Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 667




CHƯƠNG 667

Có thể thấy, trong mắt Lý Khinh Hồng đã ngưng tụ chút lạnh lẽo, không khó đoán, cô thật sự là đang phân vân, có nên cố liều mạng với đối phương không.

Vương Nhất lại vẫy vẫy tay: “Liều mạng với loại công ty này không đáng.”

Sau đó nhìn về phía Ngụy Hương Kiều, không hề có độ ấm cười cười: “Có phải cô cảm thấy, có Lương Nhật Tân chống lưng, thì sẽ mọi thứ sẽ an toàn?”

“…”

Ánh mắt Ngụy Hương Kiều ngưng trọng, mất tự nhiên cười: “Lương Nhật Tân gì chứ, tôi không biết anh đang nói gì.”

Vương Nhất Bác không thèm để ý, vẫn chậm rãi nói: “Công ty truyền thông của cô là công ty mới hoạt động, có mắt nhìn là điều quan trọng nhất, vì vậy, tôi sẽ đưa một tin độc nhất của cô.”

Ngụy Hương Kiều bỗng nhiên lộp bộp trong phòng một chút, có dự cảm chẳng lành.

Chỉ thấy Vương Nhất cười ha ha nói: “Kim Thành Vũ của nhà họ Kim biết chứ, hiện tại đã liệt nửa người nằm viện, là tôi đã khiến anh ta thành như vậy.”

“Tôi ngay cả Kim Thành Vũ còn không sợ, sao có thể sợ một kẻ hèn như Lương Nhật Tân chứ?”

Anh cười lạnh nói: “Thuận tiện nhắc nhở, Lương Nhật Tân chắc hẳn còn đang nằm viện điều trị, nguyên nhân bị thương, có phải do đoàn làm phim khi quay phim tạo ra không?”

“Đánh anh ta đến thương nặng như thế, cũng là tôi.”

“…”

Ngụy Hương Kiều tức khắc cảm thấy khiếp sợ, ánh mắt sợ hãi nhìn Vương Nhất.

“Tôi hỏi cô lần cuối, thật sự không xóa, không xin lỗi sao?” Vương Nhất hỏi.

Gương mặt Ngụy Hương Kiều biến sắc, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Không xóa, không xin lỗi.”

“Rất tốt.”

Vương Nhất cười xán lạn: “Vậy đừng trách tôi, khiến cô thực sự thân bại danh liệt, không còn nhà để về.”

Tin tức truyền đến từ công ty truyền thông Triều Hoa làm Lý Khinh Hồng tức giận khó mà bình tĩnh được, ánh mắt vô cùng nặng nề.

“Cô ta sống chết không chịu xóa tin tức, chỉ còn cách sử dụng sức mạnh quan hệ công chúng của công ty để đánh lâu dài với cô ta.”

“Không cần phải phiền phức như thế.”

Vương Nhất lại lắc đầu, anh cười nói: “Để anh xử lý chuyện này cho, đảm bảo là ngày mai tất cả các tin tức ác ý đều sẽ biến mất hết toàn bộ.”

Lý Khinh Hồng vô cùng kinh ngạc: “Anh định làm như thế nào?”

Vương Nhất cười nói: “Em không cần phải quan tâm đâu, cứ trở về công ty trước đi, công ty xảy ra chuyện lớn như thế, chắc chắn rất cần em.”

Nghe thấy lời này, sắc mặt của Lý Khinh Hồng liền dịu lại, cô cảm kích nói: “Cảm ơn anh.”

Đưa Lý Khinh Hồng trở về tòa nhà quốc tế, Vương Nhất lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Tăng Quốc Vinh: “Trong công ty của ông có truyền thông đại chúng nào mạnh hơn không.”

Tăng Quốc Vinh cười tươi: “Anh Vương, anh đã tìm đúng người rồi đó. Tôi là dựa vào cái này để lập nghiệp, không nói những nơi xa xôi, chỉ nói gần đây, về mảng truyền thông đại chúng ở Thiên An, tôi đứng thứ hai thì không có ai dám đứng thứ nhất.”