Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 8: Nói dối




àng cẩn thận dặn dò Tiểu Hương, để nàng biết đối phó với những việc ‘ngoài ý muốn’ xảy ra như thế nào, Tiểu Hương gật đầu giống như gà mổ thóc. Sau đó, nàng liền vụng trộm trèo qua tường chạy ra ngoài, kỳ thật cũng không cần vụng trộm, ở nơi này ngay cả chim cũng không có, ai sẽ đến a!

Ở trên đường nàng không khỏi ngậm ngùi, tường ở cổ đại lại thấp như thế, rõ ràng chính là mời mỹ nữ như nàng trèo ra thôi!

Thất Dạ tránh ở dưới ô, nàng đắc ý ngước mắt nhìn hắn cười nói “Thế nào? Bổn thiếu gia trông thật đẹp phải không, ha ha, so với ngươi còn đẹp hơn” nàng đắc ý cười to.

Thất Dạ nghe nàng nói mặt đen lại như Vương bà bán dưa, thường thường hắn sẽ nịnh hót vài câu, kỳ thật, chính hắn cũng không biết thật ra là vì cái gì, vì sao mình lại bị lời nói của nàng chi phối?

“Ãi, ngươi đừng làm mặt đen như thế rất xấu, ha ha” nàng đắc ý nhìn Thất Dạ cười nói, lại phát hiện mình cười đến nửa ngày, hắn cũng không thèm để ý đến, vì thế nàng đành phải ho khan hai tiếng, vuốt tóc nói “Ngươi rõ ràng thấy ta như thế nên ghen tị với ta” nói xong cũng không, để ý đến Thất Dạ đang trợn mắt lên, cười hì hì hướng phía trước mà đi.

“Wow, công tử nhà ai rất đẹp trai “

“Wow, công tử dễ thương đi đâu đấy”

Nhiều nữ nhân nhìn nàng chỉ trỏ, nàng thấy thế cười hớ hớ, chậm rãi đi đến, “Cô nương trông thực mê người”

“A a a” được ‘hắn’ khích lệ như thế, cô nương kia hét lên một tiếng thất thanh.

Nhìn thấy mình có thể khiến ột vùng náo động, nàng càng đắc ý, “Ãi, ta thực đẹp trai, điều này làm cho người khác phải sống như thế nào đây”

Thất Dạ thật sự chịu không nổi việc nàng cứ tự khen mình như thế, đành phải nói “Đại suất ca, ngươi muốn đi đâu?”

Nàng nhăn mày nhíu mặt nói “À. . . . . . Vì khuôn mặt của ta rất anh tuấn, nên ta quyết định đi kỹ viện trước”

“Ngươi lại muốn làm cho thiên hạ loạn lên phải không?”

“Ãi, người thật hiểu ta Thất Dạ” nàng không phủ nhận nói, có thể đi kỹ viện phi phú tức quý (*), nàng nhất định phải ‘thử’một phen.

(*) phi phú tức quý: không giàu cũng trở nên giàu

> ý nói vô kỹ viện dù người nghèo hay giàu đều được đối xử như nhau

“Ngươi có tiền đi kỹ viện sao?” Thất Dạ châm chọc nói, nàng hiện tại thân phận là Vương phi bị vứt bỏ, không có bổng lộc, còn muốn đi kỹ viện sao!

Quan Thịnh Thịnh nghe thấy vậy mày nhăn lại, đúng lúc này, đối diện có một đám người đi tới. Những người này đang đi xung quanh một mỹ nữ, bên cạnh nàng ta còn có rất nhiều thị vệ cùng nha hoàn, xem ra thân phận của nàng ta không thấp, nhưng ánh mắt của nàng không phải nhìn cô gái đẹp này, mà là nhìn cái hầu bao rất nặng đang lộ ra trên người nàng ta.

“Hắc hắc hắc, trời cũng giúp ta” nói xong, nàng từ từ đi tới, thị vệ cùng bọn nha hoàn ngay lập tức phát hiện ra, chuẩn bị ‘đón tiếp’ công tử tuấn tú này.

Quan Thịnh Thịnh phe phẩy cây quạt, gấp cây dù lại, bước từng bước một tới gần bọn họ, tiểu thư này cũng đã bị ‘hắn’ hấp dẫn, lúc này, nàng nói gấp “Đừng nhúc nhích”

Mọi người ngây ngẩn cả người, sao lại thế này?

“Tiểu thư, chúng ta có phải đã từng gặp mặt?”

Mỹ nữ tiểu thư vội lắc lắc đầu, một đôi mắt như nước trong veo, ánh mắt theo dõi ‘hắn’ vẫn không nhúc nhích.

“Chưa gặp qua? Nhưng . . . . . . Nhưng vì sao, nàng lại luôn xuất hiện ở trong giấc mơ cuả ta, làm ta có cảm giác như chúng ta đã biết nhau từ lâu rồi, nơi này, nơi này làm sao có thể động tâm như thế?” Ở khoảng cách cách nàng ta một thước, nàng liền nói dối, hơn nữa còn nói cực kỳ giống thật, thật đến nỗi chính nàng còn thấy cảm động!

Mỹ nữ tiểu thư nghe vậy, lập tức gò má và mặt đều ửng đỏ, dám lớn mật nói ra những lời như vậy, thật là làm cho người ta thẹn thùng .

“Tiểu thư, ta có thể tới gần nàng để nhìn kỹ hơn không?” Nàng thâm tình nói.

“Lớn mật, dám vô lễ với tiểu thư như vậy” thị vệ đứng đầu quát lên

Khi nhìn thấy vị tiểu thư kia đang nhìn mình chằm chằm, mắt đưa tình, nàng chỉ biết rằng kết quả sẽ thành công, vì thế, nàng biểu hiện ra bộ dạng uể oải “Ãi, thế nhưng nếu tiểu thư cảm thấy không tiện, thôi quên đi” nói xong, nàng bi thương xoay người muốn rời đi.

“Một, hai. . . . . .”

“Đợi chút”

Quả nhiên đúng như nàng đã tính, nàng còn chưa đếm đến tiếng thứ ba, vị tiểu thư kia liền mở miệng gọi nàng lại.