Chiếc Nhẫn Trùng Sinh

Chương 19: Lần đầu tiên trốn việc




Kỳ Chấn Đông nhanh chóng chạy hết hai ki-lô-mét cũng không thở dốc, chỉ mỉm cười giải thích: “Nhiệm vụ giới hạn thời gian do đích thân chủ nhiệm Thi giao phó, thời gian thì gấp, nhiệm vụ thì nặng, vội mà. Sáng sớm thời tiết mát mẻ, coi như chạy bộ rèn luyện sức khỏe thôi. Mong được sư phụ Trần đỡ đần cho ạ!”

Trưởng phòng Thi ở bên ngoài bước vào cười khà khà, chỉ vào Kỳ Chấn Đông: “Khà khà, Tiểu Kỳ, đừng có chụp mũ linh tinh nha. Thời gian mà tôi cho cậu là tháng Tám, khi thu mua thuốc lá sấy nhập vào kho để sử dụng, bây giờ mới là đầu tháng Tư, thời gian còn dư dả lắm. Chủ nhiệm Lưu của các cậu lại đè thêm nhiệm vụ nào hả?”

“Hề hề hề, sếp Thi cũng ở đây ạ! Hôm đó anh xuống văn phòng chúng tôi, tôi trực ca đêm, không có mặt. À, đúng lúc cần báo cáo với lãnh đạo, hệ thống quản lý về cơ bản đã thành hình, hôm nay mang bảng biểu mẫu tới sửa lại cung cách của bảng biểu in sẵn. Tháng Năm bắt đầu đo đạc số liệu thực tế, các anh cần giúp tôi chuẩn bị cả số liệu gốc từ tháng 1 đến tháng 4 năm nay”.

“Ha ha ha, không thành vấn đề, không thành vấn đề. Cần chúng tôi phối hợp chuyện gì thì cậu cứ nói, chúng tôi không hiểu về máy vi tính, chỉ biết dùng thôi”, trưởng phòng Thi mỉm cười tươi tắn đáp.

Bộ phận kho là bộ phận liên quan tới nghiệp vụ trước đó của Kỳ Chấn Đông, đồng nghiệp Lý Lệ chuyên phụ trách nghiệp vụ của bộ phận kho ở trung tâm thông tin đang nghỉ thai sản, hệ thống vận dụng mà cô ấy phát triển do Kỳ Chấn Đông tiếp quản duy trì nên anh rất quen thuộc với mấy người ở bộ phận kho. Trong lúc nói chuyện, Kỳ Chấn Đông cũng không cần Trần Phương – người đang bận rộn với công việc riêng – phải ra tay, anh tự rút được một biểu mẫu liên quan ra khỏi đống tư liệu, lập tức cáo từ rồi chuồn thẳng.

Bộ phận kho nằm ở khu kho bãi, anh đến con đường bên ngoài bộ phận kho đã là 8h40’, lúc này, muốn quay về khu văn phòng để lấy xe máy hiển nhiên là không kịp, Kỳ Chấn Đông cắn răng, vẫy tay gọi một chiếc xe điện ba bánh, chạy thẳng tới công ty chứng khoán ở phía Nam thành phố.

Hôm nay là ngày Lão Kỳ lên kế hoạch bán tất tay, Kỳ Chấn Đông lần đầu tiên chơi cổ phiếu, trong lòng tràn ngập chờ mong, đồng thời cũng phấn khích một cách khó hiểu, không nề hà nguy cơ trốn việc bị người ta phát hiện ra cũng phải tới tận nơi, đích thân hoàn thành lần giao dịch đầu tiên.

Kỹ thuật lái xe của tài xế xe điện ba bánh chẳng có gì để chê, người này đạp chân ga lao vùn vụt trêи đường, phát huy hết sở trường linh hoạt và tùy cơ ứng biến của xe ba bánh, xuyên qua hang cùng ngõ hẻm, khi tới trước cửa công ty chứng khoán mới vừa qua chín giờ. Thời gian vẫn còn sớm nhưng ở cửa ra vào đã có rất nhiều người đợi mở sàn, vài dân chơi cổ phiếu quen biết nhau từ trước thì túm năm tụm ba lại chém gió với nhau.

