Búp Bê Biết Yêu

Chương 3: Ranh giới của sự sống và cái chết




- AAAAAAAAAA!!!! MẤY NGƯỜI LÀ AI??? LÀ AI??? ĐỒ BIẾN THÁI!!!!

Vừa hét Kim Nắng vừa cầm gối đập túi bụi vào những tên biến thái đang nằm trên giường cô. Cô quăng cái gối đi rồi nhảy bổ khỏi giường, bốn tên biến thái đang nằm đó cũng loi ngoi ngồi dậy trong bộ dạng khá uể oải. Thở sâu mấy cái để lấy lại bình tĩnh, rồi Kim Nắng đếm từ 1 đến 3 và quay ngoắt lại nhìn bốn tên kia với một ánh mắt thật kinh khủng.

- Mới sáng ra mà cậu làm gì ầm ầm lên thế?

Vâng, mất mấy giây để Kim Nắng nhận ra "người quen", những người đang nằm trên "chiếc giường" yêu quý của cô không ai khác chính là bốn tên ôn thần Kim Nắng gặp ngày hôm qua. Hay nói cách khác, JB, Jackson, Mark và Joungjea đã ngủ cùng cô suốt đêm qua.

Người mà Kim Nắng thấy đầu tiên sau khi mở mắt dậy là JB, đó cũng là người mà Kim Nắng nghĩ là con gấu bông hường phấn của mình, và cũng là người cô ôm chặt suốt một đêm qua. Còn người đang khó chịu với câu phát ngôn vừa rồi chính là Jackson.

Hơi đơ người chút, Kim Nắng dù chưa hiểu rõ tình hình, nhưng lúc này cô cũng nhận thức được con gấu bông hường phấn của mình đang trong vòng tay của một trong bốn tên biến thái, chính xác là Mark. Ngay lập tức, Kim Nắng lao tới rồi giật lấy con gấu bông về tay mình.

- Cậu…con gấu bông. – Mark đưa đôi mắt rưng rức nhìn con gấu hường phấn.

- Các…cậu….! – Kim Nắng lấp bắp chỉ tay vào từng người, ánh mắt thì khá nghiêm trọng – Đêm qua….các cậu….đã làm gì tôi hả?

Nghe Kim Nắng hỏi vậy khiến Joungjea hơi bực, cậu vò đầu khó chịu đáp:

- Làm gì là làm gì hả?

- Đây cũng đâu phải là lần đầu chúng tôi ngủ cùng cậu! – Jackson nói thêm.

- "Đâu phải lần đầu"? – Kim Nắng lập lại.

- Cậu thậm chí còn hôn cậu ta nữa! – Jackson chỉ tay sang JB.

Câu nói vừa rồi còn chưa đủ làm Kim Nắng sốc sao mà Jackson lại buông thêm câu khiến Kim Nắng hóa đá toàn thân.

- CÁI GÌ??? – Kim Nắng hét lớn.

Thấy vậy JB lấy tay che miệng Jackson lại với tiếng "suỵt" vừa đủ nghe, rồi JB cầm chiếc điện thoại của Kim Nắng đưa lên trước mặt cô nói:

- Cậu không định đi học à!? Biết mấy giờ rồi không?

Là chiếc điện thoại mà đêm qua Kim Nắng đã tháo văng pin, mà không biết từ lúc nào mà JB gã gắng nó lại và cũng xóa hết sạch sành sanh mớ tin nhắn rác kia luôn.

Kim Nắng quên khuấy đi mất giờ giấc chỉ vì đám ôn thần này, Kim Nắng quăng lại con gấu xuống giường rồi giật lấy điện thoại từ tay JB. Cô chạy ngay vào trong xe bus để chuẩn bị đồ đi học, à là chạy vào "nhà" mới phải chứ!

……………………….

Cái trường dành cho con nhà giàu đúng là có khác, chỉ nói cái sân trường thôi là đã rộng gấp ba bốn lần trường bình thường. Vì thế, Kim Nắng dù đến trường vừa kịp giờ, nhưng chỉ chuyện chạy từ sân trường vào lớp là giáo viên đã vào trước rồi.

Đã trễ nải không có thời gian rồi mà Kim Nắng lại bị đám fan của GOT vây đuổi nữa chứ!

