Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2203




Âm thanh vừa dứt.

Một bóng đen nhanh như tia chớp lao tới, kèm theo sức mạnh dủy diệt khiến tất cả mọi người khiếp sợ.

Nhìn thấy khung cảnh này, cho dù lực lượng của Chu gia có nhiều đến đâu cũng phải thất kinh hồn vía.

Đây rốt cuộc là sức mạnh ma quỷ gì vậy? Sức mạnh khủng khiếp đến mức khiến ai cũng nghẹt thở.

Mặc dù đã biết rõ sức mạnh của Hàn Tam Thiên từ trước rồi, Chu gia cũng đã sớm chuẩn bị kế hoạch đối phó, nhưng khi nhìn thấy sức mạnh biến hóa khôn lường này của Hàn Tam Thiên thì tất cả run rẩy.

“Tên này là cái quái gì vậy, sao hơi thở lại có thể mạnh mẽ đến vậy?”

“Đây là con người sao?”

Hàn Tam Thiên còn chưa đến, các cao thủ của Chu gia đã phát run vì hoảng sợ và có ý định rút lui

Một tiếng hét vang lên, Hàn Tam Thiên cầm rìu lao xuống, đồng thời quả cầu Thiên hỏa cũng tóe lên tia lửa, giống như một con rồng đang điên cuồng càn quét hết tất cả mọi người.

Rìu Bàn Cổ giơ lên cao rồi hạ xuống, bức tường thành dày vài mét cũng đổ nát đến vài chục mét, thậm chí âm thanh kịch liệt đó khiến cho tất cả tường thành đều rung chuyển.

Quả cầu Thiên hỏa hệt như con rồng lửa điện, tia lửa điện bắn ra khắp nơi, sát thương vô số kẻ địch.

Đám cao thủ của Chu gia không đấu lại Hàn Tam Thiên, lúc này đã bị đánh đến thảm hại, chiến đấu một cách khó nhọc.

“Chỉ dựa vào sức mạnh của một mình Hàn Tam Thiên người mà dám đối đầu với Chu gia Nham Thành ta, người quá ngạo mạn rồi. Lão già áo trắng tức giận giẫm chân rồi lập tức xông ra.

Phía sau, mười mấy cao thủ Chu gia cũng lập tức bám theo, bao vây Hàn Tam Thiên.

“Muốn tìm cái chết sao.”

Ầm!

Toàn thân Hàn Tam Thiên là Kim quang, kim quang trên người hắn phát ra như một vị thần, tóc bạc tung bay phấp phới.

“Ta sẽ dùng mạng của các ngươi tế trời.” 

Nói xong, Hàn Tam Thiên cầm rìu Bàn Cổ xông tới giết lão già áo trắng.

Vô tướng thần công, thái cực thần bước, thiên âm thuật, tay phải tấn công, tay trái phòng thủ, tốc độ dứt khoát, toàn thân nhanh nhẹn, lão già áo trắng chưa nhìn thấy qua chiêu pháp tấn công kịch liệt đến vậy, lấy sức mạnh sơ cấp bát huang của hắn để ứng phó thì không có tác dụng gì.

Rất nhanh, hắn liền phát hiện ra điều không đúng.

Hàn Tam Thiên chỉ tấn công chứ không hề phòng thủ cho nên sức tấn công vô cùng mạnh mẽ, trong lúc ứng phó một cách khó khăn, hắn liền nở một nụ cười lạnh, sau đó xuất một chưởng.

Vốn nghĩ rằng Hàn Tam Thiên lần này sẽ bị đánh bại, nào ngờ chưởng này của hắn như đánh vào một cây sắt, không biết Hàn Tam Thiên bị thương bao nhiêu, nhân cơ hội này Hàn Tam Thiên liền phản đòn khiến hắn bị thương không hề nhẹ.

“Hự, tên này rất kì quái, mọi người hãy cẩn thận.” Lão già áo trắng bị Hàn Tam Thiên đánh lùi sau vài mét, liền hét lên với tất cả mọi người xung quanh.

“Lão già khốn kiếp” Hàn Tam Thiên vừa hét lên một tiếng vừa xông đến bên lão già áo trắng.

Muốn rút lui sao, xem ta đây có cho phép hay không?

Vừa dứt lời, một thân hình kim quang với một thân hình áo trắng đột nhiên xông vào nhau.

Ầm!!

Trời đất rung chuyển.

Hai cao thủ đối đầu, tia lửa tung tóe khắp nơi.

Hai bên chiến đấu kịch liệt từ mặt đất đến tận không trung, tiếng sét rên vang khắp cả bầu trời, bầu trời như bị xé toạc ra bất cứ khi nào cũng có thể rơi xuống.

Trên không trung không ai nhường ai, Hàn Tam Thiên dũng mãnh tấn công, lão già áo trắng thì luôn cô gắng nắm bắt những cơ hội không phòng thu của Hàn Tam Thiên, cố gắng sử dụng đòn chí mạng của mình để đánh bại Hàn Tam Thiên.

