Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ Nở

Chương 26: Hiểu lầm 2




Cả 2 bước vào phòng khách, Khắc Lạc ngồi bẹt xuống ghế nhìn tô cơm Đoá Lệ đang ăn bỗng anh quay qua nhìn cô cười nói:

- Em bao nhiêu tuổi rồi.. Mà còn ăn tô dành cho em bé nữa?? Tô này ở nhà anh có quá trời luôn nèk. Hahaha..

Cô ngẩn người ra nhìn anh với ánh mắt trêu đáp trả lại:

- Haha.. Anh bảo nhà anh có tô này quá trời thì suy ra anh cũng giống em thôi hehe... Bỗng nhiên Tiểu Lệ lại trầm tư và nói tiếp... Tại hồi đó.. Nhà em có..! À không do nhà e toàn tô bự không à, em thì lại thích tô nhỏ nên lúc đi siêu thị mua về ấy mà. Anh đừng cười đắc trí để chọc em nữa..

- Ấy ấy.. Anh bảo là thế nhưng anh đâu bảo là anh cũng ăn tô này giống em đâu nè. Em quên là anh có đứa em gái nhỏ à?! Ừm anh không chọc e nữa đc chưa.

- Biết vậy là tốt rồi, anh ngồi đây đợi em đi lấy đồ ăn nước uống cho anh nhé.

- Ờhm..

Kể từ khi ngày Kỳ Tường đi du học, Khắc Lạc luôn mang đến sự vui vẻ, thoải mái cho Đoá Lệ rất nhiều, anh luôn nhắn tin trò chuyện với cô, luôn là người đưa cô đi học và đón cô về, chia sẻ mọi buồn vui cho nhau. Và từ những hành động quan tâm đó đã vô tình biến sự tình yêu thầm kín của kẻ bạn thân này lúc nào không hay, dù biết tim mình đã hướng về Đoá Lệ mất rồi nhưng anh vẫn cố nhủ lòng “đây là người yêu của thằng bạn thân nhất của mình không được có bất cứ hành động, lời nói thổ lộ tình yêu nào với cô ấy” những lúc dặn với lòng mình như thế khiến tim anh rất đau, khó chịu tới chừng nào vì ngày nào anh vẫn luôn nghĩ về cô rất nhiều.

Cả 2 ngồi chăm chú vào bộ film bỗng nước mắt Đoá Lệ rơi vài giọt vì sự đồng cảm hoàn cảnh nhân vật trong bộ film sao mà na ná hoàn cảnh mình đang rơi vào như vậy, cô lấy gạt đi nhưng nước mắt lại cứ tuôn mãi đành chịu trận với dòng cảm xúc đau nhói ấy chợt ùa về. Cô ngồi bất động trên ghế, mặc cho nước mắt đang rơi, Khắc Lạc quay sang thấy cô khóc nức nỡ, điều khác lạ hơn nữa là cô mới cắt đi mái tóc dài của mình từ lúc nào mà từ nãy giờ anh chẳng để ý đến mấy, anh thở dài nhìn cô rồi nhìn mái tóc ấy cảm thấy xót xa nên liền nắm lấy tay cô kéo về phía mình rồi lấy tay đẩy nhẹ đầu cô về đôi vai của mình, anh xoa nhẹ vai cô và hỏi chuyện:

- Em mới cắt tóc sao? Chuyện gì đã xảy ra giữa em và thằng Kỳ hả? Nói đi rồi để anh xử lí nó. 

- Hic.. Hic.. A... Em mới tự cắt hồi nãy thôi... Tại sao anh ấy lại đối xử với em như vậy chứ? Em yêu anh nhiều lắm.. Hic hic.. Kể ngày anh ấy đi, ngày đêm em luôn nhớ, luôn chờ tin nhắn của anh ấy đến... Hic hic.. Huhuhuhuhu...

- Ngoan nào, nín dứt rồi kể anh nghe toàn bộ câu chuyện xem nào. Thằng Kỳ nó làm gì em??!

- Hic hic hic... Em.. Không thể nào tin đc nỗi... Lúc ở đây, anh ấy hay nói yêu em, sẽ không yêu ai khác ngoài em, rồi còn hứa với em rất nhiều. Em còn nghĩ chúng em sẽ cưới nhau nữa.. Nhưng mà.. Nhưng mà... Hic hic.. Hôm qua lúc anh vừa mới đáp bay xuống, còn nhắn tin với em rất tình cảm. Lúc về tới nhà người thân nghỉ ngơi thì tụi em vẫn còn nhắn tin với nhau, mãi hồi lâu.. Em không thấy tin nhắn của anh Tường nữa thì em mới gọi.. Thì.. Huhu.. Thì...

- Thì làm sao nào..? Em cứ nói hết đi.

- Thì.. Em.. Nghe giọng người con gái lạ.. Bắt máy lên.. Rồi cô ấy bảo.. Em là người yêu của anh ấy mà lại không biết anh ấy đi du học với ai à,.. Đã vậy.. Còn nói... Nói là.. Anh ấy đang nằm ngủ kế bên cô ấy nữa.. Huhuhu.. Cô gái đó còn dám kêu anh Kỳ là anh yêu của tôi,.. Và bảo là em đừng nhắn tin làm phiền ấy nữa... Híc híc..

- Có thật là như vậy không? Hay em nhầm không vậy? Thằng Kỳ này làm gì mà thay đổi nhanh như vậy..!..

- Em nói thật mà anh không tin em sao..?? Anh biết anh ấy đi du học với ai không??..

Khắc Lạc im lặng một hồi.. Anh phân vân 1 điều là “có nên nói cho cô ấy biết rằng người con gái đó chính là Diễm Quỳnh không? Hay anh cứ giả vờ bảo là anh không biết nhân cơ hội này anh sẽ được bên cạnh Đoá Lệ lâu hơn nữa” quyết định cuối cùng của anh là sẽ giả vờ nói không biết để cho mình có cơ hội ở bên cô nhiều hơn. Quay sang nhìn Đoá Lệ khóc nức nỡ, anh rất đau lòng, anh xoa đầu cô và khẽ nói:

- Anh cũng không biết nữa, thằng đó chỉ nói với anh là đi du học bên Anh thôi em à. Cái thằng khỉ gió này, khi nào nó về anh sẽ cho nó 1 trận mới được... Thôi, em nín đi. Em khóc nhiều tới nỗi nước mắt em muốn ngập cả phòng khách luôn rồi nè

Đoá Lệ chợt bật cười khi nghe những lời an ủi hài hước từ anh, cô ngừng khóc và mỉm cười sau đó quay cũ và hỏi anh:

- Anh đã ăn gì chưa? Lát nữa anh cùng em đi làm tóc nhé. Nãy em cắt mà vẫn chưa vừa ý cho lắm.

- Anh mới từ công ty về nên chưa ăn gì cả, em còn gì cho anh ăn cũng được. Okê, ăn xong rồi chúng ta đi làm đẹp nè.

- Okiee.. Anh vui tính ghê đó, đợi em tí nhé. – cô đứng dậy nhìn anh mỉm cười dù trên hàng mi vẫn còn đọng lại đâu đó một vài giọt lệ.