Cần Gì Quá Đa Tình

Chương 35: Chương ba mươi lăm




Năm nhất đại học là năm cực kỳ bận rộn, một năm này bài tập cơ sở chuyên ngành tương đối nhiều, Đinh Dật mới vào, có thể nhận ra ngành điện tử và xe hơi không giống nhau, ở đây cô có thể cảm nhận được sự cạnh tranh áp lực cùng cảm giác cô độc. Nhìn bạn học xung quanh, nghe bọn họ thảo luận về bài học, Đinh Dật không tự tin lắm còn có chút khủng hoảng.

May mắn lớp học rất náo nhiệt, lúc cô cần có nhiều người giúp đỡ cô. Thân là chủ tịch hội sinh viên Ngụy Hoa Tĩnh cũng giúp được nhiều việc, anh ta đang chuẩn bị ra nước ngoài nhưng vẫn cố gắng lấy cho cô bài chuyên ngành, khiến Đinh Dật cảm thấy anh ta rất tốt nhưng thỉnh thoảng vẫn không nhịn được hỏi: “Cô gái kia sao rồi?”

“Còn có thể thế nào, cứ vậy đi về chứ sao.” Ngụy Hoa Tĩnh nói. Mặc dù Đinh Dật không có tình cảm tốt với Tô La nhưng nhìn bộ dáng đào hoa như vậy của Ngụy Hoa Tĩnh cũng thấy tức giận: “Một cây làm chẳng nên non, tôi không tin anh không trêu chọc người ta.” Một cô gái dáng người không tệ, không phải là người lỗ mãng, sẽ không đơn thuần vượt ngàn dặm xa xôi về đây chỉ để chịu nhục.

“Từ lúc nào thì nữ vương cũng biết phân tích vấn đề vậy?” Ngụy Hoa Tĩnh cười nhạo cô, mắt thấy cô sắp phát hỏa, lập tức cúi đầu xin tha thứ: “Được rồi, được rồi, anh thừa nhận lúc mới bắt đầu anh thấy cô ấy cũng được nên chủ động trước, con gái Giang Nam, dáng vẻ nhu hòa, ai biết sau đó lại dây dưa như vậy, dây vào rồi còn đáng sợ hơn em.”

Đinh Dật xác định anh ta ngứa da muốn ăn đòn vì vậy không khách khí, bắt đầu luyện tập các chiêu thức mà thầy giáo dạy.

Yếu tố khích lệ con người chính là kết quả nhận học bổng. Đứng nhất khoa xe hơi giúp cô giành được học bổng ưu tú trong ngành điện tử, Đinh Dật lần nữa lấy lại tự tin.

Cầm xấp tiền giấy mới tinh, Đinh Dật hả hê, mấy người ở chung phòng cũng có học bổng, Dương Lộ Lộ cũng đứng nhất, mọi người liền đi ra ngoài ăn uống. Sau khi ăn uống no nê mọi người thấy tinh thần Đinh Dật phấn khởi, không còn dáng vẻ ưu phiền ban đầu nữa, rốt cuộc không nhịn được tra hỏi cô là chuyện gì.

Dương Lộ Lộ làm khó: “Con nhóc kia, ăn tủy xương mới biết nó ngon, lâu như vậy không về, không thể rời khỏi Thẩm Trường Đông dù chỉ một phút sao?”

Triệu Hiểu Đông cũng nở nụ cười gian: “Gần đây da cũng không tệ, có con trai xoa dịu có khác.”

Đinh Dật đỏ mặt như trái cà chua, một đám trêu ngươi thật muốn lôi các cô đi dọc phố thét để cho mọi người nhìn xem sinh viên nữ trường đại học danh giá có bộ mặt như thế nào! Chỉ là tức giận nhưng danh dự không thể phá hủy, lập tức cãi lại: “Đầu mọi người sắp biến thành phế liệu rồi sao! Mình với Thẩm Trường Đông mỗi người ở một phòng, quan hệ rất thuần khiết!”

Triệu Hiểu Đông “Uhm” một tiếng cười nói: “Đúng rồi, quan hệ nam nữ thuần khiết!” Mọi người nghe vậy lại bắt đầu cười ầm lên.

Đinh Dật nổi giận, đang lo lắng không biết nên nói thế nào, Hồ Giai đi ra hòa giải: “Được rồi, mọi người đừng trêu cô ấy nữa, mình cảm thấy Đinh Dật nói thật.”

Đinh Dật cảm kích nhìn Hồ Giai, vội vàng nói tiếp: “Đương nhiên là thật, mình có nói xạo bao giờ đâu?”

Dương Lộ Lộ thu nụ cười nghiêm túc nói: “Được rồi, mình tin bạn, nhưng hai người ở chung một nhà ngày ngày gặp nhau, Thẩm Trường Đông vừa trẻ tuổi lại đầy nhiệt huyết, không ngủ chung mình cảm thấy sinh lý có vấn đề.”

