Bố Y Quan Đạo

Chương 525: Mức chênh lệch sông và biển ở địa phương và trung ương




Lần trước Trương Thanh Vân đến nhà Triệu Truyền vì tiệc tiễn chân, Triệu Truyền sẽ xuống tuyến dưới làm chủ nhiệm bộ chính trị, lần này là trao quyền cho cấp dưới, Triệu gia tất nhiên sẽ cực kỳ chú ý, sẽ khá vui sướng. Trương Thanh Vân cũng lựa chọn một buổi tối thì dẫn theo vợ và con gái Mạn Mạn đến nhà Triệu Truyền, mục đích chính là họp mặt.

Triệu Truyền nhìn thấy Trương Thanh Vân mà không biết nói gì cho phải, lần trước trong dịp sinh nhật thì chính hắn bịa chuyện nói Trương Thanh Vân sẽ được điều động, không ngờ lại là thật. Hơn nữa em rể lại xuống nhận chức cục trưởng cục kỹ thuật cao của ủy ban cải cách.

Trong các bộ và ủy ban trung ương thì có vài ban ngành quan trọng, nhưng không thể nghi ngờ ủy ban cải cách là ban ngành hạch tâm, đồng thời cục kỹ thuật cao lại có tiếng nói khá nặng trong ủy ban cải cách. Sau đó Triệu Truyền cũng biết được có khá nhiều người cạnh tranh với Trương Thanh Vân cho chức vụ cục trưởng cục kỹ thuật cao, nhưng cuối cùng chỉ có em rể hắn được chọn. Chưa nói đến những thứ gì khác, nhưng Triệu Truyền hoàn toàn không biết những mối quan hệ đã đưa Trương Thanh Vân đi lên, hắn biết em rể tiến lên vị trí cục trưởng không liên quan gì đến Triệu gia.

Vừa thấy mặt Triệu Truyền thì Trương Thanh Vân đã lập tức nói ra nguyên nhân lần trước, hắn nói lãnh đạo tỉnh ủy Giang Nam đến thủ đô và muốn gặp mình, chính mình bất đắc dĩ phải bỏ đi. v. v. Điều này càng khiến cho Triệu Truyền phải xấu hổ.

Phùng Tố Trinh ở bên cạnh cũng nóng mặt, lần trước Trương Thanh Vân bỏ đi sớm cũng không có quá nhiều người biết rõ, chính nàng là người nói ra làm cho tất cả mọi người đều biết. Cuối cùng thì Triệu Truyền phải bịa chuyện, nếu không ngày đó sẽ mất hết mặt mũi.

Sau đó Phùng Tố Trinh biết chồng bịa chuyện, cũng vì vậy mà mắng không biết bao nhiêu lần. Nàng cảm thấy Triệu Truyền quá ưu ái cho Trương Thanh Vân, nhưng giấy không gói được lửa, cuối cùng chân tướng sẽ thòi ra, sẽ có ảnh hưởng tiêu cực đến danh dự của Triệu Truyền.

Nhưng Trương Thanh Vân cũng không làm Phùng Tố Trinh phải lo lắng quá lâu, chỉ sau vài ngày, cuối tuần đã có lệnh điều động, hơn nữa còn phóng thẳng đến một vị trí quan trọng trong cục kỹ thuật cao dễ dàng tạo ra thành tích. Không biết đã biết bao nhiêu người phải điên đầu vì vị trí này, cuối cùng Trương Thanh Vân lại được lợi, Phùng Tố Trinh cảm thấy rất khó tưởng, đồng thời cũng vì chuyện lần trước mà xấu hổ.

