Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 835




CHƯƠNG 835

Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền không phách lối như Lục Thiên Hào, gia cảnh của họ xuất chúng, nhưng dù sao ở Hà Tây cũng chỉ là khách, không đến thời điểm quan trọng, họ cũng không tiện chủ động đứng ra nghi ngờ Trình Kiêu.

Tô Thanh Nham nhìn nhóm sinh viên, những người này đều là sinh viên giỏi mà ông ta tự hào nhất, nhưng bây giờ lại là những sinh viên kiêu ngạo nhất, đang ở đó nghi ngờ quyết định của ông ta.

Tô Thanh Nham rất thất vọng, nhưng cũng không có cách nào.

“Thần y Trình, tôi xin lỗi, tôi không ngờ những đứa trẻ này ngay cả lời của tôi cũng không tin! Chuyện đã đến nước này, cho dù tôi có đàn áp thì chúng vẫn nghi ngờ cậu, trong lòng vẫn không phục, hay là bây giờ cậu thể hiện kỹ năng, khiến chúng tin rằng y thuật của cậu là vô song!” Tô Thanh Nham áy náy nói.

Một nam sinh bên dưới hét lên: “Đúng vậy, nếu cậu thật sự có bản lĩnh, thì thể hiện ngay tại đây đi, để chúng tôi xem thử xem!”

“Đúng đúng, có bản lĩnh thì thể hiện xem nào, nếu thật sự không có thì nói nhiều cũng vô ích. Tôi sẽ không bao giờ để một người như vậy làm giảng viên của mình!”

Tôn Mạc chế nhạo, trong lòng thầm tự đắc: “Trình Kiêu, tôi đã nói rồi, là anh tự rước nhục vào thân!”

Trình Kiêu nhìn mọi người, bình tĩnh nói: “Mọi người muốn tôi chứng minh bằng cách nào?”

Một đám sinh viên trố mắt nhìn nhau, chụm đầu bàn tán.

Cuối cùng, Trương Nham đứng lên, nghiêm mặt nói: “Như vậy đi, cậu đến xem bệnh tại chỗ cho mọi người!”

“Có câu cứ mười người thì chín người có bệnh, còn một người thì sức khỏe kém. Chỉ cần có thể nêu đúng tên bệnh, cậu sẽ đủ tư cách làm giảng viên của chúng tôi!”

“Đúng vậy, xem bệnh tại chỗ đi!”

Hiệu trưởng Tô trừng mắt nhìn đám sinh viên, quát lên: “Vớ vẩn! Các em khỏe mạnh ngồi đây, không có trang thiết bị gì, bảo thần y Trình xem bệnh tại chỗ kiểu gì? Rõ ràng là đang gây khó dễ cho người ta!”

Trương Nham cười nói: “Hiệu trưởng Tô, lúc trước thần y đánh bại cả đám người Tần Châu, không ai nhìn thấy, nhưng em đã có mặt ở đó. Thần y Trình chỉ cần nhìn một cái đã kết luận bệnh nhân bị ung thư gan, đến em còn thấy sốc!”

“Bây giờ nói cái gì mà cần trang thiết bị, chẳng lẽ y thuật mà Thần y Trình thể hiện ở hội thảo giao lưu y học Hà Tây – Tần Châu là giả sao?”

Chung Phi Vũ liếc nhìn Trương Nham, hơi bất mãn với anh ta, rõ ràng anh ta có ý nhắm vào Trình Kiêu.

Về phần các sinh viên khác, họ đều không biết Trình Kiêu đã tham gia hội thảo giao lưu y học Tần Châu – Hà Tây, cũng chưa từng nhìn thấy cảnh một mình Trình Kiêu đánh bại đám người Tần Châu. Ngay lập tức, tất cả đều dò hỏi về những gì đã xảy ra lúc đó.

Khi biết được Trình Kiêu nhìn một cái thì lập tức kết luận bệnh nhân bị ung thư gan, nhiều sinh viên cười ồ lên, cho rằng Trình Kiêu là tên lừa đảo, chắc chắn đã thông đồng với bệnh nhân từ trước.

“Nếu thần y Trình nhìn một cái đã chẩn đoán ra bệnh ung thư gan, vậy giờ xem bệnh tại chỗ cho chúng tôi, chẳng phải quá dễ sao!”

“Hiệu trưởng Tô, thầy còn do dự gì nữa? Thần y Trình bắt đầu xem bệnh đi chứ?”

Một nhóm sinh viên nhìn Trình Kiêu, cười chế nhạo, dường như đã đi đến kết luận Trình Kiêu đang tự bêu xấu bản thân.