Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1033




CHƯƠNG 1033

“Mấy lời khách sáo thì miễn đi. Năng lực làm việc của Bạch Ngọc ai ai cũng rõ, không thể đuổi việc cô ấy được.”

Thành Trâm nói rõ điều kiện của mình.

Áp lực của Lý Mộng Đình tăng nhanh, lúc này Tiêu Đào cũng không dám nói gì, cô ấy chỉ là thư ký, không thể so với phó tổng giám đốc.

Vương Nhất không hề nể mặt Thành Trâm chút nào, mặt đầy khó hiểu nhìn cô ta: “Thành tổng, cô không thấy tay của cô dài quá sao? Đây là phòng thương mại. Cô có phải là giám đốc phòng thương mại không?”

“…”

Thành Trâm nhất thời câm nín, ánh mắt nhìn Vương Nhất càng ngày càng lạnh.

Nói thế nào cô ta cũng là cây đa cây đề dưới hai đời chủ tịch, bộ phận bình thường đều sẽ nể mặt cô ta.

Vì vậy, bộ phận nào cũng ít nhiều có người của Thành Trâm, Bạch Ngọc là một trong số đó, mà được sắp xếp vào một nơi béo bở như phòng thương mại thì càng được xem trọng, bị Vương Nhất nhổ đi thì đã là gì?

Nhưng cô ta không biết rằng cho dù lần này không ra tay thì những người mà cô ta sắp xếp vào phòng thương mại sau này cũng sẽ bị Vương Nhất quét sạch từng người một, cái đám này coi như tiêu rồi.

“Vương tổng thật sự muốn gây khó dễ với tôi.” – Thành Trâm thờ ơ nói.

Những người có mặt không ai dám xen vào, không ai nghĩ rằng chỉ một cuộc xung đột nhỏ lại diễn biến thành cuộc đối đầu trực diện giữa hai phó tổng giám đốc.

Vương Nhất nở nụ cười: “Không phải tôi gây khó dễ cho cô, mà là cô, tự gây khó dễ cho chính mình.”

“Ý anh là gì?”

Thành Trâm nén giận hỏi.

Cô ta thực sự hận Vương Nhất đến tận xương tủy, chưa nói đến việc khiến cô ta rất mất mặt trong lần tuyển chọn phó tổng giám đốc vừa rồi, lần này đổi phòng ban với anh ta, lại vấp phải trở ngại, bây giờ còn muốn nhổ hết người cô ta cài cắ.m vào phòng thương mại, sao mà không tức giận cho được?

Vương Nhất nở nụ cười nói: “Chúng ta đều là phó tổng giám đốc, trực tiếp xen vào ân oán của nhân viên cũng không tốt. Chi bằng để họ tự mình giải quyết?”

“Anh nói xem, giải quyết như thế nào?”

Thành Trâm muốn biết anh ta lại giở trò gì.

“Tôi nghi ngờ khả năng làm việc của Bạch Ngọc, nên hãy cho cô ta làm một tài liệu giống hệt, rồi so sánh với tài liệu của Lý Mộng Đình. Năng lực mạnh hay yếu nhìn là biết ngay.”

Vương Nhất cười nói: “Nếu Bạch Ngọc hơn Lý Mộng Đình, tôi không có gì để nói. Nhưng nếu Lý Mộng Đình mạnh hơn Bạch Ngọc, vậy thì thật xin lỗi, vị trí của Bạch Ngọc sẽ do Lý Mộng Đình tiếp nhận!”

“Được!”

Thành Trâm đồng ý.

Vương Nhất nhìn Lý Mộng Đình: “Sao, em có tự tin không?”

Lý Mộng Đình nhìn Vương Nhất đầy cảm kích: “Có!”

Cô ấy hiểu rằng Vương Nhất đang cho cô ấy một cơ hội để thể hiện năng lực của mình, anh thực sự có thể cho Lý Mộng Đình thăng tiến, nhưng dù sao dựa vào quan hệ thì dễ bị người ta nói ra nói vào.