Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 920




CHƯƠNG 920

Trăng lạnh như nước, chiếu lên khuôn mặt của Kim Thúy Như, càng làm tôn lên vẻ đẹp hoàn mỹ, đồng thời cũng có chút cảm giác cô đơn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, lúc nãy cô ta vừa gội đầu vừa ngắm trăng…trung thu vẫn chưa đến, rốt cuộc phải buồn chán đến mức nào mới ngắm trăng một mình.

Khuôn mặt Vương Nhất có chút không tự nhiên, vội vàng thu ánh mắt lại: “Xin lỗi!”

Kim Thúy Như sững sờ, sau đó không để ý, khẽ cười một tiếng: “Không cần xin lỗi, thời gian tôi hẹn anh là 8h, anh chỉ đến đúng giờ mà thôi.”

“Đợi tôi một lúc.”

Nói xong, Kim Thúy Như đứng dậy trở về phòng, rất nhanh đã quay trở lại.

Mái tóc vốn đang ướt nhẹp đã được sấy khô, được búi cao bằng một chiếc cặp tóc, lộ ra chiếc cổ trắng nõn, đi đến trước mặt Vương Nhất: “Vào đi.”

Nhìn thấy Kim Thúy Như như thế này, cơn tức giận trong lòng Vương Nhất cũng giảm đi rất nhiều, khẽ gật đầu: “Được!”

Ai có thể ngờ được, phòng của Kim Thúy Như lại là một căn nhà gỗ đơn giản như vậy.

Diện tích có chút nhỏ, nhưng vẫn đầy đủ đồ đạc.

Ngoài những thứ mà trong phòng một cô gái nhất định phải có ra, còn có một bộ dụng cụ dùng để pha trà, Kim Thúy Như thích trà đạo, đây là chuyện mà người trong giới thượng lưu ở Thiên An đều biết.

“Thiết Quan Âm hay là Long Tỉnh?”

Kim Thúy Như không quay đầu lại, hỏi.

“Không cần.”

Vương Nhất từ chối, anh đến nhà họ Kim chỉ để hỏi rõ mọi chuyện, nói xong, anh sẽ rời đi.

Kim Thúy Như nheo mắt lại, khẽ cười một tiếng: “Vậy uống Long Tỉnh đi.”

“…”

Đối với chuyện này, Vương Nhất chỉ có thể cười khổ.

Kim Thúy Như làm việc gì, chỉ quan tâm bản thân muốn làm gì, không bao giờ quan tâm đến cảm nhận của người khác, cho dù người đó là Vương Nhất.

Rất nhanh, một cốc trà Long Tỉnh nghi ngút khói đã được bưng đến trước mặt Vương Nhất.

“Cảm ơn.” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Vương Nhất nói cảm ơn, nhưng lại không uống, chỉ nhìn chằm chằm vào cô ta: “Bây giờ có thể nói chưa? Câu nói lúc buổi sáng có ý gì?”

Kim Thúy Như không trả lời câu hỏi này, đôi mắt xinh đẹp mang theo ý cười, đánh giá anh: “Chúng ta chưa từng bình tĩnh, hòa nhã ngồi uống trà với nhau đúng không?”

Vương Nhất không hiểu tại sao cô ta lại nói những lời như thế này, trầm mặc một lúc, sau đó vẫn gật đầu.

Năm năm trước, lúc ở rể nhà họ Kim, anh và Kim Thúy Như có ở với nhau một khoảng thời gian ngắn, chỉ là, lúc đó Vương Nhất vẫn chưa đến mức như thế này, ở trong mắt anh, Kim Thúy Như chính là một người phụ nữ rắn rết, tâm cơ, kín đáo.

Mỗi một câu mà cô ta nói đều phải suy nghĩ cẩn thận, sợ có ẩn chứa ý nghĩa khác hay không, mỗi một hành động mà cô ta làm, đều phải cẩn thận dè dặt, bởi vì phải lo lắng có phải cô ta đang bày trò gì hay không…cho dù ngủ, dưới gối lúc nào cũng giấu một con dao.