Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 799




CHƯƠNG 799

Nhưng mà ngay khi Trình Kiêu chuẩn bị đứng dậy đi ra, một tiếng nói hào hùng mà thản nhiên vang lên: “Vương huynh, có thể nể mặt tôi, bỏ qua cho tập đoàn Đông Vương hay không!”

Trong lòng mọi người đều giật mình!

Là ai? Vậy mà dám bảo nhà họ Vương nể mặt ông ta!

Thuận theo phương hướng phát ra tiếng nói, toàn bộ mọi người nhìn về phía cửa ra vào.

Một người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen dẫn theo một cô gái xinh đẹp sải bước tiến vào. Sau ông ta còn có một ông lão và mấy thanh niên mặc áo đen.

Khuôn mặt người đàn ông rất bình thường, nhưng, cặp mắt kia của ông ta lại vô cùng sắc bén, chỉ cần liếc một cái đã khiến người ta không nhịn được sinh lòng kính sợ.

Cô gái sau lưng ông ta xinh đẹp dịu dàng, vừa tiến vào, ánh mắt đã đảo quanh đám người, giống như đang tìm kiếm ai đó.

Khi nhìn thấy Trình Kiêu, lập tức vui mừng thốt lên: “Trình Kiêu!”

“Y Linh?” Trong mắt Trình Kiêu mang chút nghi ngờ.

Khi Hàn Quốc Mạnh còn sống đã từng cảnh cáo Trình Kiêu, nói thân phận thật sự của Y Linh vô cùng tôn quý!

Chẳng lẽ người này chính là ba của Y Linh?

Mọi người nhìn người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện này, vẻ mặt bỗng thay đổi.

“Ngài Y ở Giang Nam!”

Có người kinh ngạc thốt lên.

“Thảo nào dám bảo nhà họ Vương nể mặt, hóa ra là ngài Y ở Giang Nam!”

Y Doãn, gia chủ hiện giờ của nhà họ Y, có danh xưng Y Bán tộc ở Giang Nam.

Bán tộc này, tất nhiên ý chỉ trên toàn bộ Á tộc.

Nhà họ Y có danh xưng Bán tộc, thực lực tất nhiên không thể khinh thường. Ngay cả nhà họ Tống cũng muốn kết giao. Cho dù là Lôi nữ vương thì cũng thua kém nhà họ Y ở Giang Nam không ít!

Mặc dù nhà họ Y không bằng nhà họ Vương, nhưng gia chủ nhà họ Y ở Giang Nam đã tự mình ra mặt, hoàn toàn có tư cách bảo nhà họ Vương nể mặt.

Tống Hoa An với tư cách là người chủ trì hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, mỉm cười nói: “Ngài Y nể mặt đến dự, không tiếp đón từ xa, vẫn mong thứ tội!”

Y Doãn thản nhiên đáp lời: “Tống gia chủ không cần khách khí!”

“Lần này tôi đến đây chỉ vì trả nợ ân tình!” Nói xong, mặt không đổi sắc liếc nhìn Trình Kiêu.

Ân tình?

Vậy mà Y Bán tộc cũng sẽ nợ ân tình người khác!

Người nào có bản lĩnh lớn khiến Y Bán tộc nợ ân tình như vậy?

Vương Viễn Dương nhìn Y Doãn, khẽ nhíu mày, không mặn không nhạt hỏi: “Ngài Y, ông làm vậy là muốn đối địch với nhà họ Vương tôi sao?”

Y Doãn chắp tay, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Không dám.”

“Nhưng tôi đã đồng ý với con gái là sẽ trả lại ân tình này. Cho nên tôi sẽ ủng hộ tập đoàn Đông vương, giúp tập đoàn Đông Vương vượt qua cửa ải khó khăn!”