Chân Linh Cửu Biến

Chương 1641: Cấm kỵ (1)




Tiêu Bạch Vũ đang trốn. Mặc dù lúc này đuổi phía sau ông ta chính là một vị Chân Linh lão tổ, nhưng Tiêu Bạch Vũ cũng không vì thế mà hốt hoảng, ngược lại giữa thần sắc duy trì đầy đủ tỉnh táo.

Thế nhưng lúc này duy nhất làm ông ta có chút không hiểu chính là trong hư không vẫn một mảnh yên tĩnh. Sao đến bây giờ Lục Thiên Bình đó vẫn không bị Nguyên Tửu tìm được? Chẳng lẽ thực lực của Lục Thiên Bình thậm chí còn phải cao hơn Tiêu mô ta hay sao?

Tuyệt không khả năng này! Tiêu Bạch Vũ tuyệt không tin lúc này thực lực của Lục Bình đã vượt qua ông ta. Có lẽ sau này sẽ có, nhưng hiện tại tuyệt không thể nào là đối thủ của ông ta.

Đúng rồi, nguyên nhân là trên người của Nguyên Tửu. Người này mới vừa thành tựu Chân Linh, tu vi chưa vững chắc, lúc này vì cầu xin ổn thỏa, cho nên mới một mực kéo đến bây giờ.

Trong lúc bất tri bất giác, Tiểu Bạch Vũ đường đường Liệt Thiên Kiếm Thánh, được xưng tu luyện giới Thuần Dương người thứ nhất cũng đặt Lục Bình ngồi vị trí ngang hàng với ông ta. Thậm chí thời khắc sinh tử nguy cấp còn đang âm thầm so đầu người nào có thể dưới sự đuổi giết của Chân Linh lão tổ lẫn mất thời gian dài hơn!

Có lẽ chính là ấn chứng Tiêu Bạch Vũ mới vừa suy nghĩ, lúc này trong hư không ngoài mấy trăm dặm từ phía sau ông ta đột nhiên dâng lên một đạo linh khí sóng lớn mãnh liệt. Thậm chí trong nháy mắt đó, hư không bốn phía đều ở đây chôn vùi, không gian chấn động kịch liệt trực tiếp tác dụng tới bốn phía Tiêu Bạch Vũ. Thậm chí khiến cho Tiêu Bạch Vũ thu liễm khí tức tiết lộ trong nháy mắt như vậy.

Không ổn!

Tiêu Bạch Vũ trong lòng cả kinh, lần nữa bình phục hư không tốn phía rung chuyển, thu liễm linh khí quanh người. Liệt Thiên kiếm không ngờ lại bị ông ta làm độn kiểm sử dụng, lấy độn thuật kết hợp không gian thần thông, tốc độ bay trốn của Tiêu Bạch Vũ cao hơn một tầng lầu, nhưng mà hết thấy cũng đã muộn.

Chính là trong nháy mắt khí tức lộ ra ngoài trước đó, khiến cho Chân Linh lão tổ bén nhạy một mực đuổi sau lưng Tiêu Bạch Vũ bắt được chỗ ở của ông ta. Không gian bốn phía phảng phất áp súc. Một vị lão gia râu tóc bạc trắng nhìn như thong thả cất bước mà đi, nhưng mỗi một bước bước ra phảng phất đều vượt qua vô số không gian. Tiêu Bạch Vũ chỉ cảm thấy khoảng cách hai người đang bị nhanh chóng rút ngắn.

- Tiêu Bạch Vũ, nếu như ngươi đã được Cửu Huyền lâu truyền thừa, đó đã biết được, trước mặt lão phu ngươi trốn không thoát đâu.

Lão giả nhàn đình tín bộ theo sau lưng Tiêu Bạch Vũ, cũng không vội chặn lại Tiêu Bạch Vũ, ngược lại lời nói với ông ta giống như khuyên giải vậy.

Không ngờ Tiêu Bạch Vũ thật đúng là ngừng lại giữa hư không, xoay người chắp tay với Thủy Tinh cung lão tổ đi tới sau lưng, nói:

- Tiền bối xem ra chính là Thủy Tinh cung Đan Chu lão tổ. Vãn bối Tiêu Bạch Vũ hôm nay có thể được cùng tiền bối ganh đua cao thấp quả là không uổng kiếp này!

Lão giả buồn cười nhìn Tiêu Bạch Vũ trước mắt, hỏi:

- Ngươi thật cho rằng có thể làm đối thủ của lão phu sao? Người có biết chân chính chênh lệch giữa thành tựu Chân Linh cùng Thuần Dương tu sĩ không?

Tiêu Bạch Vũ mỉm cười đáp:

- Tiền bối mới vừa rồi nếu như đã nói qua vãn bối được Cửu Huyền lâu truyền thừa, vãn bối làm sao không biết được chân chính chênh lệch giữa Thuần Dương tu sĩ cùng Chân Linh. Tuy nhiên cũng chính vì vậy, vãn bối giống vậy cũng biết tiền bối mặc dù lên cấp Chân Linh, lúc này chỉ sợ cũng không dám ở phương thế giới này toàn lực thi triển. Nếu không mặc dù thiên phạt không lập tức hạ xuống, tiền bối cũng không ở chỗ này dừng lại thời gian bao lâu. Một Chân Linh lão tổ lấy Chân Linh tu vi nhưng không được không thi triển Thuần Dương thủ đoạn, vãn bối có sợ gì? So sánh mà nói, vãn bối lúc này thậm chí còn tốt hơn một ít so với vận khí của vị Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên kia!

