Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2331




CHương 2331:

 

“Âm ầm ầml”

 

Đúng vào lúc này, một khí thế võ đạo vừa đáng sợ vừa tà ác bỗng dưng tràn ngập cả Yến Sơn, cả Yến Sơn đều bắt đầu rung lên dưới khí thế †à ác và kinh khủng này.

 

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Lúc này, những cao thủ đang theo dõi cuộc chiến ở cách đó không xa ngay cả đứng cũng không vững, trong mắt tràn đây sự sợ hãi.

 

Dương Chấn vốn dĩ muốn cho Diệp Lâm một đòn cuối cùng cũng vô thức ngừng tấn công, vẻ mặt khiếp sợ, đưa mắt nhìn về một hướng.

 

Diệp Lâm cũng nhìn về hướng kia, hơi thở võ đạo kinh khủng và tà ác đó truyền đến từ hướng kia.

 

Một ông lão mặc áo đen xuất hiện dưới ánh nhìn chăm chú của Dương Chấn và Diệp Lâm.

 

“Lưu lão quái!”

 

Nhìn thấy Lưu lão quái, Diệp Lâm lập tức vui vẻ, khí thế đáng sợ vượt xa Siêu Phàm Ngũ Cảnh đang phát ra từ trên người Lưu lão quái.

 

Lưu lão quái vốn dĩ được Hoàng tộc họ Diệp mời đến để cùng đối phó với Dương Chấn, bây giờ Diệp Lâm đã nhận ra mình không phải đối thủ của Dương Chấn, bây giờ Lưu lão quái bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy, điều này khiến lão ta cực kỳ vui vẻ.

 

“Dương Chấn, hôm nay mày chết chắc rồi, ha ha ha ha…”

 

Diệp Lâm lập tức cười to, ánh mắt cực kỳ đắc ý, lúc nhìn về phía Dương Chấn giống như đang nhìn một kẻ đã chết vậy.

 

Dương Chấn không để ý đến Diệp Lâm, mà nhìn về phía Lưu lão quái bằng vẻ mặt nặng nề, anh cảm nhận được một hơi thở cực kỳ tà ác từ trên người lão ta.

 

Lúc này, đôi mắt Lưu lão quái đỏ bừng, tựa như một ác ma đến từ địa ngục, vô cùng đáng sợ.

 

Dương Chấn có một ảo giác, Lưu lão quái bây giờ như sắp không thể khống chế bản thân rồi vậy.

 

“Cậu Chấn!”

 

Hai anh em Tống Tả và Tống Hữu đứng bên cạnh Dương Chấn, vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Không thấy Diệp Hoàng đâu nữa!”, Tống Hữu chợt cất lời. Ệ “Tôi hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở của Diệp Hoàng, chỉ có một khả năng, đó là lão ta đã chết rồi!”, Tống Tả cũng lên tiếng.

 

Dương Chấn thử cảm nhận, nhưng thật sự không cảm nhận được hơi thở của Diệp Hoàng.

 

Nơi này là Yến Sơn, vốn dĩ là nơi bọn họ quyết chiến, Hoàng tộc họ Diệp đến là muốn khống chế Đế Thôn, Diệp Hoàng không thể rời đi vào tình huống thế này được, vậy chỉ có một khả năng, Diệp Hoàng đã chết.

 

Nhưng vì sao Diệp Hoàng lại chết? Bị ai giết?

 

Nơi này là chiến trường của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ngoài Dương Chấn và hai anh em họ Tống, chỉ còn lại Diệp Lâm, Lưu lão quái và một Diệp Hoàng.

 

Khi nãy anh và hai anh em họ Tống đều bị Diệp Lâm làm bị thương nặng, chỉ có Lưu lão quái và Diệp Hoàng đột nhiên biến mất.

 

Bây giờ chỉ có một mình Lưu lão quái xuất hiện, còn hơi thở của Diệp Hoàng thì lại biến mất, chỉ có thể nói Lưu lão quái chính là người giết chết Diệp Hoàng.

 

Diệp Lâm cũng không phải kẻ ngốc, nhanh chóng nhận ra điều này. Trước đó lúc Lưu lão quái ra tay với Diệp Hoàng cũng là lúc Diệp Lâm ra tay với Dương Chấn, cho nên lão ta hoàn toàn không chú ý đến chuyện của Diệp Hoàng.

 

Bây giờ lại cảm thấy điều không đúng từ trên người Lưu lão quái.

 

“Lưu lão quái, con trai Diệp Hoàng của tôi đâu?”

 

Diệp Lâm tức giận chất vấn Lưu lão quái.

 

Lưu lão quái nhìn về phía Diệp Lâm bằng đôi mắt đỏ tươi, cười quái dị nói: “Khà khà, máu tươi của con trai ông, rất ngon! Cổ trùng của tôi rất thích!”