Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 169: Phu nhân, Thượng tướng thỉnh ngài về nhà! 7




Edit: Xanh Lá

Bên này Đường Khanh trở về phòng nghỉ ngơi, bên kia mạng Quân bộ Liên bang lại náo động, tầng khống chế cuối cùng của trò chơi này thuộc về chính Quân bộ Liên bang, bọn họ đã khai thác được không ít cao thủ trong trò chơi này, đối phương tuy vừa mới vào top năm trăm, nhưng nhìn thông tin ghi lại kia, đối phương lại chỉ mất có một ngày!

Đây là một con hắc mã, tuyệt đối là một con hắc mã*! (nhân tài mới nổi nhanh chóng và có tiềm lực cao)

Đường Khanh cũng không biết mình đã bị người ta ‘nhớ thương’, tới ngày thứ hai, ngày thứ ba cô vẫn trầm mê với khoang trò chơi như cũ, trong lúc này Quân bộ Liên bang đều không hề quấy rầy, đến tận khi bọn họ thấy xếp hạng của cô một đường thẳng tiến, lọt vào top một trăm hạng đầu, mới báo cáo việc này lên cấp trên.

Quân bộ có thể theo mạng internet thiên hà tìm được địa chỉ của đối phương, nhưng ngay khi tìm được địa chỉ kia, trong nháy mắt bọn họ đều trầm mặc, bởi địa chỉ này rõ ràng là nhà của Tần lão Thượng tướng – trưởng quan chấp hành của quân đoàn số 3.

Tần lão Thượng tướng mỗi ngày đều ở Quân bộ, nên ngoại trừ ông, ở Tần gia tuy cũng có người tinh thần lực cấp SS, nhưng đều đã có đăng ký, hiện giờ người này căn bản dường như bỗng dưng xuất hiện.

Người có tinh thần lực đều là nhân tài quan trọng của Liên bang, nhân tài quan trọng như thế sao có thể để mai một được? Nên cùng ngày hôm đó liền có người tìm đến Tần lão Thượng tướng.

Trong quân đoàn số 3 của Liên bang, Tần lão Thượng tướng nhìn vị tiếu diện hổ* (bên ngoài hòa nhã bên trong đáng sợ) trước mắt này, mặt không biểu cảm.

“Tần lão Thượng tướng, ông cũng thật không tốt nha! Lại có thể giấu một bảo bối như vậy trong nhà.”

“Hạc đại tá nói lời này, sao tôi nghe lại không hiểu vậy?”

Hạc Hiên tuy không phải trưởng quan chấp hành của quân đoàn số 3, nhưng thực lực xuất chúng, thế lực ủng hộ ở Liên bang thậm chí còn vượt qua một số trưởng quan chấp hành, nhưng vì ông ấy chán ghét lục đục, nên ở trong Quân bộ ông ấy cũng coi như khác người, ôgn ấy chỉ có hứng thú với người có thực lực, hiện giờ nhảy ra một con ‘hắc mã’ như vậy, sao ông ấy còn ngồi yên được, ngay sau khi biết việc này ông ấy liền lập tức chạy tới quân đoàn số 3.

Tần lão Thượng tướng quả thật không hiểu, chẳng qua ông cũng rõ cách làm người của Hạc Hiên, nên không sợ ông ấy ngáng chân mình.

Nhưng câu trả lời này của ông lại bị Hạc Hiên cho là muốn nuốt riêng nhân tài. Trong mấy ngày ngắn ngủi đã có thể đánh vào top một trăm, đây là kiểu thực lực gì! Sao lại có thể giấu riêng đây! Vì thế, ông ấy cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp ném ra ghi chép trong trò chơi.

“Ông nhìn xem, thân thủ này, tinh thần lực này, tuy còn chưa chính thức kiểm tra cấp bậc của người đó, nhưng tuyệt đối là cấp SS nha! Cũng không biết giá trị điểm sẽ là bao nhiêu.”

