Bí Thư Trùng Sinh

Chương 775: Nghệ thuật thỏa hiệp chính trị




Sau khi nghe thấy Vương Tử Quân nói đến chuyện này thì trái tim của Lý Quý Niên cũng nhanh chóng thả lỏng hơn phân nửa, hắn cười cười nói:

- Bí thư Vương, đối với chuyện này chúng ta đều có chính sách, tôi đề nghị bí thư Vương cứ theo quy củ như trước kia là được.

Lý Quý Niên nói rồi nhìn chằm chằm vào mặt Vương Tử Quân, hắn dừng lại một chút rồi khẽ nói:

- Nhưng nếu bí thư Vương cảm thấy không đủ, như vậy chúng ta tăng thêm một chút cũng không là vấn đề.

Vương Tử Quân gật đầu nói:

- Lượng sức mà đi, dù sao thì tình hình của thành phố La Nam cũng không dư dả, thế nhưng dù thế nào thì cũng phải có thái độ cho thật tốt. Chúng ta không làm tốt ở phương diện vật chất, nhưng ở phương diện thái độ thì nhất định phải làm cho người ta cảm nhận được lòng chân thành.

Lý Quý Niên đã sớm có tính toán, cho dù chặt đầu cá vá đầu tôm thì cũng phải làm sao chống đỡ thể diện cho Vương Tử Quân. Lúc này nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì trong lòng thật sự buông lỏng. Hắn là lãnh đạo khối chính quyền thành phố, hắn cũng cảm nhận được tài chính của thành phố La Nam thật sự nghèo không chịu nổi, cũng không dễ sống qua ngày.

- Bí thư Vương nói đúng, tôi cảm thấy người ta cũng không phải thiếu chút vật phẩm an ủi của chúng ta, chúng ta đi xem như cũng truyền đạt được phần tâm ý của mình.

Vương Tử Quân cười cười, hắn lại châm trà cho Lý Quý Niên, hai người lại bắt đầu bàn về chuyện công tác. Trong khoảng thời gian này Vương Tử Quân dù không nói ra bất kỳ vấn đề gì mẫn cảm với Lý Quý Niên, thế nhưng thái độ của Lý Quý Niên ở vài vấn đề lại làm cho hắn cảm thấy một cảm giác trơn trượt như lươn.

Vương Tử Quân nói ra khá nhiều vấn đề, thế nhưng Lý Quý Niên căn bản chỉ nói một câu: "Tôi nghe theo chỉ thị của bí thư Vương!" Lý Quý Niên căn bản tránh không tỏ thái độ ở khá nhiều sự việc, giống như một người vợ bé nhẫn nhịn chịu đựng vậy.

Dưới tình huống bình thường, là một lãnh đạo cường thế thì sẽ rất thích một cấp dưới quy thuận như vậy, thế nhưng Vương Tử Quân cũng không vì vậy mà cảm thấy thoải mái. Chưa nói đến ý kiến phản đối, người ta không làm trái lại ý của anh, điều này cũng không có nghĩa là người ta luôn trung thành và đi theo anh, hơn nữa thái độ như vậy càng không làm cho anh thấy được bất kỳ vấn đề gì để nắm bắt.

Vương Tử Quân nói chuyện với Lý Quý Niên hơn nửa giờ, khi đồng hồ báo chín giờ thì Vương Tử Quân cười nói:

- Chủ tịch Lý, đã đến đúng thời gian, chúng ta nên xuất phát thôi.

Lý Quý Niên gật đầu nói:

- Bí thư Vương, tôi thu thập một chút, lát nữa chúng ta gặp lại.

Vương Tử Quân nhìn hình bóng Lý Quý Niên biến mất nơi khúc ngoặt cầu thang, hắn lại quay về phòng làm việc của mình. Hắn nhìn bã trà trên bàn, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Dù thế nào thì Vương Tử Quân cũng đạt được mục đích trong cuộc nói chuyện với Lý Quý Niên.

Mười giờ sáng, đoàn người Vương Tử Quân đi đến địa điểm đóng quân, vì đã sớm liên lạc với nhau nên đoàn lãnh đạo địa phương được lãnh đạo quân đội hoan nghênh rất long trọng.

Sau một vài hoạt động thăm hỏi phát biểu, sư trưởng Lộ Hà Thuấn nhiệt tình giữ nhóm người Vương Tử Quân ở lại dùng cơm. Sư trưởng Lộ hơn bốn mươi tuổi, giọng nói khá lớn, vừa thấy mặt đã làm cho người ta sinh ra cảm giác hào sảng.

Vương Tử Quân đối mặt với lòng nhiệt tình của sư trưởng Lộ thì cười ha hả nói: nguồn TruyenFull.vn

- Sư trưởng Lộ dù không muốn mời khách thì chúng tôi lần này sẽ cố gắng ở lại quấy rầy, bây giờ chủ nhân nhiệt tình như vậy thì chúng tôi sẽ không chối từ.

- Tốt, bí thư Vương thật sự rất sảng khoái, vậy thì chúng ta cùng nhau đẩy mạnh cảm tình.

Sư trưởng Lộ vừa nói vừa vung tay dùng giọng dứt khoát nói với chính ủy ở sau lưng:

- Chín ủy Lý, đã chuẩn bị xong chưa? Bí thư Vương hôm nay đến chỗ chúng ta, như vậy cho bọn họ kiên trì nguyên tắc, giữ bí thư Vương ở lại ăn một bữa no say.

