Cảnh Hi Vương Phi

Chương 15: Thẳng thắn hết thẩy




“Đại thiếu gia! Nhị thiếu gia!” Lệ nhi nhìn bọn họ hành lễ.

“Đi xuống đi!” Đại ca vung tay lên, Lệ nhi cùng mấy nha hoàn lui ra ngoài….

“Đại ca, nhị ca” Ta nhìn bọn họ hơi hơi gật đầu.

“Tuyền nhi, chúng ta hôm nay, kỳ thật là…” Ta quả nhiên đoán đúng rồi.

“Ta biết đại ca muốn hỏi cái gì! Các ngươi muốn hỏi…Ta rốt cuộc là ai phải không?”

Hai người nhìn nhau, nói với ta: “Đúng vậy! Cho nên, ngươi muốn cho chúng ta một lời giải thích như thế nào đây?”

“Haha, có thể nói ta biết, các ngươi khi nào thì bắt đầu biết ta không phải là muội muội của các ngươi?”

“Kỳ thật, từ thời điểm ta bắt mạch cho khi ngươi tỉnh lại, ta bắt đầu hoài nghi than phận của ngươi!” Nhị ca nói, “Trước đó ngươi hôn mê ta có cho ngươi bắt mạch, mạch tượng thập phần hỗn loạn mỏng manh, nhưng là ngày đó khi ngươi tỉnh lại thì mạch tượng lại hoàn toàn bất đồng, mạch tượng vững vàng. Ta khi đó cũng nghĩ ngươi không phải là Tuyền nhi, nhưng tại đây là phủ Thừa tướng sâm nghiêm, không thể có khả năng đổi đi một người, hơn nữa theo nghề y nhiều năm, ta càng không thể tin trên đời có người giống người được, liền mất đi ý nghĩ này” Hắn nói không sai, ta vừa đến thế giới này, chính là lần đó khi tỉnh lại, hắn đã bắt mạch cho ta, ta rõ ràng cảm thấy tay hắn từng có một tia run run, lúc đó tựa hồ không quan tâm…

“Sau đó thì sao?” Hẳn là không chỉ một điểm này!

“Sau đó chính là đương nhiên khi chúng tar ra ngoài, Nhị đệ  dặn Lệ nhi cho ngươi uống thuốc, ngươi lại nói không cần uống thuốc. Lần đó chúng ta đầu ấn tượng khắc sâu. Bởi vì, đó là lần đầu tiên muội muội nói “Không” trong mười bảy năm qua!” Đại ca nói tiếp.

Còn có hai ngày nay chúng ta luôn tới nơi này nhìn ngươi, ngươi cùng nguyên lai Tuyền nhi có nhiều bất đồng! Tuyền nhi từ nhỏ thân thể không tốt, không nói nhiều lời, không thường nói giỡn, mà ngươi không chỉ có tài ăn nói tốt, biết rất nhiều thứ, còn thường xuyên cười, ta làm y nhiều năm, không phải chưa thấy qua bệnh mất trí nhớ, chính là mất trí nhớ nhiều nhất là không thể nhớ được gì, cũng không thể ngay cả tính cách đều thay đổi!” Đại ca nói xong nhị ca tiếp theo nói, này thiếu gia Ngọc gia quả thực lợi hại! Ở khí thế thượng ta liền thua phân nửa, haha…



“…”Ta không nói lời nào, để cho bọn họ nói! Chờ khi bọn hắn nói mệt mỏi ta nói sau cũng không muộn a~!

“Quan trọng nhất chính là hôm nay! Tuyền nhi nàng không bao giờ hát! Mà ngươi ở hồ nước bên kia là hát nhất thủ chúng ta chưa từng nghe qua….”

“Còn có hôm nay ngươi sửa lại tên tử tiêu lâu.” Khách hướng thiên nhiên cư, cư thiên nhiên thượng khách “Như vậy nhã từ câu hay vậy, Tuyền nhi là không có khả năng nói ra! Hơn nữa ngươi còn giáo huấn cái tên vô lại kia hai căn chiếc đũa, đạo lực chuẩn, còn sau đó thượng đá cho hắn một cước, tất cả đều có thể chứng minh ngươi không phải Tuyền nhi! Đúng không?”

“Haha, ta là Tuyền nhi….Cũng không phải là Tuyền nhi!” Ta cho một cái khái niệm mơ hồ….

“Có ý tứ gì?” Hai người này không hổ là huynh đệ, thật đúng là rất ăn ý!

“Mặt chữ thượng ý tứ lạc! Ta quả thật là Tuyền nhi, nhưng lại không phãi đối các người là muội muội, Tam tiểu thư Ngọc gia, Ngọc Băng Tuyền. Mà là nhất mạc đến từ dị thời không linh hồn (tức linh hồn xuyên thời không từ  nơi khác mà đến), ta gọi là – Ngọc Tử Tuyền!” Đây là ta nghĩ ra cách đơn giản nhất mà nói! Đương nhiên ta biết, ta còn phải theo bọn họ giải thích cái gì là dị thời không, thế kỷ 21, ta là như thế nào đến….

“Dị thời không?”

“Đúng! Ta vốn không phải thuộc thế giới này! Ta đến từ một thời không khác, thế kỷ 21! Ta là một trinh thám, dung thời đại này mà nói, là…Là nha môn đương sai bộ đầu di! Là do bằng hữu nhờ vả, đến một quốc gia khác giúp hắn điều tra một vụ án…. Trên đường đi bị thương mới có thể xảy ra chuyện kỳ diệu đi vào thời không này, đi vào trong thân thể của Ngọc Băng Tuyền!” Ta tự động tỉnh lược chuyện phi cơ rủi ro, ta cảm thấy đối hai cái cổ nhân này mà giảng giải về công nghệ cao ở thế kỷ 21 là không phải chuyện dễ chấp nhận.

~~ Hết chương 15 ~~[