Tần lão Thượng tướng cũng bị thân thủ này làm cho kinh ngạc trong chớp mắt, chẳng qua rốt cuộc cũng là trưởng quan chấp hành tối cao của quân đoàn số 3, rất nhanh ông liền trấn định lại.

“Hạc đại tá, việc này tôi không biết thật, nếu tôi muốn cất giấu, thì sao còn để người này chạy vào trò chơi cho các người biết đây. Ông chờ tôi trở về hỏi một chút, hỏi rõ xong tôi đương nhiên sẽ cho ông một câu trả lời hợp lý, thế nào?”

Hạc Hiên hiện tại đã hận không thể chạy đến Tần gia lôi người nọ ra ngoài, nhưng rốt cuộc cũng là nhà Thượng tướng, nên ông vẫn nhịn xuống. Huống hồ nghe đối phương nói lời này, cũng có vài phần đạo lý, vì thế ông ấy nói: “Vậy được rồi, tôi chờ tin tức của ông.”

Tần lão Thượng tướng khó khăn lắm mới đuổi được người đi liền lập tức về nhà. Nếu Hạc Hiên đã biết, vậy tất nhiên toàn bộ Quân bộ Liên bang cũng đều đã biết rồi, một nhân tài như vậy, ông cũng không thể để người khác đoạt đi.

Tần gia.

Tần phu nhân nhìn dáng vẻ vội vã như vậy của chồng mình, cười bất đắc dĩ, “Ông gấp cái gì, ở nhà chúng ta thì chắc chắn sẽ không chạy đi đâu cả.”

“Tôi có thể không vội sao? Lão gia hỏa Hạc Hiên kia cũng đã chạy đến tận quân đoàn của tôi đòi người, kết quả tôi lại là người cuối cùng được biết!” Vừa nói, ông vừa đi tới sân huấn luyện của con trai mình.

Vốn tưởng con trai mình lại lén tìm được nhân tài gì sau lưng ông, kết quả trong nháy mắt khi đối phương bước ra khỏi khoang trò chơi, ông liền hóa đá.

Đương nhiên, đồng thời hóa đá còn có Tần phu nhân.

“Tiểu Khê, sao lại là con……”

Nghe giọng nói kinh ngạc của đối phương, nội tâm Đường Khanh cực kỳ bình tĩnh, năng lực này của cô định trước sẽ không che giấu được, so với trốn đông trốn tây, còn không bằng biểu hiện đúng thực chất ở Tần gia, ít nhất nếu ở Tần gia, với thân phận của mình hiện giờ, hẳn họ vẫn sẽ che chở mình, còn sau này……

Vậy cứ chờ tới ngày đó lại nói sau.

Tần lão Thượng tướng vốn không có ý kiến gì đối với người con dâu này của mình, tuy ban đầu ông cũng bị kiểu trang điểm khác người của cô dọa tới, nhưng chỉ cần bà xã mình thích là được. Tuy nhiên ông chẳng thể nghĩ tới, bà xã nhà mình lại có thể nhặt được bảo bối như vậy nha!

“Cha…… Cha.” Bởi vì không thường gặp, lại thêm dáng vẻ uy nghiêm của Tần lão Thượng tướng không chênh lệch lắm so với Tần Thời, nên cô lắp bắp mở miệng.

Tần lão Thượng tướng đang tràn đầy nhiệt huyết, khi nhìn thấy cô liền nháy mắt không còn, vốn còn định chiêu mộ người kia vào quân đoàn chọc tức mấy lão gia hỏa kia, nhưng nhìn đứa trẻ thẹn thùng trước mắt này, ông luôn cảm thấy không thể nào mở miệng được.

Nhưng Tần Thời thật ra lại cực kỳ bình tĩnh.

“Cha, chuyện Quân bộ con sẽ chịu trách nhiệm giải quyết.”