Dù sao thì Triệu Truyền và Trương Thanh Vân cũng xem như là hai nhà chí thân, tất nhiên anh em phải có sự hòa hợp, Phùng Tố Trinh cũng hiểu rõ đạo lý này. Lần trước Trương Thanh Vân rơi vào giai đoạn xấu, bị đối xử lạnh nhạt thì bệnh cũ của Phùng Tố Trinh lại tái phát, nàng thích khoe khoang mà không để ý đến cảm nhận của người khác. Nhưng nàng biểu hiện tính cách như vậy trước mặt Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc thì rõ ràng là chọn sai đối tượng.

Triệu Truyền cũng rất căng thẳng, quan hệ anh em, quan hệ giữa anh em rể phải làm sao cho hòa hoãn, Triệu Truyền sao lại làm căng cứng lên làm gì? Cuối cùng Phùng Tố Trinh cũng dùng đá đập chân mình, không thành công khi khoe khoang, hơn nữa còn đưa Triệu Truyền rơi vào hoàn cảnh bất lợi.

Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ không vì những chuyện nhỏ nhặt thế này mà tích cực với một người phụ nữ, nhưng dù sao cũng phải gõ đầu. Dù sao lúc đó không có hắn thì Triệu Giai Ngọc cũng rất xấu hổ, nếu không lợi dụng cơ hội mà gõ đầu chị dâu thì tương lai sẽ còn tiếp diễn tình cảnh trước đó.

Vợ chồng Triệu Truyền nghênh đón hai vợ chồng Trương Thanh Vân ở phòng khách, Mạn Mạn đã đến nhà hai bác nhiều lần, cũng không quá gò bó, miệng lưỡi lại khôn khéo nên làm Triệu Truyền rất vui mừng. Hắn ôm cô bé rất chặt, tất nhiên sẽ rất quý cháu, hôm nay hắn cũng chính thức buông lỏng.

Mạn Mạn náo loạn trong chốc lát thì Triệu Hồng Yến đưa đi nghỉ ngơi trước, phòng khách chỉ còn lại vợ chồng Triệu Truyền và vợ chồng Trương Thanh Vân.

Mọi người rất mất tự nhiên khi nghĩ đến chuyện công tác, Triệu Truyền có rất nhiều hy vọng với chuyến đi nhận chức ở quân khu Cáp Ninh, có bộ dạng muốn cắm rể sâu ở bên kia.

- Thanh Vân, lần này tôi đi, sau nay sợ rằng sẽ khó quan tâm đến chuyện ở thủ đô, anh em Triệu gia chúng ta khá nhiều nhưng sợ rằng không được đoàn kết.

Triệu Truyền nói, giọng điệu rất thổn thức.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn hiểu ý của Triệu Truyền. Khi Triệu Truyền đi thì sợ các anh em khác ngóc đầu lên làm loạn quá nhanh, vì vậy muốn Trương Thanh Vân chuyên chú xem xét dùm.

- Đại ca, lần này anh xuống tuyến dưới là ngựa xe thảnh thơi, nên vứt bỏ tư tưởng gánh nặng, giống như năm xưa anh xuống Giang Nam, anh thấy sao?

Trương Thanh Vân lại cười nói.

Triệu Truyền sững sờ, sau đó lại cười ha hả. Hắn ở Giang Nam rất nhiều năm, đó cũng là khoảng thời gian vui sướng, chức thiếu tướng cũng có được ở Giang Nam, bây giờ Trương Thanh Vân nói hắn đến Cáp Ninh như đến Giang Nam, điều này làm hắn nghĩ rằng mình sẽ được thêm sao. Triệu Truyền nghĩ đến đây thì nhịn không được phải bật cười, thiếu tướng lên trung tướng, cũng không phải là địa vị nhỏ nhoi trong bảy quân khu lớn.

