Bố Y Quan Đạo

Chương 308: Nhật ký hủ bại (1)




Sau khi Chu Tử Hằng đi Vũ Lăng thì rất biết an phận, nếu theo đúng lẽ thường thì sẽ không có lý do nào động đến hắn, nhưng chuyện đã phát sinh, người khác chắc chắn có gì đó để bấu víu.

Xét đến cùng thì Tang Chương mới thật sự là sân sau của Chu Tử Hằng, người này lăn lộn ở Tang Chương vài chục năm, có đầy đủ tất cả các quan hệ đâm sâu vào bên trong. Nhưng bây giờ thì ngược lại, ủy ban kỷ luật xuống điều tra, lòng người ở Tang Chương sẽ bàng hoàng là điều khó tránh khỏi.

Trong ban ngành ở Tang Chương thì có một nửa là thuộc hạ cũ của Chu Tử Hằng. Vừa nghĩ đến đây thì đồng tử trong mắt hắn chợt thu lại, hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác khác. Người khác hướng về Tang Chương, chính hắn thì vất vả lắm mới đoàn kết được các ban ngành, sau lần mưa gió này thì kết quả sẽ là thế nào?

Khóe miệng Trương Thanh Vân lộ ra nụ cười khổ, hắn nhìn Vương Chiêm Dân mà vẻ mặt trở lại như thường, hắn nhân tiện nói:

- Chiêm Dân, anh có biết bí thư ủy ban kỷ luật Hào Quốc Lâm không?

- Không phải hiểu rõ nhưng quan hệ giữa anh ấy và chủ tịch tỉnh Chu rất tốt, nghe nói khi chủ tịch tỉnh Chu lập gia đình thì anh ấy đứng ra làm người chủ hôn.

Vương Chiêm Dân nói.

- Ừ, trước tiên anh cùng Cảnh Chiến đi Hoàng Liên Kiều, nói bọn họ chờ chút, tôi sẽ từ từ tới!

Trương Thanh Vân nói.

Cảnh Chiến lái xe đi xa, vẻ mặt Trương Thanh Vân rất nghiêm túc. Tin tức mà Cảnh Chiến tiết lộ rất quan trọng làm Trương Thanh Vân phán đoán Hồ Quốc Lâm có thể đi lại rất gần với Âu Hiền Long.

Nếu chứng minh lại thì Tạ Minh Quân nhúng tay vào Từ Khê làm Âu Hiền Long bị động, lúc này Âu Hiền Long phản kích cũng là hợp tình hợp lý. Hơn nữa trước đây Chu Tử Hằng đã làm vài hoạt động trái pháp luật, mà Âu Hiền Long cũng có người ở dưới. Người khác thì không nói nhưng Phương Tiểu Nam chẳng phải loại tốt đẹp gì, hơn nữa bên cạnh Phương Tiểu Nam còn có Khâu công tử, đây là loại người gì?

Vì vậy bọn họ muốn bắt Chu Tử Hằng dễ như trở bàn tay, đồng thời cục diện hắn mở ra ở Tang Chương là tương đối tốt, Âu Hiền Long cũng có tư tưởng muốn hái đào.

Chu Tử Hằng là người nên chết, nhưng nếu đem chuyện này để kiêu ngạo thì quá vô sỉ. Trương Thanh Vân đột nhiên nghĩ đến những kinh nghiệm ở Nguyệt Toàn, sao lần này lại giống nhau đến thế, nhưng quan trọng hơn là tình hình lúc này rất mãnh liệt.

Trong Vọng Sơn Tân Quán, Trương Thanh Vân cùng Quách Tuyết Phương ngồi đối diện với nhau, hai người cùng nói chuyện phiếm.

- Không thể ngờ anh cũng là người bao che khuyết điểm, vì anh mà em Giai Ngọc phải khiêu chiến với Uông Phong.

Trương Thanh Vân híp mắt nói:

- Anh không hiểu em nghe đâu ra những tin tức trời ơi kia. Em cũng biết tình hình Tang Chương rồi đấy, rất nhiễu loạn, anh cũng không có quá nhiều tâm tư với Uông Phong ở bên kia.

Quách Tuyết Phương quắp miệng nói:

- Đừng nghĩ rằng có thể lừa được em, Uông Phong là người nổi danh hùng mạnh, em nghĩ rằng anh là người đa mưu túc trí, không ngờ vì một người phụ nữ mà mất đi lý trí.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân chợt biến đổi, hắn có chút mất hứng, hắn cười lạnh nói:

- Anh nhiều rận nên không sợ bị cắn.

