Chân Linh Cửu Biến

Chương 1612: Dạ công (tục - 6)




Lại thấy Dương Hi lão tổ người đeo bảy thanh phi xoa há mồm phun ra một ngụm máu tươi trên Thất Vũ Phiến trong tay, rồi sau đó không để ý Liệt Thiên kiếm khí của Tiểu Bạch Vũ tới người, đem Thất Vũ Phiến cà một cái trước người Vốn dĩ hư không bởi vì thần thông giao phong liên tục mà chấn động không dứt tức thì bị xóa sạch.

Dương Hi lão tổ không chút nghỉ ngơi một đầu liền đâm vào trong hư không. Nơi xa Chu Bát Tả bị Dương Hi lão tổ trở tay bị thương nặng bất chấp thân thể bị thương nặng, miễn cưỡng chồm lên trên nửa người, nói:

- Không được để cho lão ta trở về Cửu Huyền lâu, nếu không chuyện bọn ta tính toán tiền công tấn khí!

Dương Thọ Xương song chưởng vòng ôm hư không, một đoàn Ngũ Hành linh quang nhất thời dựng dục, rồi sau đó đột nhiên đẩy ra phía hư không. Từ trước người ông ta mãi cho đến một mảnh hư không trước Cửu Huyền lâu rung chuyển kỳ dị. Dương Hi lão tổ lần nữa không cách nào khống chế không gian thần thông thi triển, nhưng lão ta dù sao cũng đứng đầu Thuần Dương tu sĩ, trong tay lại có Thất Vũ Phiến nơi tay, mặc dù bị thủ đoạn quỷ dị của Dương Thọ Xương phá không gian thần thống của lão, nhưng Dương Hi lão tổ tự thân cũng chưa từng bị tổn thương chút nào, chẳng qua lảo đảo ngã đi ra từ trong hư không thôi.

Nhưng mà đây đã đủ rồi, tiểu thiên thế giới Cửu Huyền lâu trôi ở bầu trời tông môn mặc dù gần trong gang tấc, Viên Phá Không một côn phá thiên, lần nữa xuất hiện trước người của Dương Hi lão tố, linh bảo trong tay quét ngang. Dương Hi lão tổ không thể không lui về phía sau tránh né, bị ngăn trở bên ngoài Cửu Huyền lâu.

Sau khi mạnh mẽ ngự sử Thất Vũ Phiến bị Chu Bát Tả đột nhiên xuất thủ bị thương nặng, Dương Hi lão tổ sớm đã đến mức chân nguyên khô kiệt sau khi bị Viên Phá Không bức lui, đối mặt Liệt Thiên kiếm khí của Tiểu Bạch Vũ theo sát mà đến, Dương Hi lão tố không còn cách nào tránh né, bất đắc dĩ, chỉ đành phải dùng Thất Vũ Phiến trong tay để ngăn che.

Tiêu Bạch Vũ chưởng khống kiếm thuật thần thông của mình thần diệu bực nào, chẳng qua ngay trong lúc không tha bấm ra một đạo kiếm quyết. Liệt Thiên kiếm khí dường như muốn thôn phệ thiên địa đúng dịp chợt lóe giữa không trung. Dương Hi lão tổ thét lên một tiếng kinh hãi, tay nắm Thất Vũ Phiến đã bị chém đứt!

Theo đó, liên tiếp hai tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Hai vị Thuần Dương còn sót lại của Cửu Huyền lâu cũng trước sau bị Lục Bình cùng Thất Phiến lão tổ làm vỡ nát tâm hạch không gian.

Tuy nhiên hai người rốt cuộc là Thuần Dương tu sĩ, sinh mệnh lực đủ mạnh mẽ, lúc sắp chết đột nhiên hô to:

- Dương Hi sư huynh, mau phát động cấm đoạn đại trận!

Linh khí quỷ dị chấn động đột nhiên xuất hiện từ trên người hai vị người Thuần Dương tu sĩ sắp chết. Sắc mặt Lục Bình biến đổi, hộ:

- Không được, bọn họ muốn tự bạo, không, không đúng, tâm hạch không gian đã bị bị đánh nát, bọn họ đây là muốn tự ta hiến tế!

Chính vào lúc này, nơi xa Chu Bát Tả cũng không kịp nhớ người bị thương nặng, mạnh mẽ hộ:

- Nhanh lên, đoạt tiểu thiên thế giới đi mau, cấm đoạn đại trận sắp phát động!

Hai vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương lúc sắp chết lấy phương thức tự mình hiến tế hiệp trợ Dương Hi lão tổ khởi động Cửu Huyền lâu cấm đoạn đại trận. Chu Bát Tã vội vàng lớn tiếng kêu muốn Tiểu Bạch Vũ bắt lại tiểu thiên thế giới trước:

- Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa cực kỳ bí mật trong tiểu thiên thế giới.

Dương Hi lão tổ bởi vì bàn tay bị chém mà mất Thất Vũ Phiến lúc này cũng đã biết được Cửu Huyền lâu bị tiêu diệt trong khoảnh khắc. Lão ta định ngay cả Thất Vũ Phiến dưới chân cũng không cướp đoạt, mà liên tiếp lui về phía sau mấy bước. Một tay về một thủ ấn kỳ diệu trước người, trong nháy mắt hòa cùng linh khí ba động do hai vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương sắp chết trước đó tán phát ra. Toàn bộ Cửu Huyền lâu đạo tràng nhất thời chấn động cả lên.