Kỳ Chấn Đông không chen vào giữa đám đông, thấy vẫn còn thời gian nên anh đứng bên vệ đường châm điếu thuốc, lặng lẽ đợi đến lúc mở sàn.

“Ông Lý, hôm qua ông kiếm được bao nhiêu điểm?”, một người phụ nữ trung niên phấn khích hỏi người đàn ông trung niên bên cạnh.

“Đợi hơn một tháng, có 23 điểm rồi, hôm qua không bán gì hết, nghe nói còn tăng nữa”, người đàn ông trung niên kia cũng tỏ ra phấn khích và thần bí.

“Nghe nói còn tăng nữa đấy, hôm nay đổ thêm 20% tiền vào xem sao. Nghe đám lão Vương bảo, tình hình lạc quan này là do có quốc gia lót đường, năm sau Cảng Thành sẽ quay về với nước ta, thị trường chứng khoán nội địa không thể ảm đạm mãi được, đúng không nào?...”

“Thật thế á?... Thông tin có đáng tin cậy không?”

“Đáng tin một trăm phần trăm, chứ còn gì nữa, tôi chuẩn bị tiền rồi đây, chỉ đợi mở phiên là kiếm ít mã nào rẻ rẻ lấp vào kho thôi!”

“Thế tôi đợi thêm mấy ngày nữa xem sao…”

Không sai, có xu thế và bầu không khí rất lạc quan. Kỳ Chấn Đông không hề nhận thấy rằng bây giờ thính lực của anh rất nhạy, chỉ cần tập trung tinh thần là có thể nghe rõ được giọng nói của một đối tượng cố định giữa đám đông ồn ào và huyên náo. Nếu anh có lòng thu thập các trải nghiệm tâm đắc của dân chơi cổ phiếu lão làng và chú ý lắng nghe thì âm thanh thì thầm to nhỏ về các thông tin bên lề sẽ không ngừng rót vào tai. Sau khi tập trung sàng lọc và phân tích các thông tin hữu ích, Kỳ Chấn Đông vừa học hỏi vừa nghĩ tới biểu đồ K-line sẽ lên thẳng một đường sau khi mở phiên mà lòng dạ sướиɠ âm ỉ.

Nhớ việc hôm qua mình đã xem lại biểu đồ K-line chuẩn xác tới năm phút mà Lão Kỳ đã cung cấp, còn chưa mở phiên, trong đầu anh đã hiện ra biểu đồ K-line năm phút của mã cổ phiếu mà mình đang nắm giữ: Sáng nay từ 9:35 tới 9:40 sẽ xuất hiện giá giao dịch cao nhất là 11,29 tệ, sau đó dao động rồi rớt xuống 9,12 tệ, giá chốt phiên là 10,48 tệ. Biểu đồ thể hiện sức mua cao hơn sức bán, lên cao nhanh rồi hạ xuống, tăng giá lúc gần chốt phiên. Giá giao dịch lúc cao nhất và lúc thấp nhất chênh lệch tới 2,13 tệ, biên độ dao động hơn 20%, thời điểm bán ra tốt nhất của Kỳ Chấn Đông là ngay sau khi mở phiên được vài phút, nếu không anh chỉ có thể “tận hưởng” niềm vui và nỗi khổ sở như ngồi thang máy trong quá trình các nhà cái thanh lọc cổ phiếu trôi nổi.

Nguồn vốn ban đầu của Tiểu Kỳ có hạn, trong kế hoạch của Lão Kỳ, anh đi theo đường lối “xào cổ phiếu ngắn hạn” mua nhanh bán nhanh, gọn gàng và chuẩn xác. Nếu số liệu trong lịch sử không thay đổi, hoàn thành nhiều giao dịch nhất có thể trong thời gian ngắn, tích lũy tiền bạc nhanh chóng, kiếm được thùng tiền đầu tiên. Anh không định làm một cái thang máy, theo đường lối chơi cổ phiếu dài hạn.

