Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 892: Loại Sức Mạnh Này Thật Khủng Khiếp!






Thực ra chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên.

Một trận đấu súng đã nổ ra trong căn phòng lớn nhất, tất nhiên người của Migfis sẽ hoảng hốt tập trung lại đây.

Hoàng Thiên và Vũ Thanh đều ẩn núp trong bóng tối, họ chú ý tới các thành viên của tập đoàn Universe lao lên từ hai phía.

Hai tên đàn em của Hoàng Thiên và Vũ Thanh cũng đang rình rập, giống như Hoàng Thiên, họ đều không mang theo vũ khí trên người.

Trong tình huống này, đã không có súng trong tay thì dù mạnh mẽ đến đâu cũng chẳng thể làm được cái gì.


Vũ Thanh đã lặng lẽ cầm một viên đá to bằng quả trứng trong tay, anh ta đang chờ đợi một cơ hội.

Chẳng mấy chốc, hai thành viên cao lớn của tập đoàn Universe đi qua trước mặt Vũ Thanh, họ là những người đầu tiên lao tới.

Chi thấy Vũ Thanh vung tay một cái đã ném hòn đá ra ngoài.

Bốp! 
Một tiếng giòn giã, một thành viên Universe bị ném trúng ót, lập tức vỡ sọ! 
Cái tên thành viên Universe xui xẻo này chết ngay tại chỗ nhưng điều này cũng nhắc nhở tên còn lại.

Thành viên Universe kia hung dữ quay đầu lại giơ súng bắn loạn.

Tuy nhiên vào lúc này, Hoàng Thiên đã xông lên từ bên hông, vươn tay giật lấy khẩu súng trường.

Đoàng! 
Hoàng Thiên nắm lấy sáng và bóp cò.

Thành viên Universe chết dưới họng súng của Hoàng Thiên.


Gã ta bị bắn vào ngực, đứt hơi chết ngay tại chỗ.

Lúc này Mona đã dẫn người của mình ra khỏi nhà.

Mười mấy tên đàn em đã được huấn luyện bài bản sau khi ra ngoài ngay lập tức liền chỗ trốn, bắn nhau kịch liệt với các thành viên tập đoàn Universe xông tới từ hai phía.

Hoàng Thiên và Vũ Thanh đứng bắn từ một góc độ khác, tạo thành hỏa lựa đan xen.

Trận đấu súng khoảng cách gần diễn ra vô cùng ác liệt, chỉ trong vòng một phút, trận chiến đã kết thúc.

Tổng cộng hơn hai mươi thành viên của tập đoàn Universe lao đến từ hai phía, tất cả đều ngã xuống đất và chết oan uổng.

Tuy nhiên, những người bên phía Mona cũng đã chết sau 
người, chiếm gần một nửa trong số họ, cũng được xem là thương vong nặng nề.

Nhưng đối với Mona đã trải qua quá nhiều tình huống như vậy mà nói, vẻ mặt cô ta vẫn rất bình tĩnh.

Sau khi cử cấp dưới đi canh gác, Mona xách súng đến gần Hoàng Thiên và Vũ Thanh.

Nhìn thấy Hoàng Thiên và Vũ Thanh đều cầm súng trường trong tay, trong lòng Mona không ngừng kính trọng.


Hai người họ chỉ có hai bàn tay trắng mà lại có thể lấy được súng! Loại sức mạnh này thật khủng khiếp! 
Trong lòng Mona cũng biết, nếu vừa rồi Hoàng Thiên và Vũ Thanh không hỗ trợ ở một hướng khác, e rằng đàn em của cô sẽ còn bị thương vong nhiều hơn.

“Anh Thanh, tôi thật sự nể phục anh.

Thế mà anh và anh Thiên lại có thể kiếm được một khẩu súng” Mona nói với Vũ Thanh với một cái nhìn ngưỡng mộ.

Vũ Thanh không hề cảm thấy thích thú với kiểu khen ngợi này, dù sao thì với thực lực của anh ta, những lời khen ngợi như vậy đều vô nghĩa.

“Hãy kiểm tra xem ở đây có xác chết của Migfis không” Vũ Thanh nói với Mona.

“Được” Mona gật đầu, giúp đỡ Hoàng Thiên và Vũ Thanh bắt đầu xem xét các xác chết la liệt trên mặt đất.

.