Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1135




Chương 1135

“Đúng rồi, nếu Trình Kiêu chính là Trình đại sư, như vậy anh ta chính là người lần trước giúp nhà họ Tân chúng ta!”

Lâu Tĩnh Nhu ở bên cạnh cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Tôi hiểu rồi, chẳng trách lần trước anh ấy bảo tôi đừng tin tưởng Trương Manh, còn thề thốt bảo tôi chờ một ngày. Thì ra anh ấy mới thực sự là Trình đại sư, là anh ấy âm thầm giúp Tân Thủ. “

“Đáng tiếc, lúc đó mình còn cảm thấy anh ấy có ý đồ xấu, hy vọng anh ấy không tức giận!”

Trương Manh thì cả người như bị sét đánh, ngơ ngác nhìn Trình Kiêu.

“Trình đại sư, anh ta là Trình đại sư. Trình Kiêu chính là Trình đại sư”

“Nói như vậy, lúc trước là Trình Kiêu đã cứu mình!”

“Không, không thể nào, người cứu mình rõ ràng là Nghiêm Học Văn! Lúc trước cha mình còn gọi điện xác nhận với Nghiêm Học Văn ở trước mặt Trình Kiêu!”

Trương Manh lộ vẻ mặt nghi ngờ, trừng mắt nhìn Nghiêm Học.

Văn, lạnh giọng hỏi: “Nghiêm Học Văn, cậu nói cho tôi biết, có phải cậu đã nói dối tôi hay không? Lúc trước căn bản không phải là bạn của cha cậu đã cứu tôi?”

Nghiêm Học Văn biết được Trình Kiêu chính là Trình đại sư, đã bị dọa đến mức hồn bay phách lạc từ lâu. Anh ta vẫn cầu nguyện Trình đại sư ngàn vạn lần đừng biết chuyện mình giả mạo nhận công lao, chỉ cần Trình đại sư không biết, cho dù chuyện mình giả mạo nhận công lao bị phát hiện thì anh ta cũng có thể tìm cớ để nói dối.

Thế nhưng, anh ta làm sao có thể nghĩ tới chuyện khi mình giả mạo nhận công lao, Trình đại sư chân chính vẫn ở bên cạnh anh ta nhìn anh ta biểu diễn.

Vừa nghĩ đến việc Lý Quỷ mình gặp được Lý Quỳ, Nghiêm Học Văn hận không thể tìm một khe hở để chui vào!

“Rất xin lõi Manh Manh, là tôi lừa dối cậu! Lúc trước cha mình đi tìm người bạn họ Trình kia để nhờ giúp đỡ, nhưng căn bản không tìm thấy chính chủ. Người thực sự cứu cậu là Trình Kiêu mới đúng! “

Nghe thấy Nghiêm Học Văn chính miệng thừa nhận, đầu của Trương Manh ầm ầm nổ tung.

Hai tay cô ta nắm lấy cổ áo Nghiêm Học Văn, điên cuồng hét lên: “Vậy sao anh không nói sớm! Tại sao anh lại nói dối tôi! Đồ lừa đảo, đồ nói dối!”

Nghiêm Học Văn nóng giận khi bị lắc người, bèn hất Trương Manh ra, cười lạnh nói: “Là tôi lửa cô hay sao? Rõ ràng là các người nhất định phải đổ công lao lên người tôi. Vì sao cô lại coi trọng tôi, trong lòng Trương Manh cô còn không rõ ràng hay sao?”

“Nếu như không phải cô hiểu lầm chuyện cha tôi quen biết với Trình đại sư thì cô sẽ coi trọng tôi hay sao? Loại phụ nữ hám lợi như cô sẽ để ý đến một kẻ xấu xí như tôi hay sao?”

Trương Manh không nói lời nào, che mặt òa khóc.

Nghĩlại lúc trước rõ ràng là Trình Kiêu giúp cô ta, cô ta còn nhằm vào Trình Kiêu khắp nơi, sỉ nhục Trình Kiêu Cô ta đi với Nghiêm Học Văn xảy ra tai nạn xe cộ. Trình Kiêu còn cầm hoa quả với giá trên trời đến thăm cô ta, kết quả lại bị cô ta coi như nhặt được rác rưởi, hung hăng sỉ nhục Trình Kiêu trước mặt các bạn học.

Ngẫm lại, khi cô ta hết lần này đến lần khác khoe bạn trai có quen biết với Trình đại sư thì Trình đại sư thực sự vẫn đang ở bên cạnh nhìn. Trương Manh cảm thấy xấu hổ, vô cùng xấu hổ.

Cảm giác hối hận, xấu hổ, tiếc hận, tràn ngập nội tâm Trương Manh, làm cho thế giới quan của cô ta cũng ầm ầm sụp đổ Đám người Thẩm Dũng và Lý Hoành Đồ cũng khiếp sợ, vô cùng hối hận.

Nhất là Thẩm Dũng, anh ta vì Điền Thúy Thúy đã không chỉ một lần đả kích Trình Kiêu, giả vờ ở trước mặt Trình Kiêu. Hiện tại Thẩm Dũng có cảm giác xúc động muốn đập đầu vào tường!

“Tất cả đều là do người phụ nữ Điền Thúy Thúy hám lợi này, nếu không có cô ta, mình sẽ không xúc phạm Trình đại sư!”