Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 4: Chủng điền văn (3)




Điền Mật cứ nhìn hắn cười như vậy, nhìn hắn đột nhiên đỏ mặt, sau đó lại không vui rồi. Nhờ có được trí nhớ thân thể này nên Điền Mật hiểu rõ, nàng biết Lý Cốc là thẹn thùng, biểu lộ không vui nàng cũng biết.

Bất quá nàng không thể tưởng được sao thoáng một cái Lý Cốc lại không vui rồi. Nàng hơi hơi nghiêng đầu, bước một bước đến gần Lý Cốc, mặt thiếu đều muốn dán lên ngực Lý Cốc.

Lý Cốc vô thức cúi đầu nhìn nàng. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt sáng lóng lánh nhìn Lý Cốc, trên mặt Lý Cốc có vết sẹo trông rất dữ tợn, để mặt sát vào nhìn càng là dọa người, nhìn ra được một đao trước kia, sâu đủ thấy xương.

Nàng vươn tay, sờ lên mặt Lý Cốc, trên tay của nàng không có vết chai, non nớt đấy đặn, trơn bóng, Lý Cốc đột nhiên có chút khẩn trương, thân thể cứng ngắc lại, không dám động.

Tay Điền Mật sờ lên vết sẹo trên mặt Lý Cốc có chút tê tê, nàng nhè nhẹ vuốt ve vết sẹo trên mặt Lý Cốc rồi cau mày, Lý Cốc cho rằng nàng lại tức giận, đang chuẩn bị lui ra phía sau, kết quả Điền Mật nói một câu làm hắn giật mình.

“Một vết sẹo lớn như vậy, khẳng định rất đau đi!” giọng nói Điền Mật mang theo chút đau lòng, nàng biết rõ đao chém vào thịt là đau nhức thế nào, bất quá đối với nàng mà nói, nàng đã thành thói quen với loại đau này. Millie từng nói, nàng không phải là người bình thường, nếu người bình thường mà nói, rất đau. Thanh âm Điền Mật như trước ngọt ngào mềm mại, chẳng qua là khoảng cách gần sát, lúc Điền Mật nói chuyện, khí tức đều phả đến trên mặt Lý Cốc.

Trên người của nàng mang theo mùi thơm cơ thể của nữ tử, càng nhích tới gần, Lý Cốc cảm thấy mùi thơm lại để cho mặt của hắn càng nóng lên. Âm thanh của Điền Mật, lại làm cho tim của hắn càng đập nhanh hơn. Đầu óc trống rỗng, cũng chỉ biết nhìn Điền Mật.

Lời của mình, lại không được đáp trả lại, vừa mới chào hỏi hắn, hắn cũng không có phản ứng. Có được thân thể này nên Điền Mật cũng có tính cách tương tự, tự nhiên cũng có chút yếu ớt bốc đồng.

Nàng bĩu môi, hiển nhiên không vui, hờn dỗi buông tay xuống, chuẩn bị quay người.

Lý Cốc lúc này mới có phản ứng, vội vàng lôi kéo tay Điền Mật. “Ta. Ta không đau!”

Thật vất vả nương tử mình giống như không chê bai mình, hắn cũng không thể làm cho nương tử mình tức giận! Đây là câu nói đầu tiên Lý Cốc nói với nàng, thanh âm Lý Cốc trầm thấp hữu lực, rất có từ tính.

Tay của mình bị lôi kéo, Điền Mật trừng mắt với Lý Cốc. Để hắn lôi kéo. Thấy Điền Mật không có phản kháng, Lý Cốc một trận cao hứng, nhếch môi, lộ ra một cái trắng sáng, cả người như một tia ánh mặt trời, nhìn vết sẹo kia thuận mắt rất nhiều.

“Đinh —— nam chính hảo cảm +15, độ hảo cảm nam chính 55. Ký chủ cố gắng lên!” thanh âm 0051 đột nhiên vang lên, thoáng cái bỏ thêm 15 điểm hảo cảm, Điền Mật thật cao hứng, vốn là suy sụp ở dưới khuôn mặt tươi cười có chút mê người.

Điền Mật ngẩng đầu nhìn qua Lý Cốc “Tối hôm qua ta không đúng, không nên đuổi ngươi ra khỏi cửa phòng, ngươi đêm nay về ngủ, ta với ngươi sống thật tốt, sinh cho ngươi một tiểu tử mập mạp!”

