Cậu Có Thể Tự Mình Khẩu Giao Sao?

Chương 2: Tự khẩu giao




Diệp Thành thuê xe, thành công đẩy chị gái cùng em gái mình lên xe về nhà, còn mình theo Lạc Cánh Cánh về tiểu khu cậu thuê, là một tiểu khu cũ, cách câu lạc bộ không xa. Tới nhà, Lạc Cánh Cánh cũng không đề phòng hắn, Diệp Thành tùy tiện ngồi xuống, cậu rót cho hắn một chén trà sau đó đi tắm. Nhà cậu xung quanh chỉ có bốn bức tường, tiền thuê nhà cũng không cao lắm, đem thảm trải sàn nhà cậu mang ra trải xuống ổ chó nhà Diệp Thành chắc cũng không đủ độ bóng. Diệp Thành nhìn xung quanh, nhà gồm hai phòng, lại sạch sẽ, giống như bộ dáng xinh đẹp của Lạc Cánh Cánh. Hắn yên lặng ngồi trên ghế salon, bên cạnh là một bộ đồ gấu được gấp gọn gàng.

Một lúc lâu sau, Lạc Cánh Cánh quấn khăn tắm lỏng lẻo, tóc còn dính nước, đi ra khỏi phòng tắm, ngồi bên người Diệp Thành, hỏi, anh là trai thẳng phải không? Chờ một lúc buồn nôn cũng đừng trách tôi, còn phải quét sạch sẽ, sau đó đem tiền trả cho tôi.

Diệp Thành không trả lời, ánh mắt ở trên ngực của Lạc Cánh Cánh mà nhìn nửa ngày, nuốt nước miếng hỏi, cậu là đồng chí? Lạc Cánh Cánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía trước. Ngoài mặt nói, tôi là đồng chí từ lúc nhỏ. Thế nào, đồng chí Diệp Thành, chúng ta bắt đầu đi. Trong lòng lại nhủ, nhanh lên tôi còn đi ngủ.

Gương mặt Diệp Thành co quắp, khuôn mặt nhất thời đỏ lên, cậu không cần vội, tôi cũng không vội trở về. Lạc Cánh Cánh vừa đứng lên vừa nói, tới phòng ngủ đi.

Lạc Cánh Cánh đưa một cái ghế dựa cho Diệp Thành ngồi, Diệp Thành khoát tay, nếu cương thì tôi đứng tại chỗ xử cũng được. Lạc Cánh Cánh vui vẻ nói, anh chẳng lẽ không có kinh nghiệm. Diệp Thành lập tức phản bác nói, đương nhiên là có nhưng mà cùng con trai thì không có. Lạc Cánh Cánh cười một tiếng, nói được anh hảo hảo thưởng thức đi, dùng một vạn mua vui, phải xem cho kĩ.

Lạc Cánh Cánh leo lên giường đôi, mảng đùi trắng nõn lộ ra trước mắt Diệp Thành, hắn tựa lưng vào giá sách. Lạc Cánh Cánh khẽ đảo ở phía sau, hai chân chậm rãi đặt lên đầu mình, cơ bắp ở đùi kéo dãn ra, động tác kèm theo chút vũ đạo, phiến tình làm cho nhiệt độ trong người Diệp Thành tăng lên. Đây là chiến thuật kéo dài của Lạc Cánh Cánh, việc này cậu làm một lần, sau đó bị chính tinh dịch của mình bắn cho đầy mặt, cảm giác vô cùng sảng khoái, cảm giác mình còn đặc biệt hơn cả Joseph. Cậu cũng không biết mình có làm tốt hay không nữa.

Nhìn dáng vẻ hưởng thụ của Diệp Thành ở dưới giường, Lạc Cánh Cánh xoa hai bờ mông của mình, vật giữa đùi đã ngẩng lên, cả người cậu cong thành hình cung cực lớn, cậu bày ra bộ dáng tự nhiên, làm cho người ta cảm thấy không quá đột ngột, Lạc Cánh Cánh một tay vuốt ve túi trứng, một tay nắm lấy côn thịt, cầm quy đầu hồng nhạt, đẩy ra màng dính hồng phấn. Cậu khép hờ mắt, dùng đầu lưỡi tinh tế tự đùa giỡn quy đầu của mình, một bên phát ra tiếng rên nho nhỏ.

