vương Tử Quân, thấy bí thư Vương vẫn lạnh nhạt ngồi đó, giống như căn bản không thấy tên mập kia đi vào phòng.

Nhan Sĩ Tắc thấy biểu hiện của Vương Tử Quân như vậy thì không khỏi tỏ ra bội phục, thế là càng thêm chú tâm dựa vào Vương Tử Quân.

- Anh Trần, anh đi ra ngoài trước, chỗ này của tôi còn có khách, chút nữa chúng ta nói chuyện sau cũng được.

Nhan Sĩ Tắc không biết tính tình của Vương Tử Quân, dù anh Trần không dễ đắc tội, thế nhưng lúc này cũng chỉ có thể cho đối phương rời khỏi chỗ này, đỡ xảy ra tình huống đối phương làm cho bí thư Vương mất hứng. Nếu cục diện xấu xảy ra, như vậy chính mình hao tổn nhiều tâm tư để kéo gần khoảng cách với Vương Tử Quân sẽ xem như phá sản.

Trần Mập tất nhiên không biết những gì Nhan Sĩ Tắc đang nghĩ vào lúc này, hắn cũng coi như là một nhân vật ở thành phố La Nam, không ngờ mình đến mời rượu Nhan Sĩ Tắc, người này lại dám đuổi mình ra.

Trần Mập là người có uy tín và danh dự ở thành phố La Nam, nếu như hắn đến mời rượu và bị người ta đuổi ra ngoài, như vậy thì còn thể diện gì nữa? Nhan Sĩ Tắc thật sự là bí thư huyện ủy huyện Dương Cương, thế nhưng Trần Mập cũng không phải một kẻ ngồi không.

- Bí thư Nhan, như vậy thì anh cứ vội vàng, tôi sẽ không quấy rầy anh.

Trần Mập nói rồi khẽ gật đầu với Vương Tử Quân và Trương Thiên Tâm, hắn xoay người đi ra đến cửa, thế nhưng sau đó lại quay đầu nói với Nhan Sĩ Tắc:

- Bí thư Nhan, bí thư Lục Ngọc Hùng đang ở trong phòng ba mươi sáu.

Trần Mập nói xong thì lảo đảo rời khỏi phòng, thế nhưng hắn xem như đã nói rõ ý nghĩ của mình, đó chính là bí thư Lục đang cùng dùng cơm với tôi. Nhan Sĩ Tắc anh không phải không cho tôi cơ hội mời rượu sao? Vậy thì tự anh đi đến mời rượu đi.

Nhan Sĩ Tắc có hơi sững sờ, hai chân mày có hơi nhíu lại, trong lòng thật sự có chút không thoải mái. Những người một khi đã có tiền thì sẽ tìm mọi cách tìm tư bản chính trị cho mình, cố gắng đạt đến cảnh giới phú quý đi cùng chính trị. Trần Mập cũng không ngoại lệ, không biết hắn dùng thủ đoạn gì mà có thể công khai biến thành thượng khách của lãnh đạo thị ủy. Con bà nó, những năm nay người có tiền đều có thể làm được nhiều thứ, bây giờ tên Trần Mập có tiền của này lại dám đến đây uy hiếp chính mình. xem tại TruyenFull.vn

Vương Tử Quân nhìn rõ những gì vừa diễn ra, vốn dĩ hắn chỉ cần nói một câu là có thể giải quyết được vấn đề, thế nhưng hai bên tiếp xúc lần đầu tiên, thế cho nên hắn cũng không mở miệng mà chỉ bình tĩnh ngồi trên vị trí của mình.

Nhan Sĩ Tắc nhìn Vương Tử Quân đang cúi đầu không nói, trong lòng liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Hắn làm quan đến mức độ này tất nhiên hiểu bí thư Vương không nói lời nào thì đại biểu cho điều gì. Lúc này hắn thật sự rất hận tên Trần Mập kia, trong lòng thầm nghĩ tên kia thật sự đáng chết, vào thời điểm này lại đến gây ra trò ly gián, sau này quay về nhất định phải cho hắn biết tay.

Nếu như là lãnh đạo có quen biết từ trước thì lúc này Nhan Sĩ Tắc có thể tiếp tục lên tiếng rót rượu, thế nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với Vương Tử Quân. Hắn còn chưa quen thuộc tính tình của lãnh đạo, nếu là lãnh đạo rộng lượng thì còn có thể nói được, nếu là vị lãnh đạo có cá tính mạnh mẽ, chính mình trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Nhưng bí thư Lục cũng là người thích lọc xương trong trứng, Trần Mập quay về nhất định sẽ nói lời không hay với mình, nếu như bí thư Lục cảm thấy mình không tôn trọng lãnh đạo, như vậy cũng thật sự phiền toái.

- Bí thư Sĩ Tắc, chúng ta cùng cạn chén.

Vương Tử Quân giống như cũng không nhìn thấy tình huống ngồi trên bàn chông của Nhan Sĩ Tắc vào lúc này, hắn khẽ lên tiếng đề nghị.

Nhan Sĩ Tắc nâng ly rượu lên, hắn nhìn gương mặt như cười như không của Vương Tử Quân, thế là đột nhiên tỉnh táo trở lại. Bí thư Vương còn trẻ mà có thể tiến lên vị trí cao vời như vậy, tất nhiên sẽ có điểm độc đáo của riêng mình, nếu như chính mình do dự, như vậy kết quả cuối cùng sẽ là bị ép cho khốn khổ giữa hai bên.

Nhan Sĩ Tắc làm bí thư huyện ủy từ rất lâu rồi, hắn luôn cảm thấy mình giống như một con thuyền cô độc giữa biển lớn, mỗi ngày đều không rõ mình bận rộn vì cái gì, làm những thứ gì, chỉ là con quay liên tục vận động. Hắn là một con quay mà tuyến trên không ai kéo, tuyến dưới không ai đẩy, là một kẻ thế đơn lực bạc, như vậy sao có thể phát triển tốt, sao có thể thực hiện được khát vọng của mình?

Vận mệnh con người tuyệt đối không bao giờ được thành lập trên tình huống giẫm chân hai thuyền, cũng chẳng thể nào phát triển được khi không có chỗ dựa. Sau khi biết rõ Vương Tử Quân sẽ đến nhận chức bí thư ở thành phố La Nam, Nhan Sĩ Tắc nghĩ rằng sau này mình có thể đứng thành hàng, có thể tiến vào hàng ngũ của lãnh đạo hay không, thiệt hơn thế nào? Vận mệnh sẽ ra sao? Nhưng dù thế nào thì hắn cũng phải nắm bắt cho bằng được cơ hội vào lúc này.

Sau khi uống vài ly rượu mà vui buồn đều biểu hiện ra vẻ mặt, đây chính là điều cực kỳ kiêng kỵ trong quan trường. Nhan Sĩ Tắc đã thầm cho ra quyết định, vẻ mặt hắn nhanh chóng khôi phục lại như thường. Thế là bầu không khí trong phòng nhanh chóng trở nên vui vẻ, tất cả giống như chưa từng có bất kỳ điều gì không vui xảy ra.