Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3789




Chương 3789

Nhưng khách sạn Trung Châu được gọi là đỉnh Trung Châu, cao tận mấy trăm mét, lại đang là buổi tối nên không thể nhìn thấy gì bằng mắt thường.

Tuy thế, những người này vẫn chờ ở đây, nhìn l3n đỉnh Trung Châu.

Cùng lúc đó, trên đỉnh Trung Châu.

Mười lăm cao thủ với khí thế khủng khiếp đang nhìn chằm chằm vào một thanh niên đứng chắp tay sau lưng.

“Cậu chính là tứ trưởng lão mà hội trưởng lão vừa bổ nhiệm à?”

Từ Chấn Hoa nhìn về phía Dương Chấn, nhíu mày, hỏi.

Mấy người khác cũng nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, dò xét một cách trắng trợn.

Tuy họ đã biết tứ trưởng lão của hội trưởng lão rất trẻ, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy Dương Chấn, họ vẫn vô cùng kinh hãi.

Còn trẻ như thế, chưa đầy 30 tuổi mà đã là nhân vật lớn đứng trên đỉnh thế tục, đúng là khiến người ta cảm thấy khó tin.

Dương Chấn không trả lời Từ Chấn Hoa, anh nhìn đám người, lập tức cười lạnh, nói: “Năm thế gia Cổ Võ các người bạo tay thật, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, còn cả người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu nữa, các người định ra tay với tôi à?”

Trần Chí Trung hừ lạnh: “Cậu vẫn chưa đủ tư cách để chúng tôi cùng ra tay đâu, nếu cậu thức thời thì mau cút khỏi Trung Châu, có lẽ chúng tôi sẽ cho cậu một con đường sống, còn nếu cậu không cút, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!”

Khương An Quân híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Chấn: “Nếu trong người cậu không có linh hồn Ma Thần, có lẽ cậu còn không dám bước vào đây nhỉ?”

Bách Lý Thành Cát lạnh lùng nói: “Nói nhảm với cậu ta làm gì nữa? Giết luôn đi!”

Chỉ mình Tề Phong nhìn chằm chằm vào Dương Chấn bằng ánh mắt nóng rực.

Chủ gia tộc họ Tề đã cố tình dặn ông ta tạm thời khoanh tay đứng nhìn, nhà họ Tề cũng đã cử cao thủ gia tộc đến đây.

Cho dù hôm nay Dương Chấn may mắn sống sót, sau khi cao thủ nhà họ Tề đến, Dương Chấn cũng không thoát được.

“Xem ra bây giờ tôi không thể công bố quy định mới dành cho người luyện võ được nữa, nếu đã vậy, tôi sẽ đánh gục các người trước rồi công bố sau!”

Dương Chấn từ tốn nói, không hề tỉnh ngộ khi bị mười lăm cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ bao vây, mà còn khiêu khích.

Anh cũng không phóng khí thế ra, nhưng chính dáng vẻ ung dung của anh lại khiến những người ở đây cảm nhận được áp lực cực lớn.

Áp lực này như đến từ sâu trong linh hồn!

Đúng lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu như bóng ma.

Nhìn thấy người tới, Tề Phong lập tức biến sắc.

Người đại diện của các thế gia khác cũng kinh ngạc nhìn người trung niên đang cầm chai rượu kia.

Từ Chấn Hoa nhìn về phía người trung niên, nhíu mày: “Tề Thiên Hà, sao ông lại tới đây?”

Tề Thiên Hà là người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu.

Tề Thiên Hà không quan tâm tới Từ Chấn Hoa mà nhìn về phía Tề Phong: “Đi theo tôi!”

Tề Phong nhíu mày, lạnh lùng nói: “Giờ tôi chưa đi được, ông đi trước đi, sau khi giải quyết xong chuyện bên này, tôi sẽ tìm ông”.