Lạc Cánh Cánh thân thể không lớn, bộ dáng vừa phải, nhan sắc cũng không nổi bật, Diệp Thành nhìn đến xuất thần, con người đồng tính trước mặt không chỉ làm hắn không ghét bỏ mà còn làm hắn sinh ra chút yêu thích, suy nghĩ này khiến hắn cả khinh. Lạc Cánh Cánh nhìn động tác của Diệp Thành, không rời mắt.

Lạc Cánh Cánh mở ra cánh môi đẹp đẽ, ngậm lấy đỉnh quy đầu, tiện đà nuốt xuống phía dưới. Diệp Thành đối diện Lạc Cánh Cánh, nhìn côn thịt trơn bóng, hồng nhạt, hơi cương lên bị miệng nhỏ mút vào, mà người ngậm lấy côn thịt chính là chủ nhân của nó, điểm này khiến hắn cảm thấy vô cùng yêu nghiệt dâm loạn.

Gương mặt thanh tú đỏ ửng, mí mắt rủ xuống, che dấu đi sự động tình. Bờ mông trắng nõn theo sự vận động của chủ nhân mà lên xuống, tiểu huyệt bên trong lúc ẩn lúc hiện, càng làm cho người ta yêu thích không thôi. Tiểu huyệt dao động theo biên độ nhỏ, khi thì mở ra khi thì đóng vào, giống như là miệng nhỏ đang cầu hoan.

Côn thịt chảy ra chất nhầy, tiếng thở dốc của Lạc Cánh Cánh ngày càng nặng nề, nhăn mày cố gắng phun ra nuốt vào hạ thân của chính mình, làm cho Diệp Thành miệng khô lưỡi khô, hắn gỡ một cúc áo sơ mi của mình ra. Lạc Cánh Cánh gắt gao nắm chặt bắp đùi của mình, đem côn thịt đẩy mạnh vào trong miệng, trên làn da trắng nõn lưu lại vết tích màu đỏ, càng thêm phiến tình.

Tần suất ra vào nhanh hơn, cổ họng Lạc Cánh Cánh thỏa mãn phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, tiếng nước vang lên, túi trứng theo động tác của côn thịt mà run lên. Phần eo theo động tác phun ra nuốt vào của cậu mà co rút, ở trên giường bộ dáng vặn vẹo của cậu có điểm ý loạn tình mê, ý tứ hờn dỗi. Hai gò má Lạc Cánh Cánh rịn ra một tầng mồ hôi, côn thịt xâm nhập không theo hình dáng nhất định, bộ dáng dâm mỹ kia làm hạ thân Diệp Thành nóng lên.

Lạc Cánh Cánh bị côn thịt của mình đâm đến quai hàm đau nhức, nhưng hạ thân phía dưới nhắc cậu không được dừng lại, tiếp tục động tác phun ra nuốt vào, nước mắt vì tình dục dâng cao mà tràn ra khóe mắt, cậu hừ một tiếng cơ hồ thể hiện lên ý tứ đáng thương.

Lại một phen kịch liệt trừu sáp, Lạc Cánh Cánh run thắt lưng lên, rời miệng khỏi côn thịt của mình, trong nháy mắt buông eo ra, không nhịn được cao giọng rên rỉ, côn thịt thỉnh thoảng lại phun ra tinh dịch, bắn vào mặt, cổ, bụng của cậu, miệng nhỏ vì ngậm côn thịt mà đỏ lên, dính nước trong suốt, khóe miệng còn lưu lại phần dịch trắng mà phân thân bắn ra, áo tắm mở rộng, tinh dịch trắng sữa theo sự co rút của cậu mà chậm rãi bắn ra, khuôn ngực phập phồng, đầu vú đỏ thẫm đã đứng lên, vì dính dịch trắng mà hiện ra vẻ dâm loạn phiến tình.

Phân thân mềm mại nằm ở giữa hai chân cậu, đầu ngón tay phiếm hồng của Lạc Cánh Cánh di chuyển xuống dưới côn thịt, mắt nhìn theo tinh dịch vẫn đang còn chảy ra.

Lạc Cánh Cánh bắn tinh, khoái cảm qua đi, cậu ở phục hồi lại tinh thần, cũng may còn nhớ có người đang nhìn mình, cậu ngẩng đầu nhìn lên, đã không còn sức để trợn mắt, vô lực nói, đồng chí Diệp Thành, trò vui xong rồi, anh muốn phá lều thì phải trả thêm tiền.