Điền Mật nói ra lời thật tâm, nàng nghĩ đến, đặt tâm nguyện của thân thể chính là cùng Lý Cốc sống thật tốt, cho nàng sinh một tiểu tử mập mạp, nàng cũng chỉ nói như vậy.

Nàng không hiểu cái gì là thẹn thùng, cái gì là rụt rè. Trong thanh âm mang theo lẽ thẳng khí hùng. Lý Cốc trừng to mắt, hiển nhiên bị lời nói Điền Mật nói ra làm hoảng sợ, bất quá sau đó lại vui vẻ.

Cũng không phải không thích nha, nương tử hắn đã nói muốn cùng hắn sống tốt, sinh cho hắn một tiểu tử mập mạp!

Lúc đầu hắn mới lấy về, tối hôm qua Điền Mật kích động như vậy, vào phòng, còn không biết lúc nào mới có thể viên phòng đâu.

“Đinh —— độ hảo cảm nam chính +15, độ hảo cảm nam chính 70. Ký chủ không ngừng cố gắng!” Lần này Điền Mật dáng tươi cười càng lớn, xem ra nhân vật nam chính rất thích nàng sinh cho hắn một tiểu tử mập mạp!

Vậy sinh ra cho hắn một tiểu tử mập mạp, có phải là tốt rồi hay không lập tức cảm giác tốc độ thêm đến một trăm nha?

Nàng đều có chút không thể chờ đợi được rồi. Thanh âm Điền Mật không nhỏ, cũng không có tận lực không cho ai nghe, phụ mẫu Lý Cốc ở trong nhà giữa, hiển nhiên cũng nghe thấy Điền Mật nói.

Hai ông bà lão hai mắt nhìn nhau, đều để tâm xuống. Đều cảm thấy người con dâu này tốt lắm! Không chê con mình, vẫn nhiệt tâm như vậy, mặc dù tối hôm qua để cho bọn họ hoảng sợ, còn tưởng rằng hôm nay khẳng định Điền Mật còn phải phát giận.

Không nghĩ tới là nương tử tốt như vậy, về sau khẳng định phải đối với nương tử tốt thêm một chút, cái gì đều dành cho nàng mới tốt.

Điền Mật thoáng một phát bỏ thêm 30 điểm tốc độ hảo cảm, tâm tình rất tốt, hơn nữa là ngày đầu tiên từ thế giới bên ngoài đi vào cái thế giới này. Điều này làm cho khuôn mặt luôn luôn không thể hiện ra của nàng tươi cười.

Ăn điểm tâm. Điền Mật chịu khó tranh lấy rửa chén, Mã thị liền đi cho gà ăn, cha Lý Cốc đi khai công, Lý Cốc cầm lấy công cụ lên núi.

Điền Mật câu được câu không cùng Mã thị trò chuyện, nàng sống 30 năm, chưa từng có nói qua nhiều lời như vậy, cả ngày đều lộ ra rất hưng phấn.

Đến buổi tối, Lý Cốc rõ ràng có chút khẩn trương, chính hắn tắm rửa một cái, lại chuẩn bị nước cho Điền Mật tắm rửa.

nhưng Điền Mật không khẩn trương, bởi vì nàng căn bản cũng không biết sinh tiểu tử mập mạp như thế nào, bất quá trước một đêm nàng gả cho Lý Cốc mẹ Điền Mật có nói qua, cùng Lý Cốc cùng một giường lớn, cởi trống trơn, Lý Cốc làm gì nàng chỉ tùy hắn là được.

Cởi trống trơn nàng biết, ở trong phòng thí nghiệm, nàng quanh năm cũng không mặc quần áo, hoàn toàn không biết cảm thấy thẹn thùng là gì. Buổi tối, trọn vẹn náo loạn nửa đêm.

“Đinh ——độ hảo cảm nam chính +20. độ hảo cảm nam chính 90. Ký chủ thật lợi hại!” Ánh mắt Điền Mật có chút mê ly, trải qua rất kỳ lạ, bất quá nàng không hiểu nổi làm như vậy tác dụng ở đâu?

“Ký chủ, đây là nam nữ hoan ái, không những được lại để cho quan hệ nam nữ càng thêm thân mật, còn có thể sinh sôi nảy nở đời sau.”

Như vậy có thể sinh con rồi hả?

“Đúng vậy, ký chủ!” Đạt được đáp án, Điền Mật nhắm mắt lại, ngủ thật say.