Ở dưới, tất cả cao thủ của Chu gia đều hướng mắt nhìn theo quan sát, một khi có bất kì cơ hội nào liền phản công, trợ giúp cho lão già áo trằng từ xa.

Rỏ ràng, cơ hội như vậy rất hiếm.

Thái cực thần bước của Hàn Tam Thiên khiến thân thể hắn lơ lững trên cao, có lúc như cách lão già áo trắng rất xa, có lúc lại xông tới tấn công tới tấp, mặc dù đám cao thủ Chu gia muốn giúp đỡ nhưng lại sợ làm lão bị thương.

“Bây giờ, ngươi có thể chết rồi.”

Hàn Tam Thiên đột nhiên cười quỷ quyệt nói, đưa mắt nhìn vết thương bị lão già áo trắng chém trên cánh tay phải, máu tươi chảy xuống, tiếp theo Hàn Tam Thiên tay phải vỗ mạnh vào tay trái, một dòng máu tươi lập tức biến thành cơn mưa máu, hất tung vào người của lão già áo trắng.

Lão già áo trắng vội vã, dùng áo choàng ngăn lại.

Nhưng điều này lại khiến hắn trả một cái giá rất đắt.

Cơn mưa máu không ngừng rơi xuống, trực tiếp dội vào các cao thủ Chu gia.

Lúc mưa máu rơi xuống, tất thấy toàn thân đều nhuốm máu tươi.

Lúc bọn họ nhìn thấy máu đang chảy trên người Hàn Tam Thiên là màu vàng, đám cao thủ của Chu gia không ngừng vui mừng.

“Thiên Tường trưởng lão quả nhiên là tấm gương của chúng ta, haha, mới chỉ vài bước đã có thể đánh bại Hàn Tam Thiên.”

“Haha, tất cả đều nói Hàn Tam Thiên cái gì mà người thần bí, cái gì mà giỏi giang, theo ta thấy chỉ được có như vậy thôi.”

“Cuộc thi bỉ vỏ trên đỉnh Kỳ Sơn, tuy hắn đã đạt được thành tựu xuất sắc, nhưng người không đến đỉnh Kỳ Sơn chưa chắc không phải là cao thủ. Thế giới ba phương này vô cùng rộng lớn, ngọa hổ tàn long càng không ít, không may, Chu gia ta cũng có vị Càn long tại giả này.”

Những vị cao thủ Chu gia lúc này vui mừng khôn xiếc, liền nghĩ tới muốn uống rượu chúc mừng.

“Hàn Tam Thiên, chỉ là hư danh mà thôi.”

Trên không trung, lão già áo trắng bỏ áo chuồng cho trận mưa máu lúc nảy, khinh bỉ nói.

“Ngươi rất hiểu về ta sao?”Hàn Tam Thiên lúc này không còn tấn công, và đã dừng lại, ngước nhìn lão già áo trắng nở một nụ cười.

Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, người trước mắt hắn chẳng qua chỉ là một thi thể mà thôi, đương nhiên không còn hứng thú để tấn công nữa rồi.

“Người cho rằng bọn ta không có một chút chuẩn bị nào sao? Còn tình hình của người bọn ta đương nhiên nắm rỏ. Biết địch biết ta trăm trận trăm trăm thắng, người nói có đúng không?” Lão già áo trắng đắc ý nói. 

“Chính xác là như vậy.” Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói: “ Biết địch biết ta trăm trận trăm trăm thắng, nhưng vấn đề là người thật sự hiểu biết về ta sao? Nếu như hiểu sai thì phải làm thế nào? Nhưng đáp án này, e rằng kiếp sau người mới có thể biết."

Nói xong, Hàn Tam Thiên vẫy tay, làm một tư thể bái lạy, không quan tâm lão già áo trắng nói gì, liền xoay người bay về phía tường thành.

Lão già áo trắng giận dữ sững người, hắn còn đang đứng ở đây, mà tên kia lại không nói năng một lời liền rời đi.

Hắn liền muốn đuổi theo thì đột nhiên nhận ra rằng cơ thể không còn nghe theo mệnh lệnh của hắn nửa, bất giác cuối đầu nhìn xuống, hai mắt đột nhiện trợn tròn.

Trên cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện những cải lỗ máu, thông qua các lỗ đó có thể nhìn thấy khoảng trời phía sau lưng.

“Đây...đây” Lão già áo trắng ngơ ngẩng nhìn những lỗ hổng máu trên cơ thể hắn, những thứ này có từ khi nào vậy?

Dột nhiên hắn hét lên: “Máu, tất cả đều là máu của hắn ta.”

Thân thể hắn từ từ rơi xuống mang theo ánh mắt phẫn nộ bất mãn.

Đám cao thủ của Chu gia ở dưới đất đang vui mừng hoan hĩ đột nhiên có không ít người lăn ra chết hơn nữa bộ dạng còn rất thảm, còn chưa phản ứng kịp đã nhìn thấy trưởng lão rơi từ trên trời xuống, người chết vô số, kẻ còn sống thì vô cùng hoang mang.

Lúc này Hàn Tam Thiên đã tiến vào thành Hỏa Nham, như một kẻ hủy diệt, giết tất cả mọi người xung quanh.