Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 406




Chương 406

“Họ còn lấy người nhà tôi ra uy hiếp. Những gì tôi vừa nói đều là thật. Nếu tôi lừa anh thì tôi sẽ bị sét đánh chết”.

Tần Cao Văn ngồi xuống đối diện, lặng lẽ nhìn màn biểu diễn của đối phương. Một chữ cắn làm đôi của đối phương anh cũng không tin.

Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Bỏ toàn bộ tiền của anh ra đây. Nếu như để tôi biết ông còn giữ tiền để ngày mai mua cơm hộp thì tôi sẽ giết chết ông đấy”.

Anh nói rất bình thường nhưng mỗi chữ đều có uy lực khiến cho Bành Khải như bị đánh phủ đầu.

Nghe thấy vậy Bành Khải thở phào.

Còn người là còn của, chỉ cần còn sống thì sau này cơ hội sẽ lại còn. Còn nếu chết thì tất cả sẽ trở về không.

Ông ta bò lồm cồm tới trước mặt Tần Cao Văn, dập đầu liên tục.

“Cảm ơn cậu Tần, cảm ơn cậu!”

“Còn nữa, ngày mai ông phải nói rõ toàn bộ chân tướng sự việc trước các nhà đài và báo chí rõ chưa?”

Câu nói này khiến Bành Khải run rẩy.

Nếu để toàn bộ truyền thông biết được chuyện này thì danh tiếng của ông ta sẽ trở nên thối lắm.

Như thế còn nặng hơn cả việc phạt tiền ông ta.

Ông ta ngẩng đầu lắp bắp nói: “Cậu Tần, chuyện này…”

Ông ta còn chưa nói hết câu thì đã bị Tần Cao Văn ngắt lời.

Thái độ anh thể hiện vô cùng quyết đoán, căn bản không thể thương lượng.

“Không đồng ý cũng được, ngày mai để kêu người tới dọn xác ông”.

Bành Khải suýt bật khóc.

Có thể nào đừng suốt ngày như vậy không? Dọa ông ta sắp đái ra quần tới nơi rồi.

“Vâng, tôi hứa”.

Bành Khải biết một khi nói ra sự thật trước truyền thông báo chí thì người bị ảnh hưởng không chỉ có ông ta mà còn cả công ty của Trương Thiên Khoát.

Vậy thì việc sau này có thể ngóc đầu lên trong xã hội này thật khó chẳng khác gì lên trời.

Nhưng ông ta có thể từ chối yêu cầu của anh được sao? Đáp án đương nhiên là không thể.

Chọn lựa đồng ý thì chỉ bị tổn thất về mặt kinh tế. Còn một khi từ chối Tần Cao Văn thì đến mạng cũng không giữ nổi.

Ông ta biết đối phương là người nói được làm được.

Mấy ngày gần đây Vương Thuyền Quyên luôn đầu tắt mặt tối.

Công việc của công ty khiến cô ăn không ngon ngủ không yên. Dù ngân hàng đã cho cô vay tiền thế nhưng vẫn không thể giải quyết được tình huống cấp bách trước mắt.

Công ty họ vẫn không thể nào có được đơn hàng mới. Nếu như muốn phát triển về lâu về dài thì thực sự là rất khó.

Sự việc xảy ra lần trước đã khiến danh tiếng công ty bị ảnh hưởng. Rất nhiều người chỉ cần nghe thấy cái tên Vương Thuyền Quyên là tự động lựa chọn tránh xa.

Nên việc hợp tác sâu hơn một bước là điều không thể.

“Mẹ làm sao thế ạ?”