Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 900




Chương 900

Trong lòng Tôn Mạc đột nhiên cảm thấy xấu hổ, ánh mắt nhìn Trình Kiêu, lập tức ngập tràn phấn nộ: “Trình Kiêu, anh ngay cả ông Y cũng đắc tội, một khi anh ra khỏi trang viên Tiềm Long, nhà họ Lục và nhà họ Bạch tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh! Tôi xem anh còn có thể cuồng vọng bao lâu?”

Ôn ào như vậy, Trình Kiêu hoàn toàn trở thành trò cười trong đám nhân vật nổi tiếng ở Giang Nam.

“Tên nhóc này, cũng dám đắc tội với nhà họ Lục và nhà họ Bạch, thậm chí ngay cả ông Y cũng không để vào mắt. Nếu như hôm nay không phải ngày ông Y nhận lại con gái, cậu ta hẳn phải chết không thể nghỉ ngời!”

“Loại nhóc con không biết trời cao đất rộng này, chết không hết tội!”

Ánh mắt rất nhiều người nhìn Trình Kiêu vô cùng khinh bỉ. Nhưng mà, Trình Kiêu căn bản không quan tâm đến những cái này, một mình ngồi trong góc, không xem ai ra gì nhắm mắt dưỡng thần, đợi Y Linh xuất hiện.

Lại qua một lúc, một người dân chương trình nữ mặc váy dài lên sân khấu, cầm mic cao giọng tuyên bố, tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu.

Theo một đoạn âm nhạc du dương vang lên, xung quanh đột nhiên yên tĩnh.

Ánh mắt mọi người, đều chậm rãi nhìn về phía cầu thang.

Y Linh mặc một bộ váy dài màu trắng, làn váy thật dài kéo trên cầu thang 3-4m, một đầu tóc đen nhánh xõa ngang vai, trên đầu đội vương miện công chúa lấp lánh ánh bạc khảm kim cương.

Đèn thủy tỉnh màu vàng kim chiếu vào trên người Y Linh, tạo nên cho cô thêm một vầng sáng thánh khiết.

Cô giống như là tiên tử trong trắng thuần khiết bước ra từ tranh, dịu dàng xinh đẹp.

Sự xuất hiện của Y Linh làm cô lập tức trở thành phong cảnh đẹp đẽ độc nhất vô nhị trong cả hội trường.

“Đây chính là cô Y Linh!”

“Trời ạ, cô ta cũng quá đẹp rồi Rất nhiều người Giang Nam chưa từng gặp Y Linh, ngay cả Bạch Thụy Văn cũng chưa từng gặp. Vốn anh ta chỉ nhắm vào địa vị nhà họ Y, muốn tiếp tục hôn sự này.

Nhưng mà bây giờ sau khi nhìn thấy Y Linh, Bạch Thụy Văn trực tiếp ngây dại, cho dù là trong đầu hay trong mắt, cũng chỉ có bóng hình như tiên giáng trần của Y Linh.

“Anh, chị dâu thật xinh đẹp! Em còn có chút ghen tị!” Bạch Thụy Hân ở bên cạnh kích động bắt lấy cánh tay Bạch Thụy Văn, đều là người đẹp, cô ta gần đây tự cho mình rất cao, lần đầu tiên có loại cảm giác tự ti mặc cảm.

Cậu Chu và một đám cậu ấm Giang Nam, ánh mắt người nào cũng như lửa nóng, trực tiếp nhìn đến choáng váng.

“Đây, đây, thật sự quá đẹp rồi!”

Cố Tu Nhiêm thu lại ánh mắt cực nóng, hai nắm tay nắm chặt, nhìn Trình Kiêu ở trong góc, trong lòng càng thêm phân hận: “Trình Kiêu, nếu không phải vì anh, Y Linh chính là của tôi.”

“Cũng là bởi vì anh, làm tôi mất quan hệ với nhà họ Y, làm tôi mất đi một cô gái xinh đẹp như vậy!”

“Trình Kiêu, thù này, tôi nhất định phải báo!”

Đám người Lưu Tào Khang và Tôn Mạc, cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

Vương Hiểu Hi thốt lên: “Thì ra Y Linh xinh đẹp như vậy!”

Trong mắt Tôn Mạc lộ vẻ ghen ghét, cô ta biết Y Linh rất đẹp, nhưng mà, bình thường Y Linh chỉ trang điểm nhẹ nhàng, bây giờ đột nhiên xuất hiện trong trang phục lộng lẫy, có loại kinh diêm trong nháy mắt.

Y Linh khoác tay Y Doấn, bước chậm rãi đi xuống cầu thang.