Bờ Sông Xanh Tươi

Chương 12




"Cậu gần đây có điểm náo nhiệt a." Tự nhiên, Trần Kì đặc hữu kiều mị lại lên tiếng.

Tôi nghe vậy ngạc nhiên quay đầu, thấy cô ấy vẫn vùi đầu viết này nọ."Tốt mà, cũng không có việc gì." Đúng thế, hỗn loạn chính là tâm tình của tôi cùng một đống người rảnh rỗi phỏng đoán, thật chất là không xảy ra việc gì cả.

Chạng vạng ngày thứ Năm, sau khi tan học tôi ở lại giúp thầy lịch sử làm đồ dùng dạy học, không nghĩ tới Trần Kì cũng không đi. Lúc này phòng học chỉ còn hai người chúng tôi, cô ấy viết xong một hàng cuối cùng, thu bút, đứng lên để sát vào bàn tôi, tựa hồ đột nhiên có tâm tình nói chuyện phiếm, cầm lấy một khối hình hỏa diễm hỏi: "Đây là cái gì?"

"Dấu hiệu địa điểm khởi nghĩa: Thầy giáo lịch sử muốn mình làm một ít đồ dạy học đơn giản, lúc dạy có thể dùng để dán trên bản đồ triển lãm sự kiện cùng địa điểm."

"Nhàm chán, còn muốn làm các loại hoa nhỏ này nọ, đi dạy học sinh tiểu học còn được a." Trần Kì hơi hơi coi thường, nhưng lại nắm kéo lên giúp tôi cắt hình.

"Làm cho vui một chút thôi, hơn nữa như vậy thật sự có vẻ dễ nhớ hơn a." Tôi tiếp tục vẽ ra cờ đỏ, sao, dấu hiệu mũi tên các loại.

"Cậu có biết Trình Định Doãn cùng mình là anh em họ không?"

"Biết." Tôi ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, cô ấy lại cùng mình tán gẫu việc tư a.

"Vậy cậu có biết Trình Định Doãn cùng Quan Phong cũng là anh em bà con không?"

"A?"

"Mẹ Quan Phong là cô của Trình Định Doãn." Trần Kì làm xong một cây đuốc, lại cầm một mũi tên, tiếp tục nói tiếp, "Cha Quan Phong cùng cha Trình Định Doãn là lão chiến hữu, kỳ thật ba mình cũng vậy, bọn họ ba người cơ hồ là anh em cả đời, cùng đi học chung, cùng nhau tòng quân, sau đó cùng làm việc ở một nơi, ngay cả cưới vợ cũng có liên quan với nhau, giao tình có thể nói...... Nha, bị mình cắt hỏng rồi. Dùng keo trong dán được không?...... Chính bọn họ giao tình tốt, liền đương nhiên cho rằng hậu bối chúng mình cũng có thể là bạn bè thân mật, thật là!" Cô ấy nhăn mặt nhăn mũi.

"Vậy, ba người là......" Thoạt nhìn không giống bạn thân a.

"Mình thì được rồi, nhưng mà hai người bọn họ nhìn nhau không thuận mắt. Từ nhỏ đến lớn đều không hợp, lại bị người lớn kiên quyết bắt chơi cùng một chỗ, càng chơi đùa oán hận chất chứa càng sâu. Cha bọn họ ở cùng đơn vị, cùng ở ký túc xá...... Này thoạt nhìn sao là lạ? Aiz, lại cắt hỏng rồi. Quên đi, mình giúp cậu vẽ, cậu cắt đi." Trần Kì đưa kéo cho tôi, thay đổi bút vẽ, đột nhiên lại nhẹ nhàng cười, "Nhưng mà cha Quan Phong chức khá lớn nga, hơn nữa tính tình thực nóng nảy, quả thực là độc tài, cho nên Quan Phong phản kháng mạnh nhất cũng chịu trấn áp nặng nhất — hì hì! Có đôi khi cảm thấy cha con bọn họ thật sự là chơi rất vui! Bác Quan cưng Trình Định Doãn, mà bác Trình vì công bằng, liền mỗi lần đều giúp đỡ Quan Phong...... Vẽ không sai chứ? Muốn lớn một chút hay không...... Hai người từ nhỏ đã bị so sánh với nhau, Trình Định Doãn là đứa trẻ ngoan thích đọc sách, thích hoa cỏ, Quan Phong nhìn hắn không vừa mắt; Quan Phong gặp rắc rối Trình Định Doãn cũng sẽ kiếm vất vả — cha chúng mình luôn thực hành tội liên đới, cho nên Trình Định Doãn cũng đối Quan Phong có oán hận...... Tóm lại sổ nợ của hai người bọn họ rối mù tính không xong!"