Nói thật thì nhiều lần Triệu Truyền cũng muốn hỏi Trương Thanh Vân về vấn đề điều động nhưng cuối cùng lại cảm thấy không tốt khi mở miệng. Những năm qua Trương Thanh Vân đi một mình và giữ khoảng cách với Triệu gia, hơn nữa đã lập ra nhân mạch của chính mình trên quan trường, ví dụ rõ ràng nhất chính là đợt đề bạt nhận chức cục trưởng cục kỹ thuật cao lần này. Khoảnh khắc này Triệu Truyền chợt có chút cảm giác hâm mộ Trương Thanh Vân, chính đối phương tiến lên từng bước khá gian nan nhưng có vẻ cứng cỏi và tiêu sái hơn một Triệu Truyền có gia tộc chống lưng. Người này không bị gia tộc trói buộc, không chịu quá nhiều trách nhiệm, bốn phía trên đường đều rộng rãi. Hiện nay Trương Thanh Vân đã tiến vào trạng thái như vậy, nếu cứ từng bước tiến lên thì sợ rằng sẽ có cơ hội phóng lên trời.

Thủ đô là nơi mà đám cán bộ thuộc phe phái con nhà quan có ưu thế rõ ràng nhất, Trương Thanh Vân lại tìm được con đường chính xác, Triệu Truyền vừa vui mừng vừa thất lạc.

Sau một tuần lễ nhàn hạ thì bây giờ Trương Thanh Vân mới vùi mình vào trong đống hồ sơ, bắt đầu công tác trên những vấn đề cơ bản. Mãi đến lúc này hắn mới hiểu rõ những hạng mục đang được vận hành, đồng thời còn có cả cơ cấu cán bộ trong cục kỹ thuật cao. Những lãnh đạo trên các cương vị khác nhau đều có đặc điểm, có lý lịch, Trương Thanh Vân cần phải nắm chắc những tin tức này, vì vậy áp lực là rất lớn.

Trương Thanh Vân chưa tiến chân vào trong ủy ban cải cách thì không biết, nhưng bây giờ khi đã tiến vào cửa thì trạng thái điện thoại bận rộn lại bắt đầu. Chưa nói đến điện thoại từ bên văn phòng, từ bên phía phòng thư ký, nhưng muốn tìm nơi xem xét tài liệu cũng không đâu khác ngoài phòng làm việc, mà ngồi ở phòng làm việc thì sẽ bị điện thoại quấy nhiễu.

Ngoài điện thoại văn phòng thì điện thoại di động cũng bận rộn không ngơi nghỉ, tất cả đều là người quen gọi đến, có vài "người quen" mà Trương Thanh Vân không có bất kỳ ấn tượng nào, nhưng nhận được điện thoại cũng không thể đối phó qua loa. Đến lúc này Trương Thanh Vân mới phát hiện ra sự chết người của phương pháp đối nhân xử thế, cục trưởng cục kỹ thuật cao quá nặng, thời gian bận rộn lại đến.

Nếu khái quát một tuần công tác của Trương Thanh Vân thì đúng là mệt mỏi. Vì muốn nhanh chóng dung nhập vào công tác thì hắn hầu như đều phải làm quen tài liệu, quan trọng là điều kiện công tác ở các bộ và ủy ban trung ương là không tốt, thư ký cũng không chuyên nghiệp.

Xét về tình hình dưới địa phương, trước đó Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức vụ phó bí thư ở Thanh Giang, thư ký của hắn căn bản không khác gì bảo mẫu. Lúc đó những phần công tác rườm ra căn bản không cần Trương Thanh Vân phải quan tâm, tất cả đều được sắp xếp ổn thỏa, nhiều khi Trương Thanh Vân chỉ cần hoạt động theo chương trình định sẵn là được.

Nhưng tình hình bây giờ không giống như trước kia, thư ký của cục trưởng còn khá trẻ, không quen sắp xếp, tính năng động rất thiếu, cơ bản đều cần Trương Thanh Vân phải đưa cho lịch trình công tác. Trương Thanh Vân thấy vậy mà rất mệt mỏi, thói quen và năng lực của thư ký ở các bộ và ủy ban trung ương đúng là chênh lệch quá lớn so với địa phương.