“Biết sớm ba ngày, giàu nứt đố đổ vách. Câu này áp dụng vào thị trường tư bản đúng là đáng sợ!”, Kỳ Chấn Đông âm thầm thở dài trong lòng. Nhìn thời gian đã 9:25, anh tìm thùng rác để vứt đầu lọc thuốc lá, bước vào sảnh giao dịch. Anh không ngồi đợi và quan sát tình hình như những người chơi cổ phiếu kia, mà đi thẳng tới cửa sổ giao dịch, xếp hàng điền đơn, chốt đơn bán ra với giá 11,21 tệ.

Lượn một vòng trong sảnh giao dịch, ghi chép cuộc gọi ủy thác. Đúng 9:38 phút, xác nhận giao dịch của anh thành công, tiền trong tài khoản đạt tới hơn 23000 tệ, lợi nhuận đạt trêи 60%. Kỳ Chấn Đông cảm thấy toàn thân sung sướиɠ, tư liệu do Lão Kỳ cung cấp quá chuẩn xác, đồng tiền dễ kiếm ghê, chưa đến bốn ngày giao dịch mà đã nhẹ nhàng kiếm được tiền thưởng của nửa năm làm việc rồi?

Kỳ Chấn Đông cố nén tâm trạng kϊƈɦ động trong lòng. Tài khoản có tiền rồi, có thể tiến hành thao tác tiếp theo theo kế hoạch của Lão Kỳ. Anh rút phiếu điền đơn thêm lần nữa, mua vào mã cổ phiếu mà Lão Kỳ đã chỉ định với giá cao thêm 5 xu so với giá thấp nhất của ngày hôm nay, lấp đầy kho, xác nhận giao dịch thành công, sau đó anh quay người, tự tin bước ra khỏi công ty chứng khoán.

Đã biết được kết quả, giống như không còn quá nhiều hứng thú đọc cuốn sách mà mình thấp thỏm mong chờ, dù quá trình có đặc sắc đến mức nào đi chăng nữa, cũng không cần thiết phải canh chừng ở đây để hóng chuyện nữa. Canh chừng ở đây, lỡ gặp phải đồng nghiệp khác thì rắc rối lắm. Trốn khỏi vị trí công tác tới công ty chứng khoán chơi cổ phiếu mà bị người ta nhìn thấy không phải chuyện gì tốt đẹp.

Tình hình hôm nay của mã cổ phiếu mà anh chuẩn bị mua vào cũng giống y hệt như mã cổ phiếu mà anh vừa bán ra, đều là lên cao nhanh rồi hạ xuống, chốt phiên với giá giảm 2,65%, biên độ chênh lệch cả ngày là 16,36%, một tiếng đồng hồ đầu tiên của phiên giao dịch chiều nay sẽ xuất hiện mức giá thấp nhất, sau đó từ từ tăng lên, trong mấy ngày giao dịch sau đó sẽ tăng điên cuồng, nghĩ thôi cũng biết được tâm trạng của dân cổ phiếu lỡ bán ra vào ngày hôm nay. Tình hình của giao dịch đầu tiên ngày hôm nay đem đến lòng tự tin cực kỳ lớn cho anh rằng mình thực sự sống trong quá khứ của Lão Kỳ. Với nguồn vốn hơn hai mươi nghìn tệ, anh tin rằng giao dịch lần hai sẽ không xảy ra sai lệch gì.

Vì mới kiếm được nửa năm tiền thưởng nên Kỳ Chấn Đông không còn so đo tiền bạc khi muốn nhanh chóng quay về văn phòng nữa, hào phóng gọi xe lần nữa quay về công ty, khi tới văn phòng còn chưa đến 10:30.

Dù sao cũng là lần đầu tiên trốn khỏi văn phòng đi làm việc riêng, Kỳ Chấn Đông chột dạ vô cùng. Sau khi về văn phòng, anh cố tình cầm tài liệu lấy được ở chỗ bộ phận kho lượn lờ trước mặt đồng nghiệp, nói chuyện vài câu rồi mới về bàn làm việc của mình, mở máy tính ra tiếp tục làm việc.

Âm thanh vui tai của hệ điều hành Windows 95 vang lên, Kỳ Chấn Đông khởi động phần mềm lập trình, bắt đầu hoàn thành mã kiểm tra theo dạng bảng biểu cho hệ thống phần mềm.

-------------------