Không chỉ Đinh Dật, hai người còn lại cũng tò mò chờ cô ấy nói tiếp. Dương Lộ Lộ nhìn bốn phía phát hiện cô thu hút sự chú ý của mọi người cảm thấy cực kỳ hài lòng, hắng giọng nói tiếp: “Mọi người có biết con trai có lúc rất dễ dàng kích động thế nhưng kích động nếu như không được thỏa mãn dễ xảy ra vấn đề.”

Đinh Dật nghe vậy có chút ngây ngẩn người, từ khi từ thành phố L quay về, Thẩm Trường Đông không giống trước, ở chung mọi người đều có thói quen bảo lưu, mặc dù vẫn gần nhau, vẫn có phân chi nam nữ.

Kể từ sau khi quay về, Thẩm Trường Đông trở nên nhiệt tình hơn, thường không có việc gì cũng hôn cô, chạm vào cô, Đinh Dật có thể cảm nhận rõ sự thay đổi trong cơ thể nhưng họ luôn dừng lại ở bước cuối cùng. Nhiều lần Đinh Dật thấy cậu nhịn rất vất vả, có lúc cố giữ vững lý trí cùng cự ly, Thẩm Trường Đông luôn phá vỡ cự ly, nhiệt tình như lửa sau đó cố gắng kiềm chế.

Dương Lộ Lộ quơ quơ tay trước mặt Đinh Dật, Đinh Dật giật mình tỉnh lại: “Có chuyện gì?” Vừa nói cô liền hối hận, quả nhiên vẻ mặt mọi người kỳ quái, cười gian.

Dương Lộ Lô lần nữa làm ra vẻ nghiêm chỉnh: “Được rồi, nếu Đinh Dật thành tâm như vậy mình sẽ nói cho mọi người biết, tránh làm trễ nãi cả đời bạn. Nghe cho kỹ, nghe nói con trai bị kích lâu ngày không được thỏa mãn dần dần sẽ liệt dương, nếu không gả cho người như vậy thì may, nếu như là chống tương lai vậy coi như........”

Một xấp khăn giấy đập tới, Đinh Dật đỏ mặt mắng: “Nói hưu nói vượn, kiến thức này bạn tự giữ lấy là được rồi!” Nói xong mọi người cùng nhau cười.

Sau khi ăn xong Đinh Dật cùng Dương Lộ Lộ lấy giấy tính tiền, hai người mời khách, Thẩm Trường Đông vừa kết thúc hoạt động của hội sinh viên đi xe tới đón cô, khi chào hỏi các bạn cùng phòng của cô phát hiện mọi người đều nhìn cậu cười rất kỳ lạ, không hiểu thế nào. Trong lòng Đinh Dật hiểu rõ, vội vàng hối cậu đi mau, lại nghe thấy tiếng cười phía sau lưng.

Ngồi trước bàn học, Đinh Dật nhìn các loại thông tin ký hiệu, không cách nào tập trung được, trong đầu thỉnh thoảng hiện ra những câu nói của Dương Lộ Lộ, quay đầu nhìn Thẩm Trường Đông nghiêm túc làm bài, gò má bắt đầu nóng lên.

Làm xong bài tập, Thẩm Trường Đông khép sách vở, ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt Đinh Dật đang quan sát, Đinh Dật vội vàng cúi đầu giả bộ chăm chú ôn thi.

Thẩm Trường Đông thấy nhất định có chỗ nào đó không đúng, biểu hiện của Đinh Dật với bạn cùng phòng của cô có chút khác thường, nhìn cô không có gì nên cũng không chủ động hỏi. Giờ phút này Đinh Dật lại thẹn thùng, đôi mắt rũ xuống thỉnh thoảng lại ngước lên hiện ra đôi mắt long lanh, lóe sáng làm động lòng người. Không trách người xưa có câu muốn nhìn phụ nữ đẹp phải nhìn dưới anh đèn, dưới ánh đèn màu da cam Đinh Dật cực kỳ xinh đẹp.

Nhận thấy cậu nhìn cô chăm chú, Đinh Dật hơi lo lắng, theo bản năng bắt đầu cắn môi, Thẩm Trường Đông nhìn thấy không nhịn được nữa, cơ thể nhích tới gần.

Đinh Dật bị cậu kéo mạnh qua, miệng bị cạy ra, dây dưa cùng cậu. Trong nháy mắt, Thẩm Trường Đông vẫn không thỏa mãn với hôn, dựa vào bàn, một tay ôm Đinh Dật, một tay cẩn thận thăm dò từng li từng tí, bắt đầu cởi quần áo cô.

