Chân Tiên

Chương 252: Pháp bảo cực phẩm (thượng)





Cổ Thần cau mày nhăn mặt nói:

- Trách không được ngọn núi này có tên Hắc Diễm Phong, cư nhiên là một ngọn núi lửa lớn, không biết vị trận pháp sư nào lại bày tòa Hắc Diễm Phần Thần trận tại đây, sự tình có chút khó khăn rồi.

Tiểu Bạch hỏi:

- Hắc diễm ta thấy rồi, nhưng sao lại còn 'phần thần' (thiêu đốt tinh thần)?

- Đây chính là chỗ lợi hại của tòa trận pháp này...

Cổ Thần nói:

- Hắc diễm này không phải hỏa diễm bình thường, ngay cả thần thức cũng bị nó đốt cháy, trong phạm vi Hắc Diễm Phần Thần trận không thể thả thần thức ra thăm dò...

Tiểu Bạch nghe vậy, lập tức thả thần thức ra phía trước dò xét, đột nhiên một đoàn hắc diễm bùng phát.

- A...

Tiểu Bạch kinh hô một tiếng, nói:

- Quả nhiên, ngay cả thần thức cũng bị đốt cháy...

Tiểu Bạch chỉ phân ra một tia thần thức cực nhỏ, ngay cả khi bị đốt cũng không ảnh hưởng gì mấy với nàng.

- Hỏa Diễm Phần Thần trận này lợi hại như vậy, trong một ngày có thể mở trận sao?

Tiểu Bạch hỏi.

Cổ Thần nhìn Hắc Suất, nói:

- Hỏi hắn một chút, ai có thể mở trận này?

Tiểu Bạch vừa hỏi, Hắc Suất đáp:

- Trận này tồn tại vĩnh viễn, không ai có thể bước qua. Bất quá, trên người phụ vương có một khối nguyên thạch trận, chỉ một mình người có thể đi qua trận này...

Hai mắt Cổ Thần sáng ngời, nếu có nguyên thạch trận sẽ bài trừ được trận này.

Dựa theo lời Cổ Thần, Tiểu Bạch lại hỏi:

- Trận cơ của trận này đặt tại đâu?

Hắc Suất đưa tay chỉ hai bên, nói:

- Có hai trận cơ, cách biên trái hơn mười trượng, cách biên phải hơn mười trượng...

Cổ Thần gật đầu, trong mắt Tiểu Bạch lóe lên lục mang, Hắc Suất lập tức mê man.

- Thế nào?

Thấy sắc mặt Cổ Thần âm trầm, Tiểu Bạch hỏi.

Cổ Thần nói:

- Chỉ có thể cường công vào trận cơ, cường độ của trận pháp dựa theo lĩnh ngộ của người bố trận và bản chất hỏa diễm dưới chân Hắc Diễm Sơn, nếu thành công phá trận có thể tìm được địa đồ Côn Ngô Bí Cảnh, nếu không thể phá trận, chỉ có thể rời khỏi nơi này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Được...

Tiểu Bạch gật đầu rồi đi về phía bên trái, Cổ Thần đi về phía bên phải, cả hai đều phóng ra pháp bảo, nhắm tới hai trận cơ, đồng loạt công kích.

Bùng...

Hai tiếng nổ vang, hai ngọn hỏa diễm là hắc diễm trộn lẫn xích diễm từ trong trận cơ lao tới hai người Cổ Thần và Tiểu Bạch .

So với hắc diễm trong trận, hai luồng hắc diễm này có thể tích cực nhỏ nhưng vẫn nóng vô cùng, Tiểu Bạch kinh hô một tiếng, lùi nhanh lại.

Đối với hắc diễm xích diễm, Cổ Thần cũng không lui lại, tay phải đưa ra trước người, viêm hỏa phần thiên phu ra từ lòng bàn tay, kéo dài ra hơn trượng, hấp thu toàn bộ hắc diễm hỏa diễm.

Hắc diễm này tuy rằng lợi hại, nhưng Cổ Thần không ở trong trận, chỉ có một chút ảnh hưởng tới hắn, bởi vậy có thể dùng viêm hỏa phần thiên trực tiếp thôn phệ. Nếu ở gần hắc diễm lợi hại hơn so với viêm hỏa phần thiên, Cổ Thần muốn dùng viêm hỏa phần thiên chống lại, rất có thể dẫn tới phản thôn phệ.

Tiểu Bạch nói:

- Không được, trận pháp này có hỏa diễm hộ trận, ta không chịu được.

Cổ Thần nói:

- Vậy để mình ta đi, người bố trận này cũng không được cao minh, lĩnh ngộ so ra còn kém ta, có điều nhìn từ xích diễm phun ra, cường độ núi nửa ngọn Hắc Diễm Phong này sợ rằng không nhỏ, nếu có nhiều thời gian ta có thể dùng viêm hỏa phần thiên chậm rãi hấp thu, nhưng lúc này thời gian cấp bách, chỉ có thể mạnh mẽ phá trận thôi...

Nói xong, Cổ Thần lập tức xuất ra Liệt Dương, Cực Âm song kiếm, bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận, song kiếm xuất hiện, vô số đạo kiếm cương liền oanh kích lên trận cơ Hắc Diễm Phần Thần trận.

