Chớ Nói "Xử" Với Tôi

Chương 40




Trần Hi lần nữa bội phục kỹ thuật lấy lòng người khác cao siêu của Doãn Triệt, nhìn hắn đem hai người lớn trêu chọc, cười đến không khép miệng lại được, nụ cười trên gương mặt ba Trần mẹ Trần quả thật nở rộ như hoa hướng dương, rực rỡ đến như vậy.

“Tiểu Doãn nếu là không chê, hôm nay ở lại đây, trong nhà còn một gian phòng, chỉ có điều là hơi nhỏ một chút, một hồi để dì Trần con cùng Tiểu Hi dọn dẹp lại.” Ba Trần vui vẽ nhấp một hớp rượu, là rượu Mao Đài do Doãn Triệt mang đến. Mùi vị đậm đà, vào miệng có mùi thơm, nếm qua đã biết là rượu tốt.

“Không ngại, không ngại.” Doãn Triệt rất nhún nhường tươi cười, hắn thừa dịp ba Trần không chú ý, trộm nhìn hướng Trần Hi nhíu mày.

Trần Hi đảo mắt liên tục, ba Trần vốn định chỉ vì một hớp rượu mà đem con gái mình bán đứng hay sao?

“Đi thôi,Hi Hi, con cũng ăn xong rồi, để cho bọn họ uống rượu đi, căn phòng đó còn bề bộn, phải dọn dẹp lại tốt một chút.” Mẹ Trần rất ra dáng bà mẹ vợ lo lắng cho con rễ, càng nhìn càng hài lòng.

Trần gia là loại nhà nhỏ ba phòng, trong đó phòng nhỏ nhất vẫn được sử dụng làm phòng để đồ linh tinh, mở cửa, liếc mắt nhìn qua bên trong đầy những thùng giấy.

Đừng nói là dọn dẹp, nhìn thôi đã cảm thấy hơi mệt rồi, Trần Hi đóng cửa lại, nhìn thấy mẹ Trần đã bắt đầu mang cái rương đi tới, cô đi hai bước, nhận lấy cái rương từ tay mẹ Trần, đặt ở góc tường.

“Mẹ, để cho hắn ở khách sạn là được, để một người đàn ông ở nhà chúng ta, hai người không sợ lỡ xảy ra chuyện gì sao?”

Khích bác ly gián yếu tố chính là muốn tìm được điểm đồng cảm, cô tin tưởng là mẹ Trần sẽ lo lắng cho con gái mình.

“Nhìn một cái cũng biết con lại bắt đầu dở chứng rồi, có phải cãi nhau với Doãn Triệt hay không, nhốn nháo cũng không tốt, cậu bé tốt như vậy không phải dễ tìm.”

Mẹ Trần lại đưa cho Trần Hi một thùng giấy, Trần Hi tiếp tục đem nó dựa vào góc tường.

“Ai nói hắn là bạn trai của con, chúng con căn bản còn chưa quen thân nữa là.” Lời nói này tuyệt đối là không thật tâm, Trần Hi nói xong chính mình còn thầm le lưỡi một cái.

“Không quen, không quen người ta có thể tìm đến nhà chúng ta sao, hay là con nói địa chỉ cho nó biết, cái chiêu này, lúc còn trẻ mẹ cũng đã từng dùng qua rồi, suy nghĩ lại thật đúng là ngây thơ nha.” Mẹ Trần giống như nghĩ tới điều gì tràn đầy cảm khái.

Trần Hi không nói gì nữa, cô đã nhận thức được, vô luận mình có nói cái gì, cũng không ngăn cản được trong mắt cha mẹ tràn đầy hình ảnh con rễ tương lai, cô lại tự nhiên trở thành cô gái nhỏ thủ đoạn.

Sau hơn nữa giờ mới bắt đầu thấy hiệu quà, rốt cuộc đem chiếc giường đơn trong phòng dọn dẹp lại, đồ vật hỗn độn cũng được thu dọn ngăn nắp, nhưng mà cũng chỉ là thay đổi vị trí một chút, xem ra đã chỉnh tề hơn.