Quách Tuyết Phương vội vàng câm mồm, vẻ mặt có chút đố kỵ. Sao Triệu Giai Ngọc giống như băng lại may mắn như vậy, nghĩ đến mình thì trong lòng chợt ảm đạm, bầu không khí trong phòng trở nên yên tĩnh.

- Cốc, cốc!

Có người gõ cửa, người tiến vào là Trần Mại, khi nhìn thấy Quách Tuyết Phương thì hắn có chút ngây ngốc. Trương Thanh Vân chỉ vào chỗ ngồi nói:

- Ngồi đi, chuyện cần cậu đi làm thế nào rồi?

Trần Mại nhịn không được phải nhìn Quách Tuyết Phương mà trong lòng không khỏi thầm than một tiếng. Trương Thanh Vân đúng là gặp may quá nhiều, người phụ nữ nào cũng cực kỳ hình tượng, khó trách còn chưa chịu kết hôn, nhiều quá sao chọn nổi? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trần Mại gật đầu rồi nhìn về phía cửa nói:

- Để cho cô ấy vào sao?

Trương Thanh Vân quay đầu nhìn về phía cô gái đang đứng ngoài cửa, không phải Chu Lệ Hà con gái của Chu Tử Hằng sao? Trương Thanh Vân thầm mắng Trần Mại liều lĩnh, lúc này mình tiếp xúc với người nhà của Chu Tử Hằng cũng không làm được gì nữa rồi.

Chu Lệ Hà thấy được Trương Thanh Vân thì vẻ mặt lập tức có chút sức sống, nàng há miệng kêu một câu: "Chú Trương!" Sau đó nước mắt lại ròng ròng.

Trương Thanh Vân vẫy vẫy tay với Chu Lệ Hà bảo nàng ngồi xuống, cô gái có chút tiều tụy, rõ ràng trong thời gian qua chịu áp lực rất lớn.

- Mẹ cháu có khỏe không?

Trương Thanh Vân nói.

Chu Lệ Hà gật gật đầu nói:

- Mẹ cháu...Mẹ cháu muốn đến gặp chú, sau đó lại sợ gây phiền phức cho chú, vì vậy...Vì vậy cháu mới đến.

Trương Thanh Vân cười nhạt một tiếng, vợ chồng Chu Tử Hằng đều có vấn đề, không ngờ lúc này Điền Gia Mỹ lại nhìn thông suốt như thế, có thể nói chuẩn bị cũng vẹn toàn.

- Cái này...Đây là ba ba muốn cháu đưa cho chú, còn...Còn nói thế nào cũng phải đưa cho chú!

Chu Lệ Hà nói, nàng đưa cho Trương Thanh Vân một chiếc túi, có chút nặng, bên trong là một hộp quà.

Tiền sao? Trương Thanh Vân sờ vào, không phải, vì vậy hắn cũng đưa tay để chiếc túi sang một bên.

- Chú Trương, ba và mẹ của cháu đều là người xấu sao?

Chu Lệ Hà nói, nàng là một cô gái vừa tốt nghiệp trung học, lời nói cũng rất khờ dại.

Trong lòng Trương Thanh Vân có chút phức tạp, Chu Tử Hằng vẫn còn nhỏ, có rất nhiều thứ không thể giảng giải rõ ràng. Vợ chồng Chu Tử Hằng đều bị trừng phạt là đúng tội nhưng đối với con cái thì quá tàn nhẫn, đây là bóng đen cả đời khó thể phai nhòa.

- A Hà, cháu thi lên đại học chưa?

Trương Thanh Vân nói.

Chu Lệ Hà chợt ngẩn ngơ rồi gật đầu nói:

- Đai học văn khoa Giang Nam, hôm nay cháu xin về, cháu...Cháu...

Chu Lệ Hà còn chưa kịp nói dứt lời thì lại khóc thành tiếng.

Quách Tuyết Phương ở bên cạnh không nhẫn nhịn được, nàng nói:

- Cái quái gì là ủy ban kỷ luật, tra án mà cũng làm cho bé giái lớn thế này bị ám ảnh, chúng có gì sai chứ?

Quách Tuyết Phương vẫy tay với Chu Lệ Hà rồi nói:

- Đến đây với chị...À không, đến đây với cô, đến đây, ở bên đó chú Trương cũng không an ủi cháu đâu.