Nghe qua thật sự là — rất hảo ngoạn! Tôi đã sớm ngừng tay, chuyên tâm nghe cô ấy kể, biết đâu sẽ nói nhiều một chút về chuyện của Trình Định Doãn, thật sự là tốt quá.

"Bọn họ hai người luôn đấu qua đấu lại, trước đây cái gì cũng phải tranh, lớn liền không ai để ý ai, nhưng mà vẫn ngầm phân cao thấp nga. Giống như lần này, Quan Phong thấy cậu, sẽ làm chuyện rối lên."

"Vì sao?" Là chuyện của tôi sao?

Trần Kì giương mắt liếc tôi một cái. "Hắn nghĩ cậu là bạn gái Trình Định Doãn a."

"A? Mình....mình....... Nhưng mình không phải a!" Tôi không khỏi đỏ mặt.

"Phải không?" Trần Kì thản nhiên nói, đem giấy đã vẽ xong đưa cho tôi cắt.

Tôi nhận, bắt đầu cắt, nhỏ giọng lặp lại: "Mình cũng không phải là bạn gái Trình Định Doãn, chúng mình căn bản không phải......" Bạn gái xưng hô này giống giấc mộng của tôi quá, nhưng mà hẳn là thật lâu về sau mới có thể thêm trên đầu danh hiệu của tôi nha. Tình yêu không phải chuyện rất phức tạp sao? Không phải phải gặp chuyện đặc biệt, người đặc biệt, càng cùng cảm giác đặc biệt mới có thể kích thích cảm xúc sao? Tôi xem ngôn tình tiểu thuyết chính là nói cho tôi biết như vậy. Tôi đơn phương thích Trình Định Doãn, không có tỏ tình lại không có theo đuổi càng không bắt đầu nói chuyện yêu đương, đột nhiên đã nói đến người yêu, rất dọa người.

Trần Kì buông bút, nhìn tôi, "Này, A Tinh, nói thực, cậu có nghĩ yêu đương không?"

Tôi theo trực giác lắc đầu, "Bây giờ còn không nghĩ. Luôn cảm thấy, tình yêu đối chúng ta mà nói, còn quá sớm." Tình yêu là chuyện thực xa xôi, ta vẫn cho rằng như vậy. Hiện tại tôi chỉ nghĩ thưởng thức một ngụm nho nhỏ nhợt nhạt, loại hình thức thầm mến này có vẻ tốt.

"Như vậy sao?" Trần Kì nghĩ nghĩ, gật gật đầu, "Mình cũng nghĩ vậy. Yêu đương nhiều phiền toái, mình lười dính vào. Theo sự thật mà nói, thành tích của cậu không tốt lắm, cũng không phải có thể phân tâm cho người khác, vẫn là chuyên tâm đọc sách đi, nếu không đại học cũng không nhất định sẽ đậu được đâu, về sau sẽ thực vất vả...... Aiz, về sau rồi nói sau."

Bị cô ấy nói được vô cùng ngượng ngùng, tôi than thở:"Mình vốn sẽ không nghĩ đến yêu đương a, học sinh trung học luyến ái không phải tùy tiện người nào cũng làm được rất tốt." Đột nhiên nhớ tới ngày đó Lý Phái Nhã cùng Liêu Hương Hương tranh luận về yêu đương của học sinh trung học, kỳ thật tôi có khuynh hướng ủng hộ cái nhìn của Lý Phái Nhã.

"Quan Phong đảo loạn như vậy, người rảnh rỗi chung quanh nhiều như vậy, cậu có cảm thấy phức tạp không?"

"Đương nhiên, thật đáng ghét, cuộc sống của mình cũng không bình thường."Tôi còn phải đổi tuyến đường a.

Trần Kì cười khẽ, dường như đang lầm bầm lầu bầu: "Tốt lắm, mình sẽ nói với hắn. bảo hắn cũng an tâm đọc sách, tương lai rất dài."

"A?" Nói với ai? Tôi vừa cắt ra một cây đuốc hoàn hảo, không nghe rõ ràng.

"Tốt lắm, cậu ngoan ngoãn sao vở ghi là được." Cô ấy đem thiếp giấy đưa tới tay tôi, đứng lên, vỗ vỗ đầu tôi, "Cố học tập tốt nga."

"A?" Tôi mạc danh kỳ diệu nhìn cô ấy, hôm nay nói chuyện có điểm kỳ quái. Cũng hiếm có dịp hôm nay cô ấy tâm tình tốt, nói với tôi nhiều chuyện như vậy.