Trong căn phòng này ngoại trừ chiếc giường là có thể sử dụng, ngoài ra không còn một chỗ trống để đặt chân. Trần Hi hiện tại thật muốn nhìn xem, Doãn Triệt thấy căn phòng như vậy, sẽ có cảm giác gì, nói không chừng đại thiếu gia người ta liền “giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang”, vội vã cuốn quần áo đi thuê phòng.

Bên ngoài Doãn Triệt cùng ba Trần đã uống cũng không ít lắm, hai người hiện tại coi như đơn thuần cùng nói chuyện phiếm, Trần Hi thật không biết hai người có gì để mà nói nhiều như vậy, có thể có điểm gì chung để mà nói chứ.

“Anh, đến xem căn phòng một chút đi, nếu cảm thấy không chấp nhận được, cũng đừng miễn cưỡng.” Trần Hi chỉ vào Doãn Triệt, ngoắc ngoắc ngón tay.

Doãn Triệt không biết nói một câu gì đó với ba Trần, chọc cho ba Trần vui vẽ cười ra mặt, còn ý vị sâu xa liếc nhìn Trần Hi một cái. Trần Hi chợt rùng mình, cô cảm giác mình còn chưa tìm được sự đồng cảm với mẹ, thế mà hai người đàn ông kia đã cùng một chuyến tiến mất rồi.

Doãn Triệt nhìn qua gian phòng một chút, lúc đầu vẫn thật là có chút sửng sốt, hắn nghiên đầu liếc mắt nhìn Trần Hi, Trần Hi mặt mày khó nén hài lòng, giống như đang chờ nghe hắn nói ra lời cự tuyệt.

Mẹ Trần đang trải ga giường, ga giường cùng bao gối là loại hình bông hoa nhỏ, trông trắng tinh như đồ mới.

“Hi Hi, con dẫn Doãn Triệt đi xem phòng của con đi, để cho thằng bé ngủ ở giường của con, chân dài tay dài, ngủ giường này thì hơi nhỏ, tối nay con ngủ ở đây.” Lời mẹ Trần vừa thốt ra, Trần Hi liền nghe thấy một âm thanh thật nhỏ nhạo báng mình.

“Dì à, cái này sao có thể được, thật ngượng chết.”

Doãn Triệt được tiện nghi liền nở nụ cười khoe mẽ, thật là làm cho Trần Hi không thể nhẫn nhục kích động được nữa, tay cô đã nắm lại thành quả đấm. Doãn Triệt thấy thế, vội vàng xoay chuyển lời nói: “Con cảm thấy chỗ này cũng tốt vô cùng, con không nhẫn tâm nhìn Tiểu Hi chịu uất ức.”

Những lời này của Doãn Triệt, khiến cho Trần Hi nghiến răng kèn kẹt, cô nghiêng người nhìn Doãn Triệt một chút, hắn tại sao có thể trưng ra cái bộ mặt dối trá một cách chân thành như vậy.

Ngược lại những lời này của hắn làm mẹ Trần hết sức hài lòng, nự cười trên gương mặt bà càng rực rỡ.

Trần Hi xoay người, tức giận trở lại phòng của mình, âm thanh đóng cửa vang lên thật to, tiết lộ tâm tình cô đang rất xấu.

Mẹ Trần nhìn Doãn Triệt một chút: “Đứa bé này bị ta làm cho hư rồi.”

Doãn Triệt cười nhún nhún vai: “Không sao, sau này con vẫn sẽ nuông chiều cô ấy.”

@@@@

Nghỉ học cũng không có hoạt động gì để làm, ngoài việc tụ tập bạn bè cũ. Hơn nữa thời gian tụ hội cũng được sắp xếp vào đúng ngày nghỉ, lúc này mọi người đều rãnh rỗi, tâm tình cũng tốt, vì vậy đều có thể vui chơi thoải mái.

Trước đây Trần Hi cũng không phải là một học sinh cá biệt, không đứng đầu lớp cũng không rơi vào cuối bảng, dĩ nhiên cũng nhận được điện thoại của lớp trưởng.

