Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1171-1172




CHƯƠNG 1171

Câu này đã đẩy Vương Nhất lên đầu sóng ngọn gió, tất cả đám con riêng, ngoài Đồng Thiên Tường, những người khác mặt đều u ám.

“Một tên ở rể mà cũng có tư cách khiến con gái nhà họ Đồng si mê à, quá lố bịch!”

“Em gái, tên vô dụng này mà cô cũng nhìn trúng à, không biết xấu hổ hả?”

“Trước đây, tôi còn không tin cô em tính tình ph óng đãng, cho rằng chỉ hơi nhiệt tình, không ngờ lại là thật.”

“Đúng là nỗi ô nhục của nhà họ Đồng mà, ba cô ta ở dưới suối vàng có biết, chắc chắn cũng chết không nhắm mắt.”

“…”

Dưới sự lôi kéo của Sử Kiến, tất cả con riêng đồng loạt lên tiếng, không chỉ chê bai sự tồi tệ của Vương Nhất, mà còn chọc vào điểm yếu của Đồng Yên Nhiên.

“Câm miệng, các người câm miệng lại cho tôi!”

Đồng Yên Nhiên hét liên tục, mắt cũng đỏ lên.

Cô ta cũng là phụ nữ, mặc dù hơi chủ động, nhưng cũng tùy người mà! Lúc này, lại bị nói là người phụ nữ ph óng đãng, sao có thể chịu được cơ chứ?

Vương Nhất kéo Đồng Yên Nhiên, nói: “Để tôi giải quyết.”

Nói xong, anh sải bước đến trước mặt Sử Kiến, không cảm xúc nhìn anh ta: “Anh nói, tôi và cô Đồng có quan hệ không đứng đắn?”

Sử Kiến hơi e dè trước khí thế trên người Vương Nhất, nhưng vẫn không sợ hãi, cười lạnh nói: “Chẳng lẽ không phải à? Cả đời này anh chỉ có thể làm thằng ở rể thấp hèn mà thôi. Năm năm trước, ở nhà họ Kim như vậy, thì năm năm sau, ở nhà Lý Khinh Tuyết cũng vậy. Bây giờ, nếu có cơ hội trở thành con rể nhà họ Đồng, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua!”

Vương Nhất lắc đầu, nhìn một lượt tất cả mọi người: “Bây giờ tôi đã hiểu, vì sao Đồng Kiệt thà tiếp tục giữ vững địa vị, chứ không bằng lòng giao nhà họ Đồng cho đám con riêng các người quản lý rồi!”

“Thứ nhất, các người lòng dạ độc ác. Khi Đồng Kiệt còn sống, ai nấy cũng khúm núm, gọi dạ bảo vâng trước cô Đồng, sợ chọc giận cô ấy. Bây giờ, ông Đồng mất rồi, cô Đồng cũng không còn chỗ dựa, các người đương nhiên không coi cô ấy ra gì rồi.”

“Thứ hai, các người bất tài vô dụng. Tôi đã từng gặp những kẻ ngu ngốc, nhưng chưa từng gặp ai ngu ngốc như các người. Không chỉ ngu mà còn đáng thương, cả đời này cũng không có duyên với vị trí chủ nhà đâu!”

“Hỗn láo!”

“Anh nói ai đáng thương?”

“Chỉ là một thằng ở rể mà cũng dám bàn tán về chúng tôi?”

Lời nói và ánh mắt của Vương Nhất đâm mạnh vào trái tim của tất cả đám con riêng, họ đồng loạt mắng chửi anh.

Vốn dĩ thân phận con riêng của họ không được công khai, cũng không được so sánh với con ruột là Đồng Yên Nhiên. Bây giờ, Vương Nhất lại nói ra, rõ ràng là rút gân lột da mà!

“Đuổi đôi nam nữ chết tiệt làm ô uế gia tộc ra khỏi đây cho tôi, dạy cho chúng một bài học nhớ đời!”

Sử Kiến cười lạnh một tiếng, nói.


CHƯƠNG 1172


Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!