Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2150




Trong biệt thự là một vùng hỗn loạn, cuối cùng tìm bác sĩ gia đình kiểm tra cho Thanh Linh, xác định bà ta chỉ bị huyết áp cao, không còn chuyện gì khác.

Trải qua chuyện ngày hôm nay, Bùi Nguyên Minh chẳng muốn ở lại biệt thự số một Hương Sơn nữa.

Bởi vì anh xem như nhìn ra được, bây giờ mục tiêu của Thanh Linh chính là muốn đuổi mình ra khỏi nhà, ngay cả đối tượng xem mắt cũng đã tìm xong cho Trịnh Tuyết Dương.

Mình ở chỗ này gặp mặt có xung đột với bà ta mỗi ngày, còn không bằng đợi Trịnh Tuyết Dương tới rồi nói.

Rời khỏi biệt thự Hương Sơn, Bùi Nguyên Minh đi trên đường lớn, chuẩn bị đến chỗ đám Ngô Kim Hổ ở lại hai ngày.

“Đinh...”

Ngay sau đó, một cuộc điện thoại gọi tới, Bùi Nguyên Minh nhìn thoáng qua, sau đó nghe máy, rất nhanh bên kia điện thoại truyền tới giọng nói quen thuộc: “Tổng giám đốc Bùi, anh nghỉ ngơi chưa? Có quấy rầy anh hay không?”

Là Hạ Vân gọi tới, rất đúng lúc.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi, sao thế? Đột nhiên có thời gian gọi điện cho tôi?”

“Chuyện nhà họ Trầm đã xử lý xong rồi à?”

Hạ Vân nói khẽ: “Ông ngoại của tôi tự mình chủ trì đại cục, Trầm Trí Đạt bị bắt rồi, xử lý có thể có phiền phức được sao?”

“Hơn nữa nhờ phúc của anh, bây giờ mẹ con tôi xem như thành công lên nắm quyền”

“Tuy bà ấy ở nhà họ Trầm quyền thế không cao như quyền thế của Trầm Trí Đạt lúc trước, nhưng mà dựa theo xu thế hiện giờ, chỉ sợ sau này nhà họ Trầm sẽ do bà ấy cầm quyền”

“Dù sao bác cả tôi không có hứng thú đối với quyền thế của nhà họ Trầm, ông ấy chỉ say mê phục vụ nhân dân”

Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế cười nói: “Vậy thì tốt, thay tôi chúc mừng dì một tiếng”

“Ngoài ra còn có một số việc cần làm phiền cô một chút”

Bùi Nguyên Minh nhớ tới hợp đồng lúc trước, thuận miệng nói một lát.

Hạ Vân ở bên kia điện thoại nghe sửng sốt một lát, rõ ràng có thể cảm nhận được, cảm xúc của cô ấy lập tức suy sụp hơn: “Tổng giám đốc Bùi, ý của anh là, ngày kia chị dâu sẽ tới thủ đô sao?”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Nếu không có gì bất ngờ, thì là như vậy”

Hạ Vân im lặng một lát, mới nói khẽ: “Nếu là như vậy, chuyện tổng bộ của tập đoàn Thiện Nhân chúng ta chuyển tới thủ đô cũng phải nhanh chóng tiến hành”

“Trong hai ngày này tôi sẽ nói chuyện với Lôi Tuấn Quang, bảo anh ta dưới tiền đề phụ trách mọi việc ở Dương Thành thật tốt, nhanh chóng chuyển nhân thủ và tài nguyên tới”

“Tôi sẽ thuê một đội chuyên nghiệp nhất để lên kế hoạch xây dựng trụ sở chính của chúng ta ở bên cạnh khu nhà họ Lộ...”

Bùi Nguyên Minh nghe Hạ Vân nói một tràng, anh đều duy trì im lặng, không đáp lại.

Đối với tâm tư của Hạ Vân, tất nhiên là anh biết rõ.

Nhưng hiện giờ giữa hai người ngăn cách Trịnh Tuyết Dương, cộng thêm tình cảm của Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương rất tốt.

Trong tình huống như vậy, có một số việc, Bùi Nguyên Minh chỉ có thể giả ngây giả dại.

“Đúng rồi, lúc trước tôi vẫn luôn gặp Linh Đan, nhà họ Uông bọn họ có một đội thi công, hay là tôi chuyển giao hợp đồng xây dựng cho cô ấy”

Nghe ra cảm xúc của Bùi Nguyên Minh không đúng, Hạ Vân cười tít mắt đổi đề tài.

Nghe thấy hai chữ Linh Đan, Bùi Nguyên Minh lập tức lại thấy đau đầu.

Cô gái nhỏ Uông Linh Đan kia, hình như còn chưa biết mình đã kết hôn? Nếu để Trịnh Tuyết Dương và Uông Linh Đan gặp nhau...

Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh cảm thấy mí mắt giật giật.

Hạ Vân ở bên kia điện thoại mỉm cười, cảm nhận được mình hành hạ giày vò Bùi Nguyên Minh đủ rồi, mới đổi đề tài nói: “Được rồi, tổng giám đốc Bùi, chúng ta nói chuyện chính đi, hôm nay tôi gọi điện cho anh, là có việc cần anh giúp đỡ...”