Trần Hi nghiêng đầu nhìn Doãn Triệt một chút, trên đùi hắn là một chiếc máy tính xách tay, hình như đang chơi game đánh trận gì đó.

Doãn Triệt đã ở nhà cô một tuần lễ rồi, ngược lại càng ở càng tùy ý, một chút ý tứ cũng không có. Lúc ở nhà không có người lớn, Trần Hi đã thẳng thắn đuổi hắn mấy lần, nhưng hình như người ta cũng không để trong lòng chút nào. Thời điểm có cha mẹ ở nhà, Trần Hi cũng công khai các ám hiệu đuổi khách, vậy mà mọi người cứ xem như cô tính khí thích đùa, còn tưởng đang làm nũng với Doãn Triệt.

“Nhìn cái gì, nhìn nữa tôi liền ăn em bây giờ.” Doãn Triệt cười hì hì khép máy tính lại.

“Xem da mặt anh dày thế nào.” Trần Hi làm một cái mặt quỷ.

“Hôm nay em đi gặp bạn bè, có cần tôi đi cùng hay không, dù sao tôi cũng đẹp

trai thế này, dẫn đi ra ngoài cũng không mất mặt, có muốn suy nghĩ một chút?” Doãn Triệt khẽ ngẩng đầu lên.

“Da mặt của anh còn dày hơn là tôi tưởng tượng.” Trần Hi từ trên ghế sofa đứng dậy, xoay người đi về phòng của mình.

Doãn Triệt ở trên ghế sofa tìm tư thế thoải mái nhất, thái độ của hắn rất vui vẻ, người ta đều nói con gái tốt sợ dây dưa đàn ông không đàng hoàng, nhưng mà nhìn xem, giữa hai người bây giờ càng sống càng tự nhiên, Trần Hi lại còn làm mặt quỷ đùa với mình.

Chỉ là hội tụ bạn bè cũng không phải là chuyện gì tốt, hai bàn tay Doãn Triệt nắm lại ra vẽ suy nghĩ. Chắc hẳn sẽ có rượu, rất dễ kích thích, hơn nữa nam nam nữ nữ, rất dễ xảy ra chuyện một đêm, hắn cũng không thể để tiểu nha đầu của mình tự đi đến chỗ đó, vạn nhất gặp được người thích hợp thì làm sao.

Trông cậy Trần Hi dẫn Doãn Triệt xuất hiện tại bữa tiệc là điều không thể, nhưng Trần Hi không mang hắn theo, không có nghĩa là Doãn Triệt không có cách nào, hắn nhàn nhã lái xe theo sau Trần Hi đang ngồi trên taxi, không đến mười phút, đã đến nơi, là một quán bar KTV.

Mắt thấy Trần Hi lẫn vào trong đám đông, Doãn Triệt đem xe đậu vị trí xa một chút, hắn đốt một điếu thuốc, từ từ hút, suy nghĩ làm thế nào để xuất hiện một cách ấn tượng nhất.

Một nữ sinh đang lôi kéo tay Trần Hi: “Mi trở nên xinh đẹp như vậy, đã có bạn trai chưa, nếu chưa ta giới thiệu cho mi một người, là anh em tốt của bạn trai ta, có hứng thú không?”

Trần Hi miễn cưỡng cười cười, cô nữ sinh trước mắt là hoa hậu của lớp, cô thích nhất chính là đem những nam sinh mình không thích mà giới thiệu cho nữ sinh khác, sau đó bày ra vẽ khoan dung độ lượng mà chúc phúc cho họ. Cuối cùng còn trước mặt mọi người xưng chị chị em em. Đối với kiểu người này, Trần Hi không sợ nhưng tránh xa thì tốt hơn.

“Không cần, cám ơn.” Trần Hi rút tay trở lại.

“Thử một chút cũng được mà, mi cũng thật khá, nên biết bên cạnh ta chỉ đều là trai đẹp thôi.” Thanh âm cô bạn học khó nén hả hê kiêu ngạo.