“Con định giải quyết thế nào? Là trực tiếp ném con bé vào Quân bộ, hay là trực tiếp giấu đi?” Nói đến đây, ông không nhịn được  nhìn về phía Đường Khanh, “Ninh Khê à, con biết tinh thần lực của mình là bao nhiêu chứ?”

Ông Ninh từ sau khi cưới vợ mới liền gần như giữ thái độ nuôi thả đối với con gái của người vợ đã mất này, Ninh phu nhân mới cưới tuy không thích đứa nhỏ này, nhưng nghĩ đến hôn ước miệng của cô và Tần gia cũng không dám quá lỗ mãng. Dần dần, Ninh Khê biến thành đứa trẻ không ai quản, tuy Ninh gia không để cô thiếu tiền, nhưng không có cha mẹ quan tâm khiến tính tình cô bắt đầu vặn vẹo, thậm chí để khiến cha mình chú ý, cô bắt đầu diện trang phục lố lăng. Đáng tiếc, ông Ninh từ đầu đến cuối đều không hề liếc nhìn cô lấy một cái.

Mỗi một đứa trẻ khi tới tuổi thành niên đều có một cơ hội kiểm tra tinh thần lực, trong lòng Ninh Khê vẫn luôn muốn cha đi cùng mình, nhưng đối phương lại luôn luôn từ chối, đến tận khi Đường Khanh chiếm cứ thân thể cô, cô vẫn chưa bao giờ đi kiểm tra tinh thần lực.

Cũng may cô vẫn chưa từng kiểm tra, nếu không Đường Khanh cũng không biết phải lấp liếm như thế nào. Ninh Khê chắc chắn không có tinh thần lực, nếu bỗng dưng lại đạt tới cấp SSS, không hù chết người mới là lạ.

Vì thế, Tần lão Thượng tướng liền thấy đối phương lắc lắc đầu.

Tần lão Thượng tướng yên lặng cạn lời một trận, tuy là con gái, nhưng Liên bang cũng không trọng nam khinh nữ, lớn như vậy cũng chưa kiểm tra tinh thần lực bao giờ, có thể thấy lúc cô ở Ninh gia đã trải qua cuộc sống thế nào.

“Nếu chưa từng kiểm tra, vậy chúng ta liền đo lường trong nhà một lần đi.”

Rốt cuộc cũng là Thượng tướng, loại máy đo lường nhà người thường không có nổi này rất nhanh đã được người đưa đến đây.

“Ninh Khê, con đặt tay trên đó, đúng ri, chỉ cần nhẹ nhàng đặt lên là được.”

Đường Khanh ngoan ngoãn đặt tay lên máy đo, chính là một quả cầu thủy tinh, mà ngay khi cô đặt tay lên trong nháy mắt, phía trên quả cầu thủy tinh liền đột nhiên xuất hiện một con số, con số vẫn liên tục tăng lên, vài phút qua đi, vẫn không hề có dấu hiệu muốn dừng lại.

Cấp bậc tinh thần lực có phân chia con số chính xác, cấp S là năm vạn điểm trở lên, cấp SS là mười vạn điểm trở lên, mà cấp SSS lại là trên hai mươi vạn điểm.

Mắt thấy đã vượt qua mức mười vạn điểm, Đường Khanh liền gọi hệ thống, “Thống Nát, giữ ở mức mười lăm vạn đi.”

Cô hiện tại còn chưa muốn khiến người ta quá chú ý, mười lăm vạn điểm cấp SS là vừa, nhưng sau khi cô dứt lời, hệ thống lại không có chút tung tích, đến tận khi giá trị điểm thẳng tắp tăng lên tới mười chín vạn.

Đỉnh đầu đầy hắc tuyến, cô nghe được giọng áy náy của hệ thống, “À ừm, có hơi chênh lệch một tẹo.”

“Ha hả, rất tốt, mười chín vạn!”

Hệ thống ngượng ngùng, cười làm lành nói: “Ai nha, không quá hai mươi vạn, ngươi vẫn ở cấp SS đấy thôi.”