Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 23: Operation Fallen Heaven and Duke Gremory







-----------------------0300 hours, Operation Fallen Heaven begin------------------------

*/Pov 3rd

"Sir, we are look n' load, ready to rock n' roll at anytime" (Chỉ huy Lữ đoàn không vận 12)

"Tốt, thời khắc đã điểm. Lần này, ta đi là để giành lấy chiến thắng, nhưng hãy nhớ lấy một điều: sống sót trở về. TIẾN QUÂN!!!!!!" (John)

"Trung đoàn 4 *sẵn sàng!*, Trung đoàn 5 *sẵn sàng!*, Trung đoàn 6 *sẵn sàng!*. Yosh, xuất phát!"

Trước khi bắt đầu chiến dịch Fallen Heaven, bộ chỉ huy của quân đội Assylum đã cho Lữ đoàn Công binh số 8 làm một sân bay với đường băng dài hơn 3km ở trên một phần của đồi Alnus. Vì kế hoạch lần này sẽ là đánh nhanh thắng nhanh, nên toàn bộ các Trung đoàn thiết giáp hạng nặng số 1, 2 và 3 sẽ được thay thế bằng các Trung đoàn thiết giáp hạng nhẹ số 4, 5 và trung đoàn pháo binh số 6. Lý do thì, well, nó sẽ dễ dàng hơn với cái chiến thuật Blitzkrieg ver 2.0 của tôi: toàn bộ quân lính khi di chuyển để đánh chiếm một thành phố hay thị trấn sẽ được không vận bằng máy bay, di chuyển trong các xe thiết giáp hạng nhẹ sau khi pháo kích cứ điểm để đạt được sự bất ngờ, tạo thế đột phá, gây rối loạn hàng ngũ của quân địch.

Mà sử dụng xe tăng chủ lực hạng nặng cũng tốt nhưng sẽ khiến cho các máy bay chuyên chở bị phơi mình dưới làn mưa phép thuật của pháp sư bên phía địch, cũng như mấy tên ATSM ném mấy cây giáo dở người vào động cơ của máy bay. Nên, dùng các loại IFV (infantry fighting vehicle/xe chiến đấu bộ binh) và APC (armoured personel carrier) sẽ cho phép máy bay "thả hàng ở độ cao lớn hơn.

Cụ thể thì Trung đoàn 4 sẽ được giao cho vận hành các xe Kurganets-25 IFV, để làm mũi nhọn xuyên phá cổng thành. Trung đoàn 5 sẽ được giao cho vận hành phiên bản Kurganets-25 APC. Và trung đoàn 6 sẽ cầm lái các xe 2S35 Koalitsiya-SV.

Mà, cùng lúc đó thì Trung đoàn 1, 2 và 3 sẽ tấn công vào biên giới của Famine.

--------------------0500, LZ secured, landing in process---------------------

Một cánh đồng các thành Sanz Andes của Famine chừng 2km về phía tây đã được lực lượng mặt nạ đen dọn bãi sẵn. Sau khi đặt bom ở Alnus, họ đã được lệnh tìm một vị trí để cho quân Assylum an toàn hạ cánh cách thủ đô địch tầm 2-4 km. Vào lúc này thì tất cả các APCs và IFVs đã hạ cánh an toàn, sau đó tiến về San Andes. Lực lượng pháo binh chiến lược đến sau khoảng 2 phút. Sau đó bắt đầu chuẩn bị, và... *Đùng đùng đùng đùng đùng...*.

*Mean while: ở tại nơi nào đó cách biên giới Assylum 80km, tàn quân Famine đang đóng quân ở cái chốn không bóng người ấy, mệt lã đi vì không còn đủ quân lương. Bọn họ phải đi săn thú rừng và hái trái dại để ăn. Bỗng, một con bồ câu bay đến: *Thủ đô đã thất thủ, tướng Argonzy đã chết!* Đó là một tin tức khiến cho toàn bộ tướng lĩnh còn sống sót của Famine chết lặng. Người thì ôm đầu xuống, nguyền rủa bọn khốn khiếp kia. Người thì chỉ biết im lặng. Người thì đổ mồ hôi khuyên vị vua của họ đầu hàng và ký hiệp ước ngừng chiến với Assylum. Kẻ thì nói nên nhờ Đế Quốc giúp đỡ. Tên vua thất bại kia, ngồi trên cái ghế trong lúp lều dựng tạm của hắn đang nổi điên lên, đập phá đồ đạc: "khốn khiếp, tại sao nó lại ra thế này? không phải Assylum đã mất gần hết binh lực rồi sao... v.v. Không một kẻ nào dám nói gì khi nhìn hắn đang lên cơn điên như thế.