Đan Chu lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lão phu thân là người bảo vệ của Thủy Tinh cung, chính là thà bị thiên phạt cũng muốn trừ đi người tên gieo họa này là đương nhiên.

Tiêu Bạch Vũ thu hồi nụ cười trên mặt, trầm giọng nói:

- Như vậy vãn bối cũng chỉ có đánh cuộc tiền bối không dám lấy an nguy của mình để đối tánh mạng của Tiểu mô. Nếu tiền bối có ý muốn bị thiên phạt cũng phải xuất thủ với Tiêu mỗ, thế thì Tiêu mô đành chấp nhận!

Cuối cùng, Tiêu Bạch Vũ cũng đột nhiên mặt hiện lên vẻ trào phúng, hỏi:

- Tiền bối thật có dũng khí cùng vãn bối đồng quy vu tận không?

Đan Chu lão tổ thần sắc lạnh lẽo, đáp:

- Lão phu mặc dù không cách nào dừng lại quá lâu ở phương thế giới này, nhưng trước khi thiên phạt phủ xuống chí ít cũng có nắm chặt một kích toàn lực. Tiêu đạo hữu có nắm chặt kế tiếp không?

Một câu nói đó của Đan Chu lão tổ thật ra thì chính là thừa nhận mình không dám cùng Tiêu Bạch Vũ đồng quy vu tận, nhưng một kích toàn lực của Chân Linh lão tổ rốt cuộc là cảnh tượng bực nào? Mặc dù Tiêu Bạch Vũ đã từng thấy qua miêu tả từ trong Cửu Huyền lâu truyền thừa điển tịch, nhưng do không chân chính đã biết, phải nói trong lòng không thấp thỏm đó là tuyệt đối không thể nào.

Ngay vào lúc Đan Chu lão tổ vừa hỏi, lại thấy trên mặt của Tiêu Bạch Vũ đột nhiên hiện ra một tia cuồng nhiệt. Tia cuồng nhiệt này cùng với loại phấn chấn không khỏi độc nhất vô nhị trước đó của Lục Bình khi biết sắp gặp gỡ cùng Chân Linh lão tổ, là một loại theo đuổi cùng khát vọng cực hạn.

Liệt Thiên kiếm dưới chân Tiêu Bạch Vũ trong nháy mắt phảng phất cũng khế hợp tâm ý của chủ nhân. Tiếng kiếm trong trẻo mang chiến ý vô cùng cuốn ùa nửa bên không gian. Thậm chí ngay cả Đan Chu lão tổ đối diện trong nháy mắt cũng chậm rãi thu liễm nụ cười trên mặt, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Bạch Vũ thêm mấy đạo trịnh trọng.

- Loại tâm tính không sợ do không biết tuyệt vọng vì thứ gì, lão phu từ sau khi thành tựu Chân Linh chưa từng thấy qua nữa. Thật là đã lâu nha!

Vạn Độc Thương Khung Bích, Đông Hải tu luyện giới một chỗ đất cấm kỵ, trong truyền thuyết của tu luyện giới, chỗ mật địa này là vạn độc chi địa bởi vì ban đầu Giao đạo nhân uống nhầm độc đan của Quy đạo nhân ép ra máu độc hình thành. Giao đạo nhân và phòng ngừa độc tính của vạn độc chi địa khuếch tán dưới trọng thương bày ra Vạn Độc Thương Khung Bích, để tránh kịch độc khuếch tán toàn bộ tu luyện giới.

Mà trong Thủy Tinh cung lịch đại truyền thừa ghi lại, trong Vạn Độc Thương Khung Bích cũng là một chỗ tràn đầy quỷ dị cùng nguy hiểm. Thậm chí Thủy Tinh cung chế phái lão tổ lúc Hổ đạo nhân ngồi xuống nghe đạo đã từng từ trong lời nói phiến ngữ của Hổ đạo nhân mơ hồ đoán được trong Vạn Độc Thương Khung Bích có thể cất giấu sự tồn tại gì kinh người.

Những Thủy Tinh cung lịch đại Chân Linh lão tổ đều đã từng phát ra tu sĩ cố gắng lên vào điều tra Vạn Độc Thương Khung Bích điều tra. Nhưng cuối cùng hoặc là thu hoạch một ít thiên tài địa bảo, hoặc là một đi không trở lại, Vạn Độc Thương Khung Bích trước mặt Thủy Tinh cùng tông sư duy trì sự thần bí vốn có.

Cho đến tám ngàn năm trước, một vị Thủy Tinh cung Thuần Dương tu sĩ không kiềm chế được tò mò trong lòng. Sau khi ông ta thành tựu Chân Linh tu vi còn trong thời gian một năm chưa vững chắc đã mạo hiểm lẻn vào Vạn Độc Thương Khung Bích, cố gắng đem bí mật trong Vạn Độc Thương Khung Bích rõ ràng khắp thiên hạ.

Nhưng chuyện xảy ra chân chính làm Thủy Tinh cung kinh hãi. Sau khi vị Chân Linh tu sĩ đó mạnh mẽ xông vào Vạn Độc Thương Khung Bích không lâu, bên trong bộc phát linh khí rung chuyển to lớn, hiển nhiên là bởi vì đấu pháp kịch liệt tạo ra.