- Giao A Hà cho em, hôm nay coi như đã làm bữa tiệc tiễn chân, dứt khoát làm phiền em đến Giang Nam đưa A Hà về trường. Vụ án của anh Chu không phải là chuyện ngày một ngày hai, không được làm chậm trễ việc học của A Hà!

Trương Thanh Vân nói, hắn nói xong thì nháy mắt với Trần Mại, hai người cùng nhau bỏ ra ngoài.

Quách Tuyết Phương thầm nói một câu, trong lòng có chút bất mãn. Đến Tang Chương nhiều ngày mà Trương Thanh Vân bận tối tăm mặt mũi, hai người cũng không được tiếp xúc với nhau nhiều lắm. Không biết vì sao mà trong lòng nàng luôn có chút khó chịu, còn có thêm chút mất mát.

Sau khi tắm rửa thì Trương Thanh Vân nằm ườn trên ghế sa lông gọi điện cho Triệu Giai Ngọc và Cảnh Sương, lúc này cơ bản chỉ hai ngày là hắn gọi điện cho các nàng, dưới áp lực công việc thì hắn dần dần thích ứng biện pháp quan tâm đến người thân.

Hôm nay trạng thái tinh thần của Triệu Giai Ngọc rất tốt, nàng và Cảnh Sương cùng nhau liên thủ đầu tư cho chủ tịch tập đoàn truyền thông Hoàng Hải để mưu đồ tiến công vào thị trường phim truyền hình và phim thị trường.

Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, hắn cũng biết rõ Triệu Giai Ngọc chuẩn bị đấu với Uông Phong. Đúng là phụ nữ, Triệu Giai Ngọc ra tay cũng hung ác, Trương Thanh Vân định nói vài câu nhưng lại thôi.

Triệu Giai Ngọc lúc này cũng không phải là người phụ nữ mà Trương Thanh Vân hắn gặp được ở Vũ Đức vài năm về trước, huống hồ lần này có Cảnh Sương hộ tống, tất nhiên các nàng đều xem trọng tập đoàn truyền thông Hoàng Hải. Trương Thanh Vân hắn không biết rõ tình cảnh bên trong, vì vậy cũng chẳng muốn phán đoán.

Đột nhiên hắn lại nghĩ đến tình cảnh Triệu Giai Ngọc và Cảnh Sương liên thủ, trong lòng không khỏi cảm thấy cổ quái, toàn thân giống như có con gì đang cắn làm người ta không được tự nhiên. Hai người phụ nữ ra tay, chính mình đứng ở giữa, một ngày nào đó nếu hắn không sắp xếp ổn thỏa thì xong đời.

Trương Thanh Vân đứng dậy tiến vào phòng làm việc, Trương Thanh Vân lấy túi lễ vật của Chu Tử Hằng ra, là một quyển sách đã ố vàng.

Trương Thanh Vân tùy tiện lật ra: "Đầu tháng tư tặng Nhiễm Hồng Đông năm mươi ngàn đồng, hai thùng Mao Đài, mời Nhiễm Hồng Đông đi hát ở quán karaoke Hồng Đức hết hai chục ngàn, trong đó còn bao một cô gái tên là Chu Bích Quyên, hai mươi...

Tay Trương Thanh Vân chợt run lên, hắn vội vàng lật ra xem xét, vẻ mặt càng lúc càng lạnh. Trời ạ, đây là nhật ký mỗi ngày của Chu Tử Hằng, bên trong ghi chép cực kỳ cẩn thận. Ngày đó Chu Tử Hằng mời lãnh đạo đi làm gì, đưa bao nhiêu tiền, tìm gái tên gì, đi đâu tắm hơi, đi đâu ca hát...Đều rất kỹ càng, đôi khi còn ghi rõ tên tuổi và quê quán của gái phục vụ lãnh đạo.

Về phần quà cáp của cấp dưới, phí thủ hạ triệu tập đàn em, tất cả những chi tiết hoạt động phi pháp sống mái với nhau ở Vũ Lăng đều được ghi rất rõ.

Tất cả các quan hệ ở Vũ Lăng, ai trải qua chuyện gì, trên người kẻ nào có án, cán bộ nào nuôi gái, đều được Chu Tử Hằng ghi chép.

Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu rồi ném ầm quyển sách xuống bàn, Chu Tử Hằng khá lắm. Đây đúng là một quyển "Bách quan hành thuật", nếu quyển nhật ký này đưa ra ngoài thì quan trường Tang Chương, thậm chí là Vũ Lăng đều lật ngược giường.