Đinh Dật chợt cảm thấy trước ngực lạnh, sau đó phát hiện Thẩm Trường Đông vùi đầu vào, hơi nóng khiến cô run rẩy. Lần trước ngủ chung với Thẩm Trường Đông, mặc dù cũng rất kích tình nhưng tất cả đều trong bóng tối, cảm giác như nằm mơ, hôm nay tất cả đều diễn ra dưới ánh đèn, cơ thể có cảm giác thân thuộc lại như xa cách, có chút hốt hoảng, buông tay ôm eo Thẩm Trường Đông ra như muốn với lấy gì đó không ngờ làm rơi cuốn sách văn dày đặc xuống bàn tạo nên tiếng động lớn.

Hai người bị tiếng động này làm sợ hết hồn, Thẩm Trường Đông nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Đinh Dật hoảng hốt, có chút ảo não, vội vàng nói “Thật xin lỗi”, nhanh chóng giúp cô sửa quần áo, khuôn mặt ửng đỏ, hơi thở dồn dập.

Đinh Dật có chút xấu hổ nhưng vẫn cố giấu xấu hổ nói: “Thật ra thì không phải không thể.” Thẩm Trường Đông đột nhiên ngẩng đầu nhìn cô: “Em nói gì?”

Đinh Dật hạ quyết tâm nhắm mắt trả lời: “Em biết anh nhịn rất khó chịu nên không cần phải cố nén lại.” Nói xong tựa đầu vào bả vai cậu. Hiếm khi Đinh Dật lại có dáng vẻ như con chim nhỏ này, Thẩm Trường Đông vui mừng nhưng không dám tin những gì tai nghe cùng mắt thấy: “Không phải em muốn nên nhân nhượng anh chứ.”

Cậu kì kèo mè nheo khiến Đinh Dật tức giận nhưng không thể nổi giận, Đinh Dật không thể làm gì khác là cúi đầu nói: “Thật ra thì, thật ra thì em cũng có chút mong đợi.”

Mặc dù giọng nói mơ hồ nhưng Thẩm Trường Đông có thể nghe thấy, không nói nhảm nữa, ôm Đinh Dật đi về phía phòng ngủ.

Tuổi trẻ mặc dù không thiếu kiến thức về sinh lý nhưng trên thực tế hai người vẫn còn mơ hồ, cũng may là rất thân thuộc, luôn tin tưởng vào đối phương, thử dò xét, lục lọi, mặc dù quá trình quanh co nhưng không chống lại được sự nhiệt tình của tuổi trẻ, rốt cuộc nước chảy thành sông.

Trong lúc lột xác Đinh Dật không thể nào nén được đau đớn, lớn tiếng kêu to: “Mẹ ơi, tại sao lại đau như vậy, em không chơi nữa!” Trán Thẩm Trường Dông nổi đầy gân xanh, từng giọt mồ hôi chảy xuống, cậu cũng đau nhưng vẫn muốn tiếp tục, vì vậy cố nén lại bất động, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Hết đau nhanh thôi” Một lúc sau Đinh Dật kêu lên: “Không được, vẫn rất đau!”

Thẩm Trường Đông bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là phát động lý trí đến tế bào não, kiên nhẫn dụ dỗ nói: “Có đau lắm không? Giống như trán bị đánh hay bị té xước gối? Khi đó em rất anh dũng.”

Một câu nói kích thích khiến Đinh Dật lập tức quyết định......nhịn!

Về sau đau đớn giản dần, có chút cảm giác khác biệt, mặc dù không cảm nhận được cảm giác như trong tiểu thuyết miêu tả.......Mất hồn nhưng cũng có cảm giác phong phú. Cô có thể cảm giác Thẩm Trường Đông rất qu1y trọng yêu thương cô, trong giây phút khuôn mặt cậu bộc phát cô có cảm giác hạnh phúc.

Một lúc sau, Đinh Dật không chú ý nghiêng đầu, thấy trên tủ đầu giường có một bao nhỏ bị xé ra, chợt phát hiện có gì đó không đúng, kéo Thẩm Trường Đông hỏi: “Lần trước anh nói không có, cái này ở đâu ra?”

Thẩm Trường Đông quay đi chỗ khác: “Hai người ở chung một chỗ, ít nhất cũng phải có một lần xảy ra.”

Thì ra đây là mưu đồ từ lâu của cậu! Đinh Dật nghĩ vừa rồi cô còn không biết xấu hổ mói mình rất mong đợi, giống như buộc cậu lên giường với cô, lập tức thẹn quá hóa giận, chạy ra. Đinh Dật cũng phạm phải sai lầm trí mạng, cô không để ý bây giờ eo mỏi lưng đau, hậu quả chính là, trả thù trở thành ôm ấp yêu thương, bị Thẩm Trường Đông ôm vào lòng.