Cẩm Tú Đích Nữ: Độc Y Tam Tiểu Thư

Chương 12: Chưa từng mời muội (2)




An Cẩn tính tình hoạt bát, thích nhất những thứ mới lạ, một cái miệng nhỏ líu lo suốt ngày không ngừng nghỉ. Hôm nay sinh thần là ngày lành, nàng mặc một thân váy dài hoa mai màu vàng, chỗ làn váy có cắt thành những đóa hoa nho nhỏ, tinh nghịch không thôi. Trên vai nàng khoác một chiếc áo choàng màu hồng đào nhạt, nhìn rất rạng rỡ, kèm theo đôi mắt hoa đào, tinh tế kiều diễm vô song.

Trong khi đó, tính tình An Thanh bình tĩnh lạnh lùng, mặc dù là muội muội, nhưng có chút trưởng thành hơn so với An Cẩn. Mỗi một cử chỉ nhấc tay nhấc chân đều là khí chất tiểu thư khuê các. Hôm nay nàng mặc một thân váy trắng, ngay cả áo khoác bên ngoài, cũng là một màu trắng tinh khiết, không có nhiều họa tiết, ngoại trừ vài nhánh trúc điệp nơi cổ tay áo, những nơi khác như vật trang sức trên tóc cũng vô cùng đơn giản, vừa duyên dáng vừa tinh xảo.

Nàng xa xa đứng ở nơi đó, dựa vào một thân khí chất thoát tục, hấp dẫn đông đảo trái tim của nhiều quý tộc.

Phải biết rằng, một đôi tỷ muội song sinh này của Tướng phủ, nổi danh là đại mỹ nhân lừng lẫy kinh đô, có rất nhiều công tử trong lòng đều luôn ngóng trông một ngày đó có thể cưới một trong hai tỷ muội này.

"Đại tẩu đừng giễu cợt Cẩn nhi, qua vài tháng nữa, Cẩn nhi sẽ phải xuất giá, đến lúc đó chỉ sợ Cẩn nhi sẽ quá sung sướng." Con dâu trưởng của Tướng phủ, Phong Duyệt Vy, chính là Nhị công chúa Kỳ Quốc, vào tháng 9 năm nay được gả thấp cho đại công tử An Sóc của phủ Thừa tướng, trở thành con dâu trưởng của Tướng phủ.

Trời sinh dáng người quyến rũ, thông minh tuyệt đỉnh, trên người vẫn không thay đổi được một số thói quen đã được dưỡng ở trong hoàng cung. Sau khi vào sống ở trong Tướng phủ, nàng muốn thay Dung Tú và trở thành chủ nhân nơi hậu viện.

Tuy nhiên, mặc dù Dung Tú không phải là chủ mẫu, nhiều năm qua địa vị ở Tướng phủ cũng tương tối đối cao, cho dù Phong Duyệt Vy muốn một bước thượng vị, cũng là quyết định không có khả năng. Nàng có thể làm, chính là nắm chặt những nhi tử hay nữ nhi có địa vị nhất trong Tướng phủ.

Hôm nay Tướng phủ tổ chức sinh thần long trọng như thế, đều do một tay con dâu Tướng phủ này xử lý, muốn lung lạc nhân tâm.

"Cẩn nhi nhất định sẽ nói với đại ca, đại tẩu giễu cợt Cẩn nhi!" An Cẩn cúi đầu, xấu hổ đến nỗi dậm chân, nhưng đôi mắt vẫn thường xuyên liếc về phía nam tử mặc trường bào màu đỏ bên kia, hôn phu tương lai của nàng, đại công tử nhà Vệ thái phó, Vệ Chi Lan.

"Ha ha, đại ca ngươi, chàng ấy sẽ không giúp được gì cho ngươi." Phong Duyệt Vy cười, nụ cười quyến rũ động lòng người. An Sóc đang đứng nói chuyện với nhóm công tử cách đó không xa, không nhịn được đi tới, ôm lấy ái thê.

Người một nhà thật sự rất hoà thuận vui vẻ, hạnh phúc. An Cẩn và An Thanh vừa thu nhận quà sinh thần, vừa để xuống chất đống bên cạnh.

Thời điểm An Yến đi tới cửa đại viện, bên trong cực kỳ náo nhiệt. Loại náo nhiệt này khiến nàng có cảm giác không phải nàng có thể tiến vào tham gia. Tận trong xương cốt nàng, chỉ có lạnh lẽo và cô độc mà thôi. Nàng, thật sự có thể bước chân vào hay sao?

"Tam tiểu thư, đã tới nơi rồi. Xin hãy đi theo nô tỳ. Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, cùng với Nhị phu nhân và Thiếu phu nhân, đều ở phía trước!" Tử Y gấp dù lại, để xuống ở trên đống tuyết, sau đó tiếp đón An Yến vẫn đang đứng yên một bên.

"Ân."

An Yến lên tiếng, bàn tay nho nhỏ nắm chặt ở dưới ống tay áo, chần chừ một lúc, cuối cùng nàng rốt cuộc bước những bước chân quan trọng đầu tiên trong cuộc đời mình, đi ra.

An Yến rất đẹp, đặc biệt là sau khi An Yến khoác lên mình trang phục lộng. Nàng giống như bông sen nở trên mặt hồ tĩnh lặng, duyên dáng yêu kiều và tỏa ra sương mù dày đặc, ngăn cản hết thảy tới gần.

Khi nàng đi ở trên đường, cố gắng ngẩng đầu lên và nở một nụ cười ngọt ngào, nàng vừa lúc nhìn thấy Nhìn di nương đi ra từ trong phòng, sự lo lắng không thể hiểu nổi trong lòng cũng dường như tiêu tán ngay lập tức.

Sự xuất hiện của An Yến, khiến cho trận náo nhiệt trong buổi sinh thần đột nhiên yên tĩnh lại trong chốc lát.