Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 935




CHƯƠNG 935

Cô hi vọng là người nhà có thể chấp nhận Vương Nhất, chúc phúc cho bọn họ, chính vì vậy mà cô đã buông bỏ khúc mắc trong quá khứ.

Sau khi thanh toán xong, Lý Khinh Hồng cười nói với Lý Tuyết Nhi: “Được rồi, chúng ta đi thôi…”

Nhưng mà vừa mới bước ra khỏi khu thương mại thì có một chiếc xe màu đen dừng ở trước mặt Lý Tuyết Nhi và Lý Khinh Hồng.

Cửa xe nhanh chóng được mở ra, có một đám đàn ông lao ra ngoài.

Bọn họ chẳng nói tiếng nào mà kéo Lý Khinh Hồng lên trên xe, nghênh ngang rời đi.

Những người đàn ông bước xuống khỏi chiếc xe van đều che mặt, được huấn luyện nghiêm ngặt, bắt Lý Khinh Hồng từ phía dưới lên trên xe cũng chỉ có hai giây đồng hồ.

Lý Tuyết Nhi ở bên cạnh ngơ ngác nhìn hai giây, lúc này mới lấy lại tinh thần, sắc mặt bỗng nhiên trở nên tái nhợt, nghẹn ngào kêu to: “Chị ơi.”

Người đi đường căn bản không phát hiện có một cô gái bị bắt cóc giữa ban ngày ban mặt, bọn họ chỉ kinh ngạc quay đầu lại nhìn Lý Tuyết Nhi với ánh mắt kỳ quái.

Cô ta chạy theo chiếc xe màu đen ấy được một khoảng liền thở hồng hộc ngừng lại, trơ mắt nhìn bọn họ đi xa.

Sắc mặt Lý Tuyết Nhi trắng bệt, hai mắt đỏ hoe, chuyện đột ngột xảy ra, cô ta không kịp có phản ứng.

Có đánh chết cô ta cũng không ngờ rằng Yên Kinh là một nơi có an ninh tốt nhất, lại là trung tâm nước H, thế mà lại xảy ra sự kiện bắt cóc người hiên ngang trên đường, người bị bắt còn là chị gái của cô ta.

Nhưng mà cô ta nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Vương Nhất.

Cùng lúc đó, trong chiếc Wrangler,

Vương Nhất đang chán nản chờ đợi, Lạc Thanh Thủy thì ôm Vương Tử Lam chơi đùa yêu thích không buông tay, nói thẳng là dáng dấp của đứa bé này giống hệt với cháu gái khi còn nhỏ.

Đúng lúc này, điện thoại của anh lại vang lên là Lý Tuyết Nhi gọi tới.

“Tuyết Nhi, có chuyện gì…”

Vương Nhất không nghĩ gì nhiều, anh mỉm cười nhấn nghe điện thoại, đối diện lại truyền đến tiếng khóc to của Lý Tuyết Nhi.

“Anh rể, chị gái bị người khác bắt đi rồi.”

“Là một chiếc xe van không có biển số, bọn họ đều che mặt.”

“Chúng ta nên làm gì đây.”

Oành.

Lời nói của Lý Tuyết Nhi vừa mới dứt, ánh mắt của Vương Nhất lập tức trở nên phát lạnh, có một luồng sát cơ lạnh lẽo giống như thủy triều đang dâng trào, làm Lạc Thanh Thủy đang ngồi ở phía trước giật mình run rẩy cả tay, thỏi son quẹt qua miệng, bộ dạng vô cùng buồn cười.

“Có chuyện gì vậy?”

Bà ta quay đầu, biểu cảm mất tự nhiên mà nhìn Vương Nhất.

Mặc dù bà ta và Vương Nhất tiếp xúc với nhau trong thời gian không dài, nhưng mà trước đó đã điều tra anh, mặc dù không có kết quả gì, nhưng mà bà ta biết rằng nếu như không phải có chuyện lớn thì Vương Nhất tuyệt đối sẽ không có biểu cảm đó.

“Khinh Hồng bị bắt cóc ngay trên đường.”

Sắc mặt của Vương Nhất vô cùng đen, giọng nói lại âm trầm.

Anh không kiềm chế được mà run rẩy, lệ khí ngập trời đang không ngừng sinh sôi trong lòng anh.