Cân Cả Thiên Hạ

Chương 446: Đại di chuyển




Một tuần sau... 

Bảy ngày qua đi từ Ác Ma Điện tổng bộ truyền xuống mệnh lệnh toàn bộ di chuyển. Tất cả thế lực ở phạm vi quản lý của Ác Ma Điện đồng loạt di chuyển hướng về tổng bộ nơi. Sự việc này làm công khai nên những thế lực khác đang rất kì quái vì sao Ác Ma Điện lại làm như vậy. 

Nhưng vì bên trong Ác Ma Điện không thể cài cắm mật báo nên cũng không có tin tức gì lộ ra ngoài, còn những thế lực phía dưới cũng không biết là sao? Nhưng bọn họ đều phụ thuộc vào cây to Ác Ma Điện nên cũng không ai dám có ý kiến gì. 

Thực chất mà nói, thế lực nương nhà Ác Ma Điện không có bao nhiêu, đa phần đều ở Ma Long Đại Lục nên việc di chuyển cũng không phải khó khăn gì lớn. Dựa siêu cấp truyền tống lâm thời được tạo nên mọi người nhanh chóng di chuyển đến Ác Ma Thành-03. 

Trong cuộc đại di chuyển lần này cũng có Trương Gia cùng mấy gia tộc lớn khác ở Thiên Long thành, lần này bọn họ mang đi tất cả những thứ có thể mang được, tài sản tích xúc mấy ngàn năm, con cháu trong gia tộc. 

Lệnh di chuyển bất ngờ này khiến cho nhiều người có tuổi lo lắng nhưng đối với đám thanh thiếu niên nhiệt huyết thì lại là một sự kiện đầy hứng thú, bọn họ cũng mong một lần được tới Ác Ma Thành một lần nhưng không phải ai cũng có cơ may đến đó. Nhất là khi đám con cháu trong gia tộc từng ghé thăm Ác Ma Thành một lần khi về tới gia tộc thì kể về nơi đó thần bí không thôi. 

Bây giờ Ác Ma Thành được Đại bạch, đại tông sư cấp trận pháp gia trì vô số trận pháp không gian, cấm chế nên bây giờ bên trong Ác Ma Thành đã thành một cái thế giới có sức chứa lên đến mấy chục tỷ người. 

Rộng rãi là vậy nhưng tình cảnh hàng tỷ người đến đây cũng khiến cho người Ác Ma Điện một trận đau đầu nếu không nhanh sắp xếp chỗ ở cho những người kia thì không biết tình cảnh sẽ hỗn loạn đến mức nào. 

May mắn là có thế giới mộng huyễn những ai tu vi cao cao một chút tầm cỡ kim đan kì có thể chịu được áp lực bên trong thế giới mộng huyễn thì đều được cho vào bên trong đó làm thường dân. Nhờ có cách này mà lượng người lập tức giảm 8 phần những người còn lại thường là một tí gia nhân cùng đám trẻ con. 

Những người còn lại đều được đưa tới khu vực phía nam Ác Ma Thành-03 những người này đều được sắp xếp bên trong khu cách ly, đề phòng có mấy tên ưa sinh sự. Mới ngày đầu tiên tình cảnh hàng ngàn đứa trẻ tụ tập lại với nhau chơi đùa nhìn thấy mà thú vị không thôi. 

Công cuộc di chuyển này nghe thì có vẻ nhẹ nhõm nhưng sau 1 năm vẫn còn chưa xong, mãi đến năm thứ hai mới kết thúc cuộc đại di chuyển. Khi Ác Ma Điện kết thúc cuộc đại di chuyển không lâu thì thiên địa bắt đầu biến đổi lớn. 

......... 

Hai năm sau.... 

Thiên địa biến đổi cực kì kinh người nếu là tu sĩ có thể lao ra ngoài hư không thì có thể thấy các tinh cầu đang nhanh chóng hợp lại với nhau thành một thể. 

Khi những tinh cầu hợp lại với nhau những thảm họa mang tính hủy diệt liên tục phát sinh, động đất, bão năng lượng... đều là những thiên tai mang tính chất hủy diệt đối với sinh linh. Đừng nói là người dân bình thường mà ngay cả đến tu sĩ cũng chết không ít. 

