Chàng Rể Chiến Thần

Chương 4033




Chương 4033

Sở dĩ nói là diễn trò vì lão ta biết rõ, đám người này chỉ nói thế thôi, nếu họ dám ngó lơ cao thủ Đế Thôn, họ đã xâm lược thế tục với quy mô lớn từ lâu rồi.

Đến tận bây giờ, họ cũng không dám tự ra mặt, chỉ cử cao thủ của gia tộc đến các nơi trong thế giới mới, hơn nữa còn phải tuân theo quy định mới, mọi hành động đều bị kìm hãm.

Nhất là ở Trung Châu, gia tộc nào cũng chịu tổn thất nặng nề, thậm chí ngay cả người đại diện mà các gia tộc cử đi cũng bị giết.

Đỗ Ngọc Sơn vẫn im lặng, mãi đến khi tiếng nói chuyện ngớt dần, lão ta mới nói: “Mọi người có biết giờ Dương Chấn đang ở đâu không?”

Nghe thấy thế, đám người đều mở to mắt.

Tuy họ không đích thân ra mặt nhưng vẫn nắm rõ mọi chuyện xảy ra ở thế tục, giờ họ mới nhớ ra Dương Chấn đã biến mất khoảng một tháng rồi.

Còn họ thì vẫn ngồi đây nghĩ cách đối phó với Dương Chấn.

Lúc này, một chủ gia tộc hỏi: “Minh chủ, ông biết cậu ta ở đâu không?”

Đỗ Ngọc Sơn lắc đầu với vẻ mặt nghiêm nghị: “Từ sau khi giết Khương Kiếm, dường như cậu ta đã đột ngột biến mất, ngay cả tôi cũng không biết cậu ta đang ở đâu”.

Lão ta nói rồi nhìn về phía Khương Cửu Hùng, hỏi: “Chủ gia tộc họ Khương, ông biết giờ cậu ta đang ở đâu không?”

Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Nếu biết, tôi đã đích thân ra tay từ lâu rồi”.

Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày: “Kỳ lạ thật, sao cậu ta có thể lặng lẽ biến mất chứ?”

Khương Cửu Hùng chợt nói: “Mọi người nói xem, có phải cao thủ Đế Thôn đã ra tay, đưa Dương Chấn đi không?”

Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi!

Ai cũng biết truyền thuyết về Đế Thôn đáng sợ đến mức nào.

Nghe nói bất kỳ cao thủ Đế Thôn nào cũng có thực lực Thiên Cảnh Thất Phẩm, thậm chí có cả Thiên Cảnh Bát Phẩm, Cửu Phẩm nữa.

Giờ chỉ có Thượng Giới giới Cổ Võ có thể chống lại cao thủ Đế Thôn thôi.

Về phần Hạ Giới giới Cổ Võ, ngay cả những cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong như họ cũng chưa đủ tư cách.

Đỗ Ngọc Sơn như đang suy nghĩ điều gì đó.

Khương Cửu Hùng nói tiếp: “Hôm đó, khi con tôi bị giết, tôi đang định ra tay thì bỗng cảm nhận được một khí thế khiến tim tôi đập rất nhanh”.

“Khi tôi tới Trung Châu, khí thế đó đã biến mất, mà Dương Chấn cũng mất tích theo, đến giờ vẫn chưa tìm được cậu ta”.

Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày, lạnh lùng nói: “Sao không nói sớm cho tôi biết?”

Khương Cửu Hùng bình tĩnh nói: “Trước đó tôi cũng không nghĩ đến khả năng này, tôi cứ tưởng Dương Chấn đã phát huy thực lực siêu mạnh nhờ Thiên Tử Kiếm, chứ không nghĩ tới khả năng cao thủ Đế Thôn ra tay, giờ nhớ lại tình hình khi đó, tôi mới nghi ngờ cao thủ Đế Thôn đã đưa Dương Chấn đi”.

Lời giải thích của lão ta không có vấn đề gì, mọi thứ nghe rất hợp lý.

Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày nhưng không hỏi thêm, lão ta cứ cảm thấy Khương Cửu Hùng hơi khác thường, nhưng không nói rõ được rốt cuộc là khác thường ở đâu.

Một chủ gia tộc nghiêm nghị nói: “Chủ gia tộc họ Khương, ông chắc chắn rằng hôm đó có cao thủ với thực lực siêu mạnh đã xuất hiện ở Trung Châu à?”

Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Tôi chỉ cảm nhận được khí thế rất mạnh ở Trung Châu từ khoảng cách rất xa thôi, còn về việc chủ nhân của khí thế này có phải cao thủ Đế Thôn không thì tôi cũng không biết, mọi chuyện chỉ là suy đoán”.