Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1161




Chương 1161

Mục Tranh cười lạnh nói: “Vậy thì sao chứ? Phần lớn các công ty bất động sản đều làm vậy, chúng tôi làm vậy là rất bình thường.”

Mục Thanh Sơn không nói gì. Rõ ràng lần này ông ta cũng đồng ý với cách nói của Mục Tranh.

Vương Gia Cường bên cạnh Vương Tứ Hải cười lạnh: “Nếu tập đoàn Mục thị không có cách nào thu gom được tài chính, hoặc dây chuyền tài chính bị đứt gãy? Các người sẽ có hậu quả gì chứ?”

Mục Thanh Sơn cười lạnh nói: “Đừng nói là tập đoàn Mục thị, bất kỳ doanh nghiệp nào bị đứt gãy dây chuyền tài chính, đều sẽ gặp phải tai họa ngập đầu!”

“Có điều, nếu ông cho rằng chúng ta lấy lô đất vàng sẽ gây ra đứt dây chuyền tài chính, vậy ông khó tránh khỏi quá coi thường tập đoàn Mục thị tôi rồi.”

“Cho dù tập đoàn Mục thị tôi không có cách nào thu gom tài chính trong thời gian ngắn, chúng tôi vẫn có thể vay ngân hàng, chúng tôi còn có thể huy động vốn. Thậm chí lùi lại mười nghìn bước, chúng tôi còn có khả năng mời gọi đầu tư, cùng phát triển”

“Bất kể thế nào, chúng tôi cũng không thể đi tới một bước như ông nói. Cho nên ông muốn thông qua chuyện mua lô đất vàng làm tập đoàn Mục thị tôi bị đứt dây chuyền tài chính thì căn bản là chuyện mơ mộng hão huyền.”

Đây chính là tự tin của Mục Thanh Sơn, cũng là nguyên nhân khiến ông ta đồng ý bỏ ra số tiền lớn mua lô đất vàng về Vương Tứ Hải vẫn cười rất kỳ quái: “Thật sao? Nếu trong tập đoàn Mục rối loạn, ngân hàng còn có thể cho ông vay sao? Đối với một doanh nghiệp không có khả năng trả nợ, ông cảm thấy ngân hàng sẽ cho ông vay tiền sao?”

“Còn nữa, đối với một doanh nghiệp đang loạn trong giặc ngoài, ông cảm thấy ông có thể mời gọi đầu tư được sao?”

Mục Thanh Sơn cười lạnh: “Tôi rất tò mò, ông dùng cách gì làm tập đoàn Mục thị tôi loạn trong giặc ngoài? Dựa vào cái miệng này của ông sao?”

Vương Tứ Hải liếc nhìn mấy vị đổng sự của tập đoàn Mục thị, cười lạnh nói: “Các ông còn không tỏ thái độ sao?”

Mấy đổng sự của tập đoàn Mục thị hết nhìn người này tới nhìn người khác với sắc mặt khác nhau.

Cuối cùng, đổng sự Dương là người đầu tiên đứng lên, lớn tiếng nói: “Tôi nói! Anh Mục, tôi muốn rút cổ phần!”

Sắc mặt Mục Thanh Sơn trầm xuống. Những đổng sự này tới nhà chúc tết ông ta vào mùng một tết, ông ta đã sớm đoán được.

chắc chắn phải có chuyện gì đó. Nhưng ông ta không ngờ bọn họ lại thông đồng với tập đoàn Tứ Hải.

Ánh mắt Mục Thanh Sơn nhìn lướt qua mấy người đổng sự còn lại, hỏi: “Các ông cũng muốn rút cổ phần sao?”

Trên mặt đổng sự Lý có phần hổ thẹn: “Ông Mục, ông đừng trách chúng tôi, chúng tôi cũng không muốn trơ mắt nhìn tiền của mình đổ xuống sông xuống biển!”

Mục Thanh Sơn nhíu mày, nghỉ ngờ hỏi: “Ông Lý, ông nói vậy, tôi lại không hiểu. Sao các ông để tiền ở tập đoàn Mục thị lại thành đổ xuống sông xuống biển chứ? Những năm gần đây, các ông còn kiếm ít sao?”

Đổng sự Lý ngập ngừng mãi, cuối cùng mới thở dài một tiếng: “Ông Mục, chuyện lần này không đơn giản như ông nghĩ đâu. Tôi xem như nể tình chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, tôi khuyên ông một câu, nhận thua đi, giữ được chút nào hay chút ấy! Lần này, ông không thể chọc được vào bọn họ đâu Mục Thanh Sơn tức giận cười ngược: “Ha ha, tập đoàn Mục thị là do ba đời nhà họ Mục tôi kinh doanh ra được, tôi tuyệt đối sẽ không để nó bị phá hủy ở trên tay tôi! Tôi xin nhận ý tốt của ông”

“Nếu các ông muốn rút cổ phần, vậy cứ làm theo hợp đồng đi!”