Đứng trước sức mạnh thiên nhiên tất cả mọi sinh linh chỉ nhỏ bé không đáng kể tất cả đều bị chôn vùi hoặc hủy diệt. Khắp nơi chỉ là một mảnh hoang tàn cũng đổ nát, oán khí, linh hồn người chết đâu đâu cũng thấy. 

Trong cơn đại kiếp này cũng không thiếu kẻ phát cuồng, trước khi chết thì bắt đầu tàn sát đồng loại làm thú vui. 

Ở Ác Ma Thành đám cao tầng Ác Ma Điện đến ở vị trí cao nhất Ác Ma Tháp nhìn ra khắp thiên địa thì trên mặt mọi người đều không khỏi động dung. 

Phương viên hàng tỷ dặm bây giờ đã không còn một cái gì, nay đến cả cây cối cũng bị chôn vùi toàn bộ nếu không phải Ác Ma Điện ba thành trì đều là thánh khí còn có siêu cường phòng hộ thì cũng khó thoát một kiếp này. 

" Tất cả đều tan biến rồi, không biết tình trạng này đến lúc nào mới kết thúc." Tuyết Anh thở dài một hơi. 

Đại Bạch ở kế bên nói: 

" Cũng không bao lâu nữa là sẽ chấm dứt, người ta nói vật cực tất phản, Ma Long Đại Lục này đã qua thời kì đại thịnh bắt đầu đến thời kì trầm luôn."

" Những người bình thường cùng tu sĩ cấp, bọn họ còn đồ ăn dự trữ nhiều không? " Tuyết Anh hỏi. 

Đại Bạch suy tư một chút nói: 

" Vấn đề này cũng không cần lo, chết thì chắc chắn không chết được nhưng cuộc sống ắt hẳn sẽ khó khăn một ít. Những người đó bây giờ cũng tự mình sản suất không bao lâu sau sẽ có thành quả." 

Tà Long chợt nhớ tới cái gì đó, hắn nói: 

" Bên trong không gian của Củ Cải không phải còn rất nhiều thú hoang sao? Đem cho những người đó cũng được, có thể giúp bọn họ sống tốt hơn một chút." 

Đại Bạch cười khổ nói: 

" Người bình thường ăn làm sao được mấy loại đồ ăn đó, đối với đám tu sĩ là bổ dược nhưng với người dân bình thường là độc dược, ăn vào liền nổ tan xác mà chết." 

" Muốn ngưng tụ một tia đạo vận thật khổ, ngày xưa ta chưa bao giờ để ý tới đám con kiến hôi kia vậy mà bây giờ phải nhờ sức của những kẻ từng bị ta xem thường đó ngưng tụ chút một đạo vận."--- Tà Long cười thê lương. 

Tuyết Anh nói: 

" Trước kia ngươi cũng đâu có bí kỹ tu luyện đạo vận nên đâu thấy tầm còn trọng của những người bình thường, cái gì có được cũng có mất không nên than trách nữa. Ngươi cũng không biết tầm quan trọng của đạo vận, tu sĩ càng như vậy. " 

Tà Long thấy không có ý tứ nói tiếp hắn chuyển qua chủ đề khác: 

" Củ Cải lúc nào tính rời đi, hắn có nói cho ngươi biết không? " 

Tuyết Anh lắc đầu, nàng đứng nơi đó ánh mắt nhìn nơi xa xăm nhẹ nhàng nói: 

" Không có nhưng hắn có nói trong 20 năm tới sẽ không rời đi. Vô Địch đại nhân còn chưa hoàn toàn hồi phục, đợi khi nào ngài ấy hồi phục toàn bộ thì lúc đó hắn mới rời đi nên thời gian có thể kéo dài hơn. Ngươi hỏi chuyện này là muốn đi theo sao? " 

Tà Long đứng nơi đó không đáp lời. Mãi rất lâu sau hắn mới nói: 

" Không, ta thấy nơi đây mới là nhà của ta. Còn nơi kia đã không phải." 

Lời nói của lão mang theo tang thương của năm tháng và sự cô đơn khó hiểu. Những người xung quanh chỉ lặng yên mà nghe không nói lời nào. 

Đến cuối cùng mọi người chỉ lặng yên như vậy nhìn thiên địa biến đổi. Nhìn tận thế đến.