Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 603




CHƯƠNG 603

Khương Nhã My trịnh trọng gật đầu: “Quan chấp hành tổng cộng chia thành từ một sao đến năm sao, năm sao cao nhất, một sao thấp nhất, người tôi giết chỉ là một quan chấp hành một sao cấp thấp nhất.”

Vương Nhất hồi lâu không nói, cảm giác lo trước tính trước trong lòng càng lúc càng lớn.

“Mặc kệ nói như nào, cô không sao, đây là tin tức tốt nhất.” Vương Nhất trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên mỉm cười với Khương Nhã My.

Khương Nhã My cũng khẽ mỉm cười, bầu không khí lần nữa trở nên im ắng vi diệu, bỗng nhiên cô ta liếc nhìn Vương Nhất rồi nói: “Nghe nói anh kết hôn rồi sao?”

Trái tim của Vương Nhất thắt lại, vẫn cười khổ gật đầu.

“Vậy sao…”

Khương Nhã My cúi đầu, sau đó nở nụ cười, nói: “Tôi nhờ cô gái đó chuyển cho anh một câu, xem ra cô ấy không chuyển tới, lời này vẫn phải do chính miệng tôi nói — chúc mừng anh.”

Vương Nhất nghe ra tình cảm chất chứa trong ba chữ này, nhưng cũng chỉ có thể hóa thành hai chữ yếu ớt.

“Cảm ơn.”

Nhã My nhìn sang ảnh cưới treo cao trên bức tường, nghiêm túc nói: “Cô ấy rất xinh đẹp, anh phải đối xử tốt với cô ấy.”

“Đương nhiên.” Vương Nhất cười miễn cưỡng nói.

Khương Nhã My trầm mặc không nói, Vương Nhất cũng im miệng không nói.

Kết hôn, đây là một chủ đề rất nhạy cảm.

Vào lúc này, trên cầu thang truyền tới tiếng bước chân rất khẽ.

Lý Khinh Hồng từ trên tầng đi xuống: “Trong nhà có khách tới sao?”

Khi nói chuyện, ánh mắt đã dừng ở trên người Khương Nhã My ở bên cạnh Vương Nhất.

Trong lòng Vương Nhất chợt căng thẳng, Khương Nhã My bị thương nặng như vậy, anh nghĩ sau khi băng bó xong thì nói chuyện này với Lý Khinh Hồng.

Nhưng còn chưa đợi anh nói với Lý Khinh Hồng, Lý Khinh Hồng đã đi xuống trước rồi.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, trên gương mặt xinh đẹp bình tĩnh của Lý Khinh Hồng cũng vụt qua một tia khác lạ.

Đêm hôm, vậy mà có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy tìm tới cửa.

Lý Khinh Hồng mắt cao hơn đầu, người phụ nữ có thể khiến cô thừa nhận xinh đẹp, không nhiều, Khương Nhã My là một người.

Nhưng rất nhanh, tầm mắt của cô dừng ở trên vết máu ở cửa, ánh mắt dần dần trở nên nghiêm trọng, rảo bước đi xuống tầng: “Vị này là—”

Vương Nhất cũng vội vàng đứng dậy giới thiệu: “Cô ấy là chị dâu của anh.”

“Chị dâu?”

Lông mày của Lý Khinh Hồng hơi nhíu lại, liếc nhìn Vương Nhất đầy cổ quái, sau đó nở nụ cười: “Chào cô, tôi là vợ của Vương Nhất, Lý Khinh Hồng.”

“Khương Nhã My.”

Khương Nhã My tiếc chữ như vàng, nói ngắn gọn tên của mình.

Thấy đối phương không mấy hứng thú, Lý Khinh Hồng cũng không khách sáo nữa, lạnh nhạt hỏi: “Cô bị thương sao?”