Cạm Bẫy Ngọt Ngào Của Tổng Tài

Chương 135: 135: Chương 137






Cậu bé gật đầu một cách máy móc, nó suýt nữa chết đuối trong ánh mắt tựa nước của Lê Hân
Đồng.

Tiểu ức Đồng cảm thấy người mẹ mới này quả là thần, sao cô ấy biết mình muốn ăn kem.

Nó đang mừng thầm trong lòng thì nghe Bạc Diễn Thần ho khan một tiếng.

Nhóc con rốt cuộc là sợ Bạc Diễn Thần, tầm nhìn không tự chủ mà chuyển lên người Bạc Diễn Thần.

Bạc Diễn Thần không đồng ý việc con trai thường xuyên ăn kem, bởi vì bụng dạ của ức Đồng không tốt lắm mà lại quá ham ăn.

Nhưng anh ấy không nhẫn tâm phá vỡ cơ hội tốt để vun đắp tình cảm của hai mẹ con họ, “Chỉ có thể ăn một cây, nếu không lát nữa nhất định lại bị bệnh tiêu chảy.


Nhóc con giống như nhận được thánh chỉ, mắt phát sáng lên, “Tuyệt, con bảo đảm chì ăn một cây.


Bạc Diễn Thần không quan tâm đếm lời bảo đảm của con trai, thản nhiên nhìn nó một cái, lập tức quay đầu cong môi với Lê
Hân Đồng, “Dần nó đi đi, đừng quá chiều nó.



Tiểu ức Đồng: “…”
Lê Hân Đồng gật đầu, ôm nhóc con đi ra ngoài.

Đến chỗ bán nước giải khát, cô nhìn thấy đủ loại kem đủ màu sắc, nỗi sợ lựa chọn của Lê Hân Đồng lập tức ập đến.

Cơ thể cô ấy có tính hàn, không thể ăn đồ quá lạnh, không có bất cứ sự hiểu biết nào về kem, căn bản là không biết cái nào ngon.

“Mẹ, con muốn ăn cây kem đó, cái cây mà mắc tiền nhất.

” Gống như làm nũng kéo vạt áo của Lê Hân Đồng.

Nghe thấy cách xưng hô mẹ này, cô ấy vẫn có gì đó chưa quen.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi cô ấy đã từ một thiếu nữ trở thành một người vợ, sau đó trở thành một người mẹ, tất cả đều đến quá đột ngột.

Cho đến bây giờ cô ấy vẫn cảm thấy không chân thực, giống như một giấc mơ.


Cúi đầu nhìn xuống một cánh tay trắng nõn nà đang nắm lấy vạt áo của cô ấy, nhóc con ngẩng đầu nhìn cô với ánh mắt đầy mong đợi, “Mẹ con muốn một ly kem to.


Bạc Diễn Thần chỉ đồng ý cho nó ăn một cây, nhưng không nói to bao nhiêu.

Vì thế, nó nhất định phải lợi dụng sơ hở này, án một lần cho hòa vốn mới được.

Qua lần này là không có cửa nữa.

“Được.

” Lê Hân Đồng đồng ý luôn mà không cần suy nghĩ, cúi người bế nó lên, “Vị socola con có thích không?”
Tiểu ức Đồng gật đầu như gà mổ thóc, “Tuyệt.

Con thích ăn vị socola.


Lê Hân Đồng mỉm cười: “Phục vụ, lấy cho chúng tôi kem đắt nhất ở đây, ly kem lớn vị socola.


Với hoàn cảnh bi thảm và khổ cực của nhà họ Lê, từ nhỏ cô ấy đã rất tiết kiệm, mua đồ gi cũng phải so lên so xuống
Phải biết rằng kem đắt nhất trong chiếc cốc lớn này có giá hàng trăm nhân dân tệ.

.