Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 939




CHƯƠNG 939

“Vâng anh Hổ.”

Đám người đồng loạt cầm dao chém về phía Vương Nhất.

Nhưng Vương Nhất vẫn nắm tay Vương Tử Lam, quay đầu thong dong bước đi.

Lúc này, có một bóng đen mảnh khảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.

Mái tóc đen, ánh mắt đẫm máu.

Lúc đi ngang qua Vương Nhất, ánh mắt của Vương Nhất bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.

“Giết hết toàn bộ, một tên cũng không tha.”

“Vâng, thiếu chủ.”

Lãnh Nhan nhẹ giọng đáp lời.

Ngay tức khắc, kiếm quang lạnh lùng nở rộ, một cỗ sát khí như biển máu xé nát cả bầu trời.

“Dừng lại.”

Tên mặt sẹo dẫn theo đàn em đuổi theo mấy bước, hét lớn một tiếng, lập tức có hơn ba mươi người đồng loạt dừng lại, sững sờ nhìn ra phía trước.

Bóng dáng Vương Nhất đã khuất xa, nhưng lại có một người phụ nữ mặc áo da, dáng người thon thả đang đi về phía bọn họ.

Đôi giày cao gót da nhọn hoắt như muốn đâm vào tim tất cả mọi người, ai nhìn thấy cũng đều phải trợn tròn cả mắt.

Bọn họ tự nhận mình đã chơi rất nhiều phụ nữ, nhưng mà đây là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như thế.

“Anh Hổ, con nhỏ này thật là chất chơi, nóng bỏng đó.”

Một gã trong số đó quay đầu nhìn về phía tên mặt sẹo, liếm liếm môi, trong mắt toát lên vẻ tham lam.

Anh Hổ nhìn đến mất hồn, nghe vậy thì gật gật đầu.

Đột nhiên lấy lại tinh thần, đưa tay lên đánh vào đầu người kia: “Mẹ nó, trong đầu mày toàn là phụ nữ, hoàn thành nhiệm vụ đi rồi hẵng nói.”

Gã đàn ông bị đánh có chút ấm ức: “Anh Hổ, Vương Nhất đó chính là tên phế vật đến từ Thiên An, lúc nào giết cũng được mà, còn có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta à?”

“Con nhỏ này thì không giống như thế, một người phụ nữ cực phẩm như vậy, bỏ qua thì rất khó có thể gặp lại…”

“Mày nói cũng đúng.”

Anh Hổ đã bị thuyết phục, anh ta nhìn lom lom Lãnh Nhan đang đi đến gần, trong đôi mắt tràn đầy vẻ dâm dê: “Thôi được rồi, trước tiên trói con nhỏ này lại, chờ đến lúc giết Vương Nhất xong lại hưởng thụ con nhỏ này.”

“Anh Hổ uy vũ!”

Đám người còn lại hú hét điên cuồng, mảy may không ý thức được cái chết đang đến gần mình.

Thậm chí còn có một gã trong số đó can đảm chủ động bước đến trước mặt Lãnh Nhan, đưa tay múa vuốt ve gương mặt thanh tú của Lãnh Nhan: “Em gái à, không có ai nói cho em biết là con gái nhà lành không thể chơi dao à…”

Xoẹt.

Nhưng còn chưa sờ đến mặt Lãnh Nhan thì một ánh sáng lạnh lẽo phóng to một cách nhanh chóng trong ánh mắt của gã ta.

Sau đó, không còn âm thanh gì nữa.