Đám người phía sau rất hiểu tính cách của Lộ Hà Thuấn, thế cho nên nhanh chóng thực hiện công tác. Chỉ mất nửa giờ nhà ăn đã dọn đủ các món, vì các vị thường ủy thành phố La Nam đều đến đông đủ, hơn nữa còn có cán bộ của đơn vị bộ đội, thế là bữa cơm này khá lớn, ngồi đầy hai bàn.

Sư trưởng lộ cảm thấy rất có thể diện với tình huống Vương Tử Quân dẫn đầu toàn thể ban ngành đến thăm hỏi chúc mừng, hắn không quan tâm đến phương diện có bao nhiêu vật phẩm được đưa đến, hắn chỉ chú tâm đến thái độ của lãnh đạo thành phố La Nam. Toàn thể cán bộ ban ngành thành phố La Nam đến sư đoàn thăm hỏi động viên, đây thật sự là xưa nay chưa từng có, điều này nói rõ cái gì? Chính là đảng ủy chính quyền địa phương đang rất coi trọng công tác nối quan hệ với bọn họ.

- Bí thư Vương, hôm nay hai người chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, chúng ta cần phải uống cho sảng khoái, như vậy mới là bạn tốt.

Sư trưởng Lộ Hà Thuấn ngồi bên cạnh Vương Tử Quân, hắn đặt một chai rượu đặc biệt cung cấp cho quân nhân ở bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó cười lớn nói.

Vương Tử Quân nhìn cái chén lớn trước mặt mà thật sự cảm thấy ngây cả người, tình hình trước mặt đã căn bản khó thể nào quay đầu, thế là hắn cười sảng khoái nói:

- Tốt, sư trưởng Lộ, hôm nay khách theo chủ, uống rượu chén lớn, ăn thịt miếng lớn, không say không nghỉ.

Khi từng chai rượu được khui thì bữa tiệc liên hoan càng thêm náo nhiệt. Sư trưởng Lộ và chính ủy Lý là người làm chủ, bọn họ liên tục mời rượu, bí thư Vương Tử Quân tất nhiên sẽ là trọng điểm được quan tâm. Chỉ mới nửa giờ trôi qua, tuy Vương Tử Quân nắm chắc tửu lượng của mình, thế nhưng thật sự sinh ra cảm giác muốn nôn ngay tại chỗ.

Nhóm người Lý Quý Niên cũng uống khá nhiều, gương mặt kẻ nào cũng đỏ bừng bừng, một vài cảm giác lạnh nhạt lúc ban đầu cũng dần biến mất khi rượu thịt được đổ vào bụng.

- Bí thư Vương, chủ tịch Lý, hai vị lãnh đạo cả ngày bận rộn, hôm nay có thể tự mình đến đây, tôi thật sự cảm thấy vui mừng và cảm động. Lúc này để bày tỏ lòng thành, tôi kính hai vị một ly.

Gương mặt sư trưởng Lộ tuy cũng đỏ bừng bừng nhưng nhìn qua vẫn có vẻ khá tỉnh táo.

- Sư trưởng Lộ, anh mời rượu hai chúng tôi, đây rõ ràng là chiếm hết tiện nghi. Chủ tịch Lý, anh uống trước với sư trưởng Lộ đi.

Vương Tử Quân đây Lý Quý Niên ở bên cạnh rồi dùng giọng kháng nghị nói.

Lý Quý Niên không phản bác, hắn cười hì hì cụng ly với Lộ Hà Thuấn. Sau khi uống cạn ly, Lộ Hà Thuấn chợt vung tay nói:

- Mọi người ăn đi.

Vương Tử Quân còn chưa kịp ra tay thì Lộ Hà Thuấn đã kẹp cho hắn một miếng thịt khá lớn, tự chủ trương thay cho Vương Tử Quân. Ngay sau đó Lộ Hà Thuấn cũng không quên rót đầy ly cho mình và Lý Quý Niên, lại cười nói:

- Hai vị lãnh đạo, chỗ này của tôi có việc kính nhờ hai vị xử trí dùm.

Lý Quý Niên tuy uống hơi nhiều rượu nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo, hắn biết những chuyện nói ra vào lúc này thường sẽ là không nhỏ, cũng không phải tùy tiện mở miệng đồng ý lung tung được. Khi hắn đang định mượn cớ say xỉn để kéo dài chút thời gian thì chợt nghe thấy Vương Tử Quân ở bên cạnh dùng giọng say khướt nói:

- Sư trưởng Lộ, anh nói những lời này là không được, cái gì mà kính nhờ? Với quan hệ giữa chúng ta, có gì cứ nói thẳng, cần gì phải khách khí như vậy? Lúc này phạt anh hai ly vì nói ra một câu xa lạ như vậy.

- Được, được, bí thư Vương, tôi nói sai rồi, tôi sẽ chịu phạt.

Lộ Hà Thuấn nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì gật đầu cười sảng khoái, sau đó sai bảo nhân viên lấy ra hai chén mới xếp thành hàng, rót đầy rượu và nhanh chóng uống cạn.

Lúc này bầu không khí trong phòng dần bình tĩnh lại, gương mặt Lộ Hà Thuấn càng thêm đỏ ửngg, hắn chỉ về phía một sĩ quan hơn bốn mươi tuổi cách đó không xa nói:

- Anh Mễ, anh đến đây.