Lục Bình có thể thấy rõ ràng Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận đang vùi lấp. Nói chính xác hơn đó không phải là vùi lấp, mà là đang rút về. Cứ như vậy Cửu Huyền lâu tông môn sẽ có càng nhiều bại lộ ngoài hộ phái đại trận. Mà đạo tràng làm cơ sở nhất bởi vì họ phái đại trận rút về mà trở nên càng thêm vững chắc, đồng thời lỗ hổng bị đánh xuyên trước đó cũng do đại trận rút về mà kịch liệt thu nhỏ lại.

Một khi cấm đoạn đại trận hoàn toàn phát động, toàn bộ Cửu Huyền lâu đạo tràng đều sẽ bị nhét vào trong khe hở của không gian. Toàn thể Cửu Huyền lâu thậm chí vì thế bỏ qua một phần tông môn trú địa.

Dương Hi lão tổ lúc này bởi vì dẫn động cấm đoạn đại trận mà được thủ đoạn bảo hộ sau đó lưu lại ở đạo tràng, trong lúc nhất thời mọi người căn bản không thể nào uy hiếp được lão ta. Nhưng dưới tình huống cấm đoạn đại trận phát động, mọi người thiếu nhất chính là thời gian. Nếu không một khi bị vây trong cấm đoạn đại trận, cho dù đám người Tiểu Bạch Vũ tàn sát hết toàn thể Cửu Huyền lâu cũng không cách nào đánh vỡ thủ đoạn cuối cùng do Cửu Huyền lâu lịch đại Chân Linh lão tổ không ngừng hoàn thiện bố trí.

Tiêu Bạch Vũ vào chớp mắt Chu Bát Tả nhắc nhở đã đi về phía Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới trôi giữa không trung. Đám người Viên Phá Không, Dương Thọ Xương, Mãn Nguyệt trước sau bay về phía Cửu Huyền lẩu tiểu thiên thế giới. Thất Phiến lão tổ đang toàn lực trấn áp Thất Vũ Phiến. Lục Bình chỉ đành phải ở một bên hộ pháp, rồi sau đó liền thấy Chu Bát Tá lảo đảo đi tới..

Lục Bình tâm thần căng thẳng, đối với Chu Bát Tả cũng không buông lỏng. Mũi kiếm của Chân Linh Chi Kiếm thủy chung chí hướng bà ta, hiển nhiên hắn đề phòng quá sâu đối với vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương lão tổ đột nhiên trở mặt.

Chu Bát Tả cảm nhận được địch ý của Lục Bình, cười cười không nói gì, mà là một bên xếp bằng ngồi dưới đất. Bà ta lấy ra mấy cái bình ngọc từ bên trong trữ vật pháp khí, nuốt vào trong bụng toàn bộ mấy loại linh đan trân quý bên trong bắt đầu chữa thương.

Hiển nhiên trước đó Chu Bát Tả bị Dương Hi lão tổ lấy Thất Vũ Phiến bản thể phản kích, tự thân cũng bị thương không nhẹ. Tuy nhiên Lục Bình nhìn thấu một tia đau khổ một tia bàng hoàng ít nhiều trên mặt Chu Bát Tả ngồi bên cạnh không người bắt đầu chữa thương. Lục Bình âm thầm suy đoán, sợ rằng Chu Bát Tã quyết định đột nhiên làm phản cũng vô cùng không dễ dàng.

Thất Phiến lão tổ một bên hiển nhiên cũng không đem toàn bộ tâm thần đặt trên trấn áp Thất Vũ Phiến, nhìn thấy Lục Bình cẩn thận như vậy, cười cười, nói:

- Lục tiểu hữu không cần khẩn trương như vậy. Chu đạo hữu chính là đạo lữ của Tiêu đạo hữu. Trước đây một mực không hề báo cho tiểu hữu, quả thật bởi vì lúc này sự quan trọng đại, quan hệ đến sự sống chết của Chu đạo hữu, kính xin Lục tiểu hữu chở trách.

Lục Bình gật đầu một cái, trên mặt không nhìn ra biểu hiện gì, chẳng qua thu vào Chấn Linh Chi Kiếm, nhưng trong lòng vẫn đề phòng như cũ. Về phần đề phòng người nào, ngay cả bản thân Lục Bình một thời gian cũng không quá rõ.

Chính vào lúc này, Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới trôi ở bầu trời của đạo tràng đột nhiên kịch liệt rung động, rõ ràng không gian chấn động cơ hồ cuốn ùa toàn bộ chỗ tông môn của Cửu Huyền lâu. Nếu không phải lúc này Dương Hi lão tổ đã phát động cấm đoạn đại trận nhằm vào Cửu Huyền lâu đạo tràng, chỉ sợ một hồi không gian chấn động này có thể khiến Cửu Huyền lâu tổn thất thảm trọng.

- Ngày nào đó Cửu Huyền lâu nặng ra tu luyện giới, toàn thể Cửu Huyền lâu tất đem nợ máu trả bằng máu!