- Bắt lấy cô ta!!!

- Dám làm vậy với Jr thì cô tới số rồi!

- Không được để cô ta thoát!

Tình trạng hiện giờ là Kim Nắng đang chạy thục mạng vì bị bốn đứa con gái là fan của GOT đuổi theo như bầy thú săn mồi. Kim Nắng cứ chạy đến nơi có thể chạy chứ không quan tâm và cũng không ý thức là mình chạy về hướng nào, chỉ biết là chạy tẩu thoát.

- Mình…bây…giờ…là người….bị truy nã sao….!

Tiếng Kim Nắng thở hồng hộc nên câu nói cũng bị dập dập bởi tiếng hơi. Cũng vì không ý thức được đường chạy mà Kim Nắng vào sân trường rồi mà lại chạy vòng lại cổng và vút ra khỏi trường, chỉ mong có thể thoát được đám fan đó.

May cho Kim Nắng là bình thường cô có tập nhảy nhót, kiểu như dance cover mấy bài của GOT vậy đó, vì thế thể lực cô tốt hơn bốn đứa con gái kia nên bỏ họ lại phía sau chừng 1-2m.

Đám này công nhận là rất dai luôn đấy, đã gần như kiệt quệ sức rồi mà còn vắt chân sống chết để đuổi theo Kim Nắng, đến ngã ba đường rồi mà chúng cũng không tha cho cô.

Vừa hay cột đèn giao thông bật lên đèn đỏ, mọi phương tiện điều dừng lại, nên Kim Nắng không cần nghĩ thêm cô đã vội băng sang đường để cắt đuôi đám đỉa này! Nhưng, thật không may cho Kim Nắng, chạy đến giữa lòng đường thì ma xui quỷ khiến gì lại khiến cô trẹo chân và ngã ngay xuống mặt đường chưa đầy 2 giây.

- A..a!

Đám fan của GOT thấy Kim Nắng ngã xuống đó thì mừng như nhặt được tiền, chúng sáng mắt ra nhìn Kim Nắng với nụ cười gian manh.

Giữa lúc bốn đứa con gái định lao ra và dần cho Kim Nắng một trận, thì chúng buộc phải dừng lại vì từ đâu có một chiếc mô tô màu đen lao đến với vận tốc ánh sáng. Lúc này Kim Nắng cũng nhận ra nguy hiểm, cô gượng dậy được chút rồi ngã phịch xuống, chân cô đau quá, không di chuyển được nữa rồi!

- A…a!

Bốn đứa con gái kia ở bên lề cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài lấy đôi mắt bất lực đó nhìn Kim Nắng, bởi chúng cũng hoảng loạn như cô vậy, chính vì hoảng loạn mà chúng đang rối tung rối mù lên và chẳng biết làm gì ngoài việc lúng túng hỏi nhau những câu như:

- Làm thế nào đây?

- Sao để cứu cô ta?

- Tôi không biết đâu? Ai đó làm ơn cứu lấy cô ta đi!

Chiếc mô tô ấy như một con dã thú cứ phóng đi mà không chần chừ gì cả, nó không quan tâm những gì đang diễn ra xung quanh, cứ như thể nếu có vật gì cản trên đường đi thì nó sẽ nghiền nát tất cả.

Kim Nắng sợ hãi, một màu đen tối hiện lên vầng trán cô, mồ hôi từ gáy tai cô cũng chảy xuống mất rồi. Cô sợ lắm, có phải vì ông trời không thương nên để cô chết yểu một cách oan uổng thế này không? Cô năm nay mới 17 tuổi thôi mà, cô còn chưa làm được gì, chưa mơ mộng nhiều mà cô phải chết sao?

Kim Nắng nhắm nghiền mắt lại, vì cô có thể làm gì được trong lúc này cơ chứ!? Sự sợ hãi dâng lên tột độ làm giọt nước mắt lóng lánh kia rơi khỏi khóe mắt rồi vỡ tan như hàng ngàn viên pha lê nhỏ, với mong ước rằng điều kì diệu sẽ xuất hiện.

"Mình không muốn chết…!"

Thời gian là thứ không đợi ai cả, chỉ cần 1 giây thôi là đủ cướp đi mạng sống của một ai đó…!

"RẦM..M…M!!!!"