Lấy tu vi hiện tại của Cổ Thân, sử dụng Hỗn Độn Âm Dương đại trận, lực công kích chỉ thua Kim Đan ky, mỗi một đạo kiếm cương bổ xuống Hắc Diễm Phần Thần trận đều phát sinh ra những tiếng nổ vang trời.

Hắc diễm và xích diễm phun ra từ trong trận, bay tới phía Cổ Thần, đại bộ phận đều bị pháp lực của Hỗn Độn Âm Dương đại trận hình thành màng chắn ngăn lại, chỉ có một bộ phận nhỏ đi qua nhưng đều bị Cổ Thần dùng viêm hỏa phần thiên trực tiếp tiêu diệt.

Mỗi lần công kích đều khiến trận cơ Hắc Diễm Phần Thần trận lay động không ít, trong lòng Cổ Thần mừng rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ dùng bảy tám canh giờ, còn chưa tới một ngày liền có thể phá được trận này.

Thương Khung sơn mạch cách nơi này hơn năm vạn dặm, cho dù yêu tu Kim Đan kỳ liên tục phi độn cũng cần ít nhất hơn mười canh giờ, tính ra dùng hết bảy tám canh giờ phá trận, Cổ Thần vẫn còn đủ thời gian tìm kiếm địa đồ Côn Ngô Bí Cảnh.

Một canh giờ trôi qua, trận cơ tuy có dao động, nhưng vẫn kiến cố vô cùng.

Hai canh giờ trôi qua, trận cơ bắt đầu buông lỏng, chỉ là phạm vi buông lỏng không lớn.

Thêm nửa canh giờ trôi qua, phạm vi trận cơ buông lỏng bắt đầu mở rộng, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, xem ra sẽ rất sớm có thể phá trận, dù sao Hắc Diễm Phần Thần trận là trận công, không phải trận thủ, muốn phá nó sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Đang lúc Cổ Thần nghĩ có thể sớm phá xong trận, độ nhiên... Một cỗ thần thức cường đại vô cùng đặt lên người hắn.

Trong mắt Cổ Thần thất kinh, nhất thời lui mạnh về phía sau, thu lại Hỗn Độn Âm Dương trận, hô to gọi Tiểu Bạch:

- Tiểu Bạch, đi...

Tiểu Bạch vẫn dùng huyễn vụ bao phủ thân thể, cản trở thần thức dò xét, đồng thời cũng không cảm giác thần thức người khác tồn tại, thấy thần sắc Cổ Thần đột nhiên đại biến, lập tức hóa thành một con bạch hồ cỡ một tấc, chui vào trong tay áo Cổ Thần.

Đồng thời, Tiểu Bạch hỏi:

- Làm sao vậy?

Cổ Thần bắt lấy Hắc Suất đang hôn mê, lập tức chạy nhanh ra ngoài động, nói với giọng khó có thể tin được:

- Là thần thức của Hắc Ấp. Thương Khung sơn mạch cách đây hơn năm vạn dặm, tu vi Hắc Ấp bất quá chỉ là Kim Đan trung kỳ, cũng không phải yêu tu Mệnh Tuyền cảnh, mới nửa ngày trôi qua, thế nào có thể từ Thương Khung sơn mạch trở về...

- Thế nhưng đạo thần thức kia chính là của Hắc Ấp, tuyệt không thể sai được, Tiểu Bạch, lần này chúng ta phiền phức lớn rồi...

Đang khi nói chuyện, Cổ Thần đạp phi kiếm, dẫn theo Hắc Suất dọc theo sơn động phi độn đi.

Chỗ Hắc Diễm Phần Thần trận cách lối ra động phủ Hổ Vương hơn nghìn trượng, nhưng động khẩu này cũng không phải vuông góc với sơn động, bởi vậy muốn lên tới độ cao hơn nghìn trượng, cũng phải đi hết quãng đường chừng năm sáu ngàn trượng, cũng là trên dưới hai trăm dặm.

Thần thức yêu tu Kim Đan trung kỳ có thể quét trong phạm vi không tới hai trăm dặm, điều này nói rõ Đại vương đã tiến nhập vào trong sơn động, cấp tốc tới đây.

Nơi này chỉ có một sơn động, Cổ Thần cơ bản không có đường nào khác, chỉ có cách mạnh mẽ xông ra ngoài, trên người hắn còn có hai kiện pháp bảo phòng ngự thượng phẩm là Côn Ngô Ấn và Hư Thiên Lệnh, có thể bảo trụ dưới tay yêu tu Kim Đan trung kỳ, hơn nữa trong tay còn có Hắc Suất, Cổ Thần không tin Đại vương kia sẽ không quan tâm tới tính mệnh con mình, cũng là tộc trưởng tương lai của Hắc Hổ tộc.

Lần này phi độn, so với lúc xuống nhanh hơn rất nhiều, mới qua thời gian nửa khắc, Cổ Thần đã phi độn được qua ngàn trượng.

Sơn động phía trước đột nhiên lóe lên một đạo hắc mang, một cỗ uy áp cường liệt đột nhiên xuất hiện, Cổ Thần thầm nghĩ, thật nhanh, mới chạy được một phần năm quãng đường đã gặp phải Đại vương, điều này nói rõ, tốc độ đối phương phải nhanh gấp bốn lần hắn.

Thân hình Đại vương còn chưa xuất hiện, một đạo cương khí màu đen đã công tới trước.