“Thật không cần.” Trần Hi đối với cái loại người này thật bội phục khả năng của cô ta.

“Quyết định như vậy đi, lát nữa ta sẽ gọi điện cho hắn tới đây, dù sao hôm nay mi cũng không có bạn, mi nhìn xem người ta đều là đi có đôi có cặp, chỉ một mình mi là cô đơn.” Hoa hậu của lớp chỉ chỉ vào một đám nam nữ sinh bên trong, quả thật ai cũng đi theo cặp.

“Anh yêu em khát nước, mang chai nước trong xe cho em.” Hoa hậu lớp ra lệnh một tiếng, một chiếc xe màu đen chạy sát lại, cửa xe mở ra, một người đàn ông mặt mũi coi như cũng khá, trông có vẽ hơi lớn tuổi, từ trong xe lấy chai nước ra đưa cho cô hoa hậu.

“Ta đã nói với mi, bây giờ đàn ông sáng sủa cũng không phải là tốt, quan trọng phải có thực lực, lúc ấy hắn cùng với một người khác theo đuổi ta, nếu không phải vì hắn có điều kiện tốt, ta cũng không bằng lòng.” Hoa hậu dương dương hả hê khoác lác.

Trần Hi nhìn lướt qua chiếc xe màu đen, đó là một chiếc Buick, cô cảm thấy dạ dày có chút chua xót, có một cảm giác đang nhìn thấy biển rộng.

“Hơn nữa cái kia của hắn cũng không tồi nha, kỹ xảo lại phong phú, cái này rất quan trọng, dĩ nhiên người ta giới thiệu cho mi cũng không kém, nghe nói cũng có thể kiên trì trong thời gian thật lâu.” Cô hoa hậu dường như ngượng ngùng.

Trần Hi thật muốn hỏi ông trời, lúc nào thì những người này lại trở nên không e dè như vậy rồi, cô thế nào mà không có ấn tượng gì về thời điểm này trong kiếp trước.

A, đúng rồi, kiếp trước cô cũng không có tham gia lần tụ tập này, thiếu chút nữa cô lại quên mất.

“Nếu mi đồng ý, tối nay có thể cùng anh em của hắn đi, đảm bảo sáng ra sẽ rất vui vẻ, hay đừng nói mi vẫn còn là xử nữ đi!” Hoa hậu giống như phát hiện ra chuyện gì đáng kinh ngạc lắm.

Trần Hi mắc cỡ mặt đỏ bừng, cô thật đúng muốn mình là như vậy, nhưng thực tế nói cho cô biết, cô sớm đã không phải, thân thể này đã mấy tháng, tâm hồn thì đã là mấy năm rồi.

“Chẳng lẽ mi thật đúng là?”

“Làm sao có thể, nếu cô ấy là như vậy, vậy ta làm sao có thể làm gì.” Một đôi tay cường tráng ôm ngang hông Trần Hi. “Có phải không, em yêu, tôi vừa mới đi mua một thùng rượu đỏ, đợi lát nữa cùng nhau uống, cũng không gấp…”.

Nói xong một người giao hàng mang thùng rượu đặt dưới đất, trên thùng còn có một cái hộp nhỏ.

“Tiên sinh, công ty chúng tôi đối với khách hàng lần đầu tiên tiêu phí năm vạn trở lên được tặng một bộ đồ uống rượu, hoan nghênh ngài lần sau lại đến.”

Trần Hi cảm thấy mặt nóng rát lên, Doãn Triệt thế này quá khoa trương rồi, sao như nhà giàu mới nổi vậy. Hắn lúc nào trở nên hạ thấp thân phận mình rồi?

“Tôi cũng mất hết thể diện rồi, em làm thế nào để bồi thường cho tôi?” Doãn Triệt cắn lỗ tai Trần Hi nho nhỏ nói thầm.

Trần Hi nhìn mặt cô hoa hậu lúc xanh lúc đỏ, cô hiểu ý đồ của Doãn Triệt, có vài người phải dùng tới phương pháp này mới có thể ngăn họ thao thao bất tuyệt.