Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1077




CHƯƠNG 1077

“Rất chính xác!”

Hạ Khiêm nói: “Vợ của Vương Nhất là Lý Khinh Hồng. Hội trưởng La của Thương hội Chim ưng đỏ rất thích Lý Khinh Hồng. Vì thế, ra lệnh cho cấp dưới chăm sóc chồng Lý Khinh Hồng cũng là lẽ đương nhiên.”

“Thật sự như vậy ư…”

Tuy nhiên, Hạ Lãm cảm thấy không đơn giản như vậy, ông ta cân nhắc một lúc rồi nói: “Dù sao thì tối mai sẽ là buổi đấu giá thu hút sự chú ý của toàn bộ Giang Thành. Cháu có thể gửi cho ngài Vương một vé vào cửa xem liệu anh ta có tham gia đấu giá hay không. Đến lúc đó, thân phận có tôn quý hay không là biết ngay.”

“Anh ta chính là kẻ ở rể!”

Hạ Khiêm đang muốn nói gì đó, nhưng lại bị Hạ Lãm trừng mắt nhìn.

Do đó, anh ta chỉ có thể cầm một tấm vé vào cửa lên, vội vã ra khỏi cửa.

Còn Hạ Lãm lại tiếp tục tận hưởng bức tranh người đẹp mình vẽ.

“Lục Kiệu, anh lấy một tấm vé vào cửa buổi đấu giá đưa cho Vương Nhất, thăm dò thử xem sao.”

Cuộc trò chuyện như vậy cũng xảy ra ở nhà họ Lục.

Đối với phản ứng của hai nhà Lục và Hạ, người trong cuộc là Vương Nhất vẫn chưa hay biết gì.

Lúc này, anh đang định cùng Lãnh Nhan, và Hồng Phật lái xe rời khỏi Giang Thành.

Két…

Đột nhiên, một chiếc xe nhà sang trọng lao từ bên trái đến, chặn trước mặt.

“Cẩn thận!”

Sắc mặt Lãnh Nhan lập tức thay đổi, đánh tay lái, xe lập tức chuyển hướng.

Hồng Phật đang ngồi ở hàng ghế sau vui vẻ uống sữa chua lập tức run tay, sữa chua đổ hết lên quần áo.

Ngay sau đó, cô ta mặt đầy tức giận: “Sao cô lại lái xe…”

Lãnh Nhan cười lạnh một tiếng: “Câu hỏi này, cô vẫn nên hỏi chiếc xe trước mặt thì hơn…”

Vương Nhất không nói gì, chỉ nheo mắt nhìn về phía chiếc xe trước mặt.

Cửa xe mở ra, một người đàn ông đầu đinh cao lớn đi xuống, sải bước đến trước mặt chiếc xe của Vương Nhất, gõ cửa sổ.

“Có chuyện gì à?”

Vương Nhất hạ cửa xe xuống, thản nhiên liếc nhìn anh ta.

Người đàn ông đầu đinh mặt không cảm xúc ra lệnh: “Xuống xe, đi cùng tôi một chuyến, cậu chủ nhà tôi muốn gặp anh.”

Vương Nhất nhíu mày, lãnh đạm nói: “Muốn gặp tôi, bảo anh ta đích thân đến mời!”

Giọng điệu ngông cuồng, quả nhiên không coi đối phương ra gì.

Vương Nhất vừa dứt lời, ánh mắt của Lãnh Nhan cũng lạnh xuống, nhìn cách đối phương hung hăng xông đến chặn đường bọn họ là đủ để biết được đối phương không có ý tốt gì.

Trên mặt Hồng Phật cũng tràn đầy tức giận, vì người đàn ông này mà sữa chua cô ta vẫn luôn nhớ thương bị đổ.