Điều đó cũng dễ hiểu, hai tuần đầu của chiến tranh, họ toàn thắng. Nhưng sau đó, 100000 quân chỉ còn lại 3000 người. Nhiều tướng lĩnh quan trọng của hắn đã chết trong "Cơn giận của Nữ thần Artermis", và bây giờ, thủ đô của hắn đã bị chiếm lấy, vị tướng sở hữu quỷ kiếm tài giỏi nhất cũng đã lên bảng đếm số, và hắn còn đang bị truy đuổi như một tên tội phạm. Thất vọng, hoảng sợ,... hắn đã gần đạt đến mức có thể gọi là tâm thần thật sự.

"Bình tĩnh lại đi, bệ hạ."

"HẢ?! NGƯƠI BẢO TA BÌNH TĨNH TRONG CÁI LÚC NÀY À..."

"Chúng ta vẫn chưa hết cách đâu. Chúng ta vẫn có cái hiệp ước để dựa vào mà."

...

----------------------Pov Main------------------------

Với tốc độ kinh khủng cùng sự chính xác như phẫu thuật của pháo binh, tất cả sự khán cự từ phía tường thành đã gần như bị dập tắt. Nhiều binh lính của Famine đã bỏ chạy toán loạn. Chỉ còn lại một vài vị pháp sư cùng một số người lính ở lại để tấn công vào đoàn xe đang lao đến.

"Bắn!" (Chỉ huy xe đi đầu)

*phụt phụt* *véo* *đùng đùng đùng đùng* Bốn quả tên lửa chống tăng thổi bay cánh cổng thành. Đoàn xe của chúng tôi đối diện với một vị tướng quân của Famine.

"Ta, Argonzy Fareed, thách đấu với chỉ huy của các ngươi! Hãy ra đây, nếu ngươi vẫn còn lại danh dự của mình!" (Argonzy)

Tôi bước ra khỏi chiếc T-90M của mình, những người khác cùng các cô nàng trong nhóm của tôi chứng kiến tôi bước đến, chấp nhận lời thách đấu của tên kia.

"Ta, James McFlint, chấp nhận lời thách đấu của ngươi. Thế điều kiện mà ngươi đưa ra là gì?

"Khá khen cho ngươi đã dám bước ra đây chấp nhận lời thách đấu của ta. Được, dù gì thì bên ta cũng là bên thua trận. Ta muốn ngươi hãy tha mạng cho tất cả các binh lính của ta nếu ta thua, đồng thời, hãy cung cấp lương thực cho cư dân thành phố này!" (Argonzy)

Đó chính là yêu cầu kỳ lạ nhất mà tôi đã từng nghe từ một tên tướng của đối phương. Trong thế giới trước, tướng lĩnh xin tha mạng cho người của họ là một điều tuy không phải thường gặp, nhưng cũng có thật. Còn ở thế giới này, người đang đứng trước mặt tôi lại không những đưa ra lời đề nghị như thế mà còn yêu cầu chúng tôi cung cấp lương thực cho nhân dân. Thật là quái lạ.

"Tại sao? Nếu tha mạng cho quân lính, ta còn có thể hiểu. Nhưng cung cấp lương thực? Tại sao một vị tướng như ngươi lại yêu cầu điều đó?" Tôi hỏi lại.

"Chắc ngươi không biết, nhưng cư dân ở đây đang phải chịu nạn đói hoành hành do chính sách thu thuế quá mức..." (Argonzy)

"Ngưoi không cần nói đâu, ta đã được thông báo cả rồi. Còn ngươi không đầu hàng, là do danh dự nhỉ?" (John)

"Hm... không ngờ các người lại có thể có thông tin tốt như thế. Đúng thế. Là một tướng quân, ta không thể cứ đầu hàng được. Lên đi!"

Thế là tôi và anh ta cùng rút kiếm ra. Một mất, một còn. Đó chính là luật chính.

*Chủ nhân, kẻ đó chính là kẻ sở hữu thanh quỷ kiếm thứ 56-Công tước Gremory. Mặc dù thanh kiếm đó không mạnh bằng em, nhưng, xin ngài hãy cẩn thận.* (Barbatos)

*Ể, em dậy rồi à?*

*Vâng, em tự nhốt mình mấy hôm nay là để tự luyện tập. Ehehe, khen em đi!* (Barbatos)

*Em làm tốt lắm, bây giờ thì...*

*...chiến thôi nhỉ!* (Barbatos)

To be continue...
————————————————————

Chương kế: Khôi phục lại lòng tin và sứ giả của đế chế.