Trưa nay Trương Thanh Vân lại có thói quen ra hành lang hút thuốc, hắn cầm trên tay "Thông báo của văn phòng ủy ban cải cách quốc gia và văn phòng bộ tài chính về những vấn đề kêu gọi đầu tư khá mạo hiểm!" Trương Thanh Vân đọc rất chuyên chú, đây là tin tức được gửi theo thư điện tử của nhà nước, bên trong là những sản nghiệp năng lượng mới, tài liệu mới liên quan đến vấn đề bảo vệ môi trường, tin tức có liên quan đến vấn đề phát triển của các sản nghiệp trên, mà cục kỹ thuật cao cũng có chức tránh lớn trong vấn đề này.

Muốn chứng thực công tác thì phải làm nhiều công tác cụ thể, công nghệ cao thường có ý nghĩa đi đầu, tất nhiên cục kỹ thuật cao phải có nhiệm vụ cổ vũ và dẫn lối, giám sát và kiểm tra các nhân vật khác biệt. Một hạng mục công nghệ cao của quốc gia có vận hành tốt hay không, có phát triển với hoàn cảnh hay không, đây đều là tác dụng của cục kỹ thuật cao.

Vì vậy nếu nói cục kỹ thuật cao có trách nhiệm lớn cũng không quá lớn, căn bản là có thực quyền lớn. Mỗi năm quốc gia đều đầu tư rất nhiều tiền của để giúp đỡ các lĩnh vực nghiên cứu khoa học và các ngành sản xuất, trong đó những khu công nghệ thường được nắm rất chắc. Trong những vấn đề này liên quan rất nhiều đến tiền tài và lợi ích, cũng vì vậy mà tạo ra khá nhiều khe hở cho xí nghiệp và chính quyền bên dưới, hơn nữa cục kỹ thuật cao lại quyết định dòng chảy của tiền tỷ tài chính, vì vậy mà mọi chuyện không đơn giản. Bây giờ Trương Thanh Vân thấy công tác của khu công nghệ Thanh Giang trước đó đáng lý ra sẽ còn khó khăn hơn, vì bây giờ cả nước là tổng thể, hạng mục không thiếu, người nào cũng tranh giành nhau, lại còn phải đưa hồ sơ qua mắt thần của các đơn vị trung ương, khó khăn là đương nhiên. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Cục trưởng, cục trưởng!

Thư ký Tiểu Diệp tiến về phía Trương Thanh Vân, khi còn cách một khoảng xa thì đã ồn ào.

Trương Thanh Vân cau mày, hắn đặc biệt không thích những cán bộ hay kinh hoảng, đặt biệt là thư ký, năm xưa Ân Bằng Phi cũng vì vậy mà bị la mắng không biết bao nhiêu lần. Bây giờ cương vị của Trương Thanh Vân đã thay đổi, hơn nữa thư ký Tiểu Diệp này cũng còn quá trẻ.

- Cục trưởng, phó chủ nhiệm Tạp gọi điện để anh đến văn phòng của anh ấy!

Tiểu Diệp đến gần nói, khi thấy vẻ mặt thủ trưởng không được tốt chêm vào:

- Chủ nhiệm Tạp rất tức giận, chẳng biết có phải vì vấn đề hạng mục về chuyển gien bị ngừng hay không?

- Cái gì là hạng mục về chuyển gien?

Trương Thanh Vân nói, hắn nói được một nửa thì vung tay tỏ ý đã hiểu. Vì khoảng thời gian này Trương Thanh Vân đã quen thuộc tình huống, đã phê duyệt tạm dừng một vài hạng mục đang được phê duyệt. Mà chuyển gien là hạng mục khoa học hạng nhất được sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông nghiên cứu báo cáo, trong đó còn liên quan đến sự vận hành của các xí nghiệp, liên quan đến tài chính, Trương Thanh Vân đã tạm cho dừng, không ngờ